TIM ĐẬP KHÔNG NGHE LỜI

Tác giả: Thần Niên

Edit: xanhngocbich

- -----------------------

Phó Ấu Sanh tuy nói để Ân Mặc biểu hiện cho tốt, nhưng thực ra không ôm kỳ vọng anh có thể thật sự biểu hiện tốt gì cả.

Dù sao Ân tổng mỗi ngày việc đều làm không hết, nào có thời gian biểu hiện.

Thế mà.

Phó Ấu Sanh đứng ở cửa phòng bếp, nhìn vào trong căn bếp rộng rãi sáng sủa sạch sẽ, người đàn ông dáng người cao lớn thẳng tắp, khí chất cao quý, đang nấu cơm với thần thái tự nhiên.

"Ngài Ân, anh nghiêm túc hả?"

Toàn bộ người hầu đầu bếp trong nhà đều được anh cho nghỉ phép dài ngày, nghiễm nhiên muốn chuyên tâm làm một người chồng xuất sắc lên được phòng khách xuống được phòng bếp.

Ân Mặc quay đầu liếc cô một cái, ánh mắt bình tĩnh: "Chẳng lẽ bà Ân là nói giỡn hả?"

Phó Ấu Sanh đối diện với ánh mắt sâu thẳm kia của anh, đôi môi mấp máy, vẫn không thể thốt ra lời đả kích anh.

Trái lại cũng không phải nói giỡn.

Mà là ――

Không ngờ anh biểu hiện cho tốt, lại có thể biểu hiện một cách triệt để như vậy.

Lần trước không có tận mắt nhìn thấy quá trình nấu ăn của Ân Mặc, bây giờ đứng ở cửa, nhìn thấy rõ rành rành động tác giống như nước chảy mây trôi của anh.

Ân Mặc nhìn ánh mắt mê mang của cô: "Nơi này có khói dầu, em ra ngoài đợi đi."

Nói rồi, đậy nắp vung, quay người đẩy Phó Ấu Sanh ra khỏi bếp.

Còn nhân tiện đóng cửa lại.

Phó Ấu Sanh đứng ở cửa, cách tấm cửa kính nhìn anh.

Sau đó gõ cửa: "Thật ra biểu hiện cũng không nhất định là nấu cơm."

Môi mỏng của Ân Mặc mỉm cười, cứ lẳng lặng mà chăm chú nhìn cô như vậy, suýt nữa nhìn đến mức khiến Phó Ấu Sanh chột dạ bỏ chạy.

Gương mặt nhỏ nhắn của cô nhăn thành một cục, không để cảm xúc của mình lộ ra ngoài: "Nhìn cái gì mà nhìn."

"Em vẫn không nghĩ anh có thể nấu tốt đến mức như một đầu bếp chuyên nghiệp."

Ân Mặc cũng không nổi giận: "Vậy mà em ăn đồ anh nấu còn nhiều hơn cả của đầu bếp."

Phó Ấu Sanh: "......"

"Đó là em cho anh thể diện!"

Người đàn ông cún như vậy, hoàn toàn không đáng để đau lòng.

Phó Ấu Sanh xoay người bỏ đi, mắt không thấy tâm không phiền.

Khi ngồi trên ghế sofa chờ bữa tối, Phó Ấu Sanh mới nhớ ra vẫn chưa xem bình luận sau khi công khai trên Weibo của Phòng làm việc.

Đều trách Ân Mặc tên chó cún này.

Luôn làm gián đoạn chính sự của cô.

Phó Ấu Sanh quăng nồi cho Ân Mặc một cách không khách khí chút nào.

Có điều nghĩ tới Văn Đình sau khi gửi Weibo, thì chưa gọi lại cho cô, đoán chừng đó không phải vấn đề lớn.

Nếu như không kiểm soát được dư luận, anh ấy đã sớm gọi điện để thương lượng rồi.

Vậy nhất định là có thể nằm trong phạm vi kiểm soát được.

Phó Ấu Sanh yên tâm bấm mở Weibo.

Đây vẫn là lần đầu tiên cô công khai tình yêu đấy, có chút kích thích.

Nhưng sau khi cô bấm mở Weibo, phát hiện ――

Hả???

Sao hệ thống lại sập rồi?

Phó Ấu Sanh còn tưởng có phải mạng trong nhà không tốt hay không.

Khả năng này không lớn cho lắm.

Mọi thứ trong Lộc Hà Công Quán đều được trang bị cấu hình hàng đầu, tốc độ mạng cũng có thể cho tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp luyện tập chơi game, sao tốc độ mạng có thể kém được.

Phải đăng nhập mấy lần, Phó Ấu Sanh mới vào được.

Sau đó đã phát hiện nguyên nhân.

Hóa ra bị sập là bởi vì ―― cô!

#Phó Ấu Sanh công khai tình yêu# Cái hot search trực tiếp bạo rồi.

Theo sao còn có chữ bạo đỏ tươi.

Lần đầu tiên Phó Ấu Sanh cảm nhận được lưu lượng kinh người của mình.

Thế mà còn có thể làm sập hệ thống Weibo luôn.

=================

Chương truyện này được set pass. Tìm pass và đọc full chương tại wordpress.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi