TIN TỨC TỐ BIẾN DỊ

Tần Tu Kiệt nghiêng đầu nhìn thoáng qua, nét mặt của Khương Tiêu vẫn bình tĩnh như thường, như thể một tiếng ‘bảo bối’ vừa rồi không khác gì như đang bàn luận về thời tiết cả.

Tính tình người này lạnh nhạt, không bận tâm đến nhiều thứ, còn tỏ ra thái độ thờ ơ đối với không ít chuyện. Ví dụ như đồng ý diễn kịch vậy, anh không cần thay đổi sắc mặt cũng có thể gửi lên loa một biểu cảm hôn môi, cho nên hắn mới không đoán được Khương Tiêu đang có ý gì khác hay không.

Cơ mà dù sao Khương Tiêu cũng chỉ mới quen biết Nhiên Nhiên mà thôi, chắc không phải như hắn nghĩ đâu.

Hắn còn nhớ Khương Tiêu trước giờ vẫn luôn rất thích xem đấu trường PK, chắc là do hôm nay Nhiên Nhiên biểu hiện quá tốt cho nên mới khiến cho Khương Tiêu để ý đến đi nhỉ?

Hắn đoán mò rồi lại nghe thấy trong tai nghe phát ra tiếng của bang chúng.

“Ây… bang chủ, anh muốn để đại tẩu đánh chung à?”

“Với cả tự mình trông một khu sao?”

Khương Tiêu nói: “Ừ, em ấy có thể.”

[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Không không không, em không được đâu lão công, em sợ [run lẩy bẩy]

Bang chúng nói: “Anh nhìn xem!”

Nhìn xem anh đã dọa sợ phu nhân đáng yêu của bọn họ rồi kìa!

Khương Tiêu không để ý đến bọn họ, bởi vì sau khi gõ xong dòng kia Việt Nhiên đã gửi một tin khác đến.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Tôi không thể bị lộ!

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Sẽ không bị lộ.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Được không đó?

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Thực lực của cậu đã khôi phục hẳn chưa?

Việt Nhiên chớp mắt mấy cái, hiểu ra ý của học trưởng.

Hiện tại cậu chỉ vừa tìm lại được một chút cảm giác, chứ chưa tìm lại được hết trạng thái của trước kia. Lúc này cậu còn đang cố tình giả bộ nữa, vậy nên sẽ khác rất nhiều so với trước kia.

Khương Tiêu thấy cậu không lên tiếng nữa, nói với bang chúng: “Tốc độ tay và phản ứng của em ấy rất nhanh, chỉ có tư duy là chưa theo kịp, có tôi chỉ huy, chắc có thể làm được thôi.”

Bang chủ luôn đáng tin, bang chúng cũng không ý kiến gì thêm nữa, thậm chí lạc quan tin tưởng.

“Cũng đúng, đại tẩu có thể khiến cho Nguyệt thần chủ động muốn thu làm học trò, nhất định là có thiên phú chơi game rồi.”

“Ừm, đại tẩu cậu đừng sợ, không thôi chúng ta sẽ chết rồi lại chết thôi, dù sao cậu cũng không cần để tâm quá, chúng ta cứ cố gắng hết sức thôi.”

“Phải đó, thử xem sao.”

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Được rồi, tui sẽ cố gắng [nước mắt tuôn rơi]

Mọi người ở vị trí nào thì về lại vị trí nấy, Khương Tiêu mở phó bản lần nữa.

Thuận lợi vượt qua hai ải đầu, nhanh chóng nghênh đón ải thứ ba, chỉ thấy boss giơ vũ khí lên, phía bên phải liền xuất hiện một khối ánh sáng, vừa vặn là khu vực mà Việt Nhiên đang trông coi.

Bang chúng sốt sắng nhìn đến, nghe thấy bang chủ nói “Bảo bối, thả kỹ năng”, liền thấy phu nhân giơ pháp trượng lên, triệu hồi Chim Quang ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ khối ánh sáng, kỹ năng gây choáng của boss đánh xuống ở sát bên, trong nháy mắt khi đụng phải Hồn Thú liền biến mất không thấy tăm hơi.

Không chỉ đuổi kịp tiết tấu triệu hồi đúng lúc để kháng chiêu của boss mà vị trí thả kỹ năng cũng rất chính xác, không có chút kẽ hở nào cả!

Bang chúng nhìn thấy liền lớn tiếng kêu ngao ngao: “Đại tẩu lợi hại!”

Khương Tiêu nói: “Đừng phân tâm, tiếp tục.”

Boss của vòng đầu tiên gây choáng không có hiệu quả, đã thế còn trúng thêm một đòn đánh, phẫn nộ thả tiếp khối ánh sáng thứ hai.

Khương Tiêu nhìn xem phương hướng, nói: “Vị trí số bốn số năm, thả.”

Hai vị hồn sư bị điểm danh không dám lơ là, cũng vội vàng triệu hồi Chim Quang ra, thả ra hai kỹ năng bao phủ, chặn chiêu lại và không để người ở phía sau bị choáng.

Lúc sau lại đánh tốt hơn rất nhiều.

Lúc trước bọn họ đã từng đánh qua, biết được vầng sáng của boss sẽ không đặt liên tục ở cùng một khu vực, cốt chỉ để người chơi có thời gian hồi phục kỹ năng. Dù vầng sáng đó có rơi xuống vị trí ngẫu nhiên nào thì hồn sư ở gần đó cũng có thể chạy tới bổ trợ đúng lúc. Nếu có thể giữ vững tiết tấu thì sẽ không có gì khó. Điều duy nhất cần phải lo lắng ở đây là phu nhân có thể sẽ có sơ suất, nhưng xem ra đã ba lần rồi mà phu nhân vẫn chưa hề có trục trặc, đúng là có thiên phú mà.

Cuối cùng cũng có thể qua rồi!

Tâm tình của mọi người đầy hưng phấn, dưới sự dẫn dắt của bang chủ bắt đầu điên cuồng tấn công boss, kết quả vì vui mừng quá sớm nên boss cuối cùng lại thả ra ba vầng sáng một hơi.

Các hồn sư liền hoảng hốt.

“Bang chủ, kỹ năng chỗ tôi vẫn chưa hồi phục xong!”

“Chỗ tôi cũng vậy!”

Khương Tiêu nói không nhanh không chậm: “Tất cả tản ra, tự trị liệu cho bản thân.”

Vòng này không thể phòng ngự được hoàn toàn, vậy chỉ có thể cố gắng giảm bớt thương vong, mở trị liệu ra có thể tránh bị gây choáng, buff máu bảo toàn mạng cho bọn họ. Mọi người nhanh chóng hiểu ra ý của bang chủ, vội vàng chạy tới bên cạnh.

Sau đó, khi kỹ năng gây choáng của boss nện xuống, có mấy người chưa kịp chạy ngay lập tức bị choáng, tiếp đó đỡ lấy ba đợt công kích không hề nhẹ từ boss, mất đi ba đầu người.

Nhưng vẫn còn nhiều người sống sót, so với đoàn diệt vậy là tốt lắm rồi.

Mọi người đang muốn thở phào một hơi, lại thấy boss giơ tay lên, trên người bang chủ liền xuất hiện một cột sáng đỏ như máu. Mọi người chưa kịp thời phản ứng thì boss lại tung ra một chiêu lớn nữa.

Trong lòng bọn họ ‘lộp bộp’ một tiếng, trong tức thì nhận ra bởi vì bang chủ là chủ T, mà ở vòng này tám phần là sẽ bị giết, nếu như chủ T chết rồi, hận thù sẽ hỗn loạn, nếu làm không tốt thì sẽ thua.

Bọn họ trơ mắt nhìn chiêu kia được đánh xuống, có mấy người không kiềm chế được chửi vài câu thô tục. Chờ đến khi hiệu ứng của kỹ năng giảm bớt, bọn họ mới phát hiện có một con Gấu Trắng đang liều mình ôm lấy bang chủ.

Đây là kỹ năng phòng ngự của hồn sư, triệu hồi Gấu Trắng ra ôm lấy người chơi, ngăn chặn hết những tổn thương trí mạng thay cho người đó.

Lực tấn công của boss rất mạnh, Gấu Trắng ‘gào gừ’ một tiếng rồi biến mất, nhưng bang chủ thì vẫn sống sót —— đây không chỉ là cứu một mình bang chủ thôi đâu, mà còn cứu được cả mạng chó của bọn họ nữa đó!

Bọn họ nhìn bốn phía, thấy bang chủ phu nhân chưa thu hồi pháp trượng.

“Má ơi đại tẩu quá trâu bò ——!”

Vừa rồi tất cả mọi người đều bất ngờ chưa kịp phản ứng, nhưng trong nháy mắt đó cậu đã triệu hồi Gấu Trắng ra, còn điều khiển Gấu Trắng ôm lấy bang chủ, phản ứng và tốc độ tay này đúng là đáng sợ mà!

“Bảo bối giỏi quá,” Khương Tiêu cười, đúng lúc khen cậu một câu, “Em vẫn còn nhớ rõ lời anh dạy em lúc ở đấu trường.”

Dừng lại một chút, anh quay lại chuyện chính, “Tất cả trở về, trị liệu phải thật chú ý thanh máu, hàng trước phải chú ý vị trí, thuật sư mở trận, hồn sư gia tăng bạo kích. Bảo bối, hàng trước tất cả đều thuộc về em hết.”

Thuật sư và hồn sư đều có kỹ năng tăng cường bạo kích cho đồng đội, mà người sau có thể tăng nhanh hơn 5% so với người trước, bởi vì trong pháp trận thuật sư luôn nhận được lợi từ mọi người, kỹ năng đơn giản, nhưng hồn sư thì phải tự mình điều khiển.

Hồn thú tăng bạo kích của hồn sư là một loại linh hồn thực vật, cả thân xù lông phát ra điện quang, bề ngoài khá giống với hoa bồ công anh cỡ lớn. Thời gian nó xuất hiện chỉ có năm giây, trong vòng năm giây này người chơi phải điều khiển nó chạm vào các đồng đội, để có thể gia tăng bạo kích cho bọn họ.

Hồn sư trong bang hội thường chỉ có thể có được ba người, may mắn thì có thể chạm đến mốc bốn người, nhưng hôm nay hàng trước tổng cộng có năm người.

Mấy người ở hàng trước nhìn Cục Lông thất tha thất thiểu nhảy nhót xung quanh, mặc dù có chút luống cuống, nhưng trước khi hết thời gian rốt cuộc cũng tăng bạo kích được cho tất thẩy. Bọn họ nghĩ đến dáng vẻ cắn răng cố gắng của phu nhân đáng yêu, cảm động đến mức muốn khóc hết cả đám.

Vì thế bọn họ hét lên một tiếng xông đến phía trước, nhanh chóng tiêu diệt con boss.

[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Hu, đau tay quạ, vừa nãy sợ đến nổi tim muốn ngừng đập luôn [gào khóc]

[Đội Ngũ] > Lai Nhật Thương Khung: Em làm tốt lắm [sờ đầu chó]

[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: [ngại ngùng]

Trò chuyện bên ngoài kết thúc, những chuyện khác thì phải lén lút nói.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Đừng gọi tôi là bảo bối nữa.

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Tên của cậu là gì?

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Việt Nhiên.

Khương Tiêu nghe cậu nói thì nhớ ra, tên lúc trước Tần Tu Kiệt gọi hình như là từ láy.

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Có thể gọi cậu là Nhiên Nhiên không?

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Được.

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Tên tôi là Khương Tiêu.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Ừm.

Khương Tiêu trò chuyện với cậu xong, đi lên sờ quái, lấy ra hai trang bị và một vật liệu hiếm.

Mọi người bắt đầu tung xúc xắc, bởi vì Việt Nhiên có đánh quái chung nên cũng tung một phát, nhưng tiếc là kém may mắn, tung được con số quá nhỏ, cuối cùng Khương Tiêu là người lấy được vật liệu.

Khương Tiêu nói: “Nhiên Nhiên, lại đây.”

Mọi người ngạc nhiên, nhìn bang chủ phu nhân đi tới, bỗng nhiên hiểu ra, thì ra tên của phu nhân là Nhiên Nhiên, thật là dễ nghe!

Việt Nhiên không hiểu chuyện gì bước đến chỗ anh, thấy anh gửi đến một lời mời giao dịch, liền click xác nhận, sau đó thấy anh bỏ vật liệu vào đó.

Cậu chớp mắt mấy cái, lại mở trò chuyện riêng ra.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Cho tôi hả?

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Em nên được.

[Trò Chuyện Riêng] Thân Hóa Thương Khung <: Anh không muốn nó à?

[Trò Chuyện Riêng] > Lai Nhật Thương Khung: Tôi còn có thể đánh lại.

Có lý.

Việt Nhiên nói một tiếng cảm ơn, không khách sáo nhận lấy.

Đánh xong một boss, bọn họ lại tiếp tục đánh tới phía trước.

Việt Nhiên không muốn bị bại lộ nên giả bộ một chút, ‘bất cẩn’ giẫm vào phạm vi công kích của bọn quái nhỏ, bị bọn quái nhỏ giết chết.

[Đội Ngũ] Thân Hóa Thương Khung <: Xin lỗi, tui không để ý [gào khóc]

[Đội Ngũ] > Lai Nhật Thương Khung: Không sao, em vừa mới chơi thôi mà.

Bang chúng cũng dồn dập an ủi nói cậu không cần để ý, bởi vì cậu vốn không giống như những người mới khác.

Cậu, người nắm giữ tiềm chất có thể khiến Nguyệt thần vừa ý!

Cậu, chỉ bằng tốc độ tay cũng có thể treo cả đám bọn họ lên đánh!

Cậu, rất có thể là một ngôi sao sáng chói mới trong tương lai!

Cậu, là phu nhân của bang chủ bọn họ!

Lần này không chỉ có Alpha mà ngay cả Beta cũng muốn ganh tỵ đến đập bàn phím.

Tại sao bọn họ không gặp được một người vợ kiểu thần tiên như vậy hả!

Xong một con boss thì vẫn còn hai con boss nữa. Cũng không cần thử thách năng lực hỗ trợ, Việt Nhiên thực hiện đúng quy củ, nghiêm túc làm một người khách tham quan run lẩy bẩy, cố gắng đè thấp sự tồn tại, cuối cùng cũng dời được lực chú ý của bọn họ khỏi người cậu.

Hai con boss phía trước cũng rất khó nhằn, bọn họ phải bị đoàn diệt bốn, năm lần mới có thể đánh qua.

Có người cẩn thận điều tra một chút, phát hiện bang hội của bọn họ là bang hội thứ hai đánh qua được phó bản này, mọi người lập tức phấn khởi, ồn ào muốn đánh thêm một phó bản nữa.

Cùng lúc đó, Thủy Vô Ngân bang chủ của bang hội lớn thứ hai văng tục: “Bạch Cẩm Lý? Bang này ở đâu ra vậy!”

“Bang này không phải là từ khu cũ qua, chắc là mới lập đây,” Hội viên đáp, “Tôi có tìm hiểu một chút, cả bang chỉ có khoảng một trăm người, chắc là kiểu bang hội nhàn nhã giải trí.”

Thủy Vô Ngân nói: “Không thể nào, nhàn nhã giải trí sao có thể lợi hại như vậy được? Đặc biệt là hai mươi người vừa đánh phó bản này. Bên Đông Phong Tuyết có bọn Nguyệt thần trấn giữ, có thể lấy hạng nhất tôi cũng chẳng bất ngờ, nhưng bọn họ thì sao? Mau đi tìm hiểu cho tôi!”

“Được.”

Một bên khác, Khương Tiêu từ chối lời đề nghị của bang chúng, nói: “Hôm nay không đánh nữa, mai hẳn tính.”

“Hả? Bây giờ mới mười giờ thôi mà.”

“Đúng đó bang chủ, đánh lần nữa thôi mà!”

Khương Tiêu nói: “Tôi có việc.”

Bang chúng nghe vậy thì không hỏi nữa, vậy nên ai muốn chơi thì chơi, không muốn chơi thì logout đi ngủ.

Việt Nhiên sáng mai phải làm kiểm tra, cũng đi ngủ. Khương Tiêu nhìn WeChat không biết đã vang lên mấy lần, nói ngủ ngon với Tần Tu Kiệt, ôm máy tính bảng trở về phòng ngủ, đổi tài khoản login vào khu cũ.

Sau một phút, toàn bộ vỡ tổ.

[Thế Giới] Không Ăn Cà Rốt: Liệt thần kìa, tui thấy Liệt thần a a a!

[Thế Giới] Liệt Thần Nhất Sinh Đôi: Ba ơi, ba là ba ruột của con, cho con xin tọa độ với!

[Thế Giới] Dắt Lấy Tay: Tôi cũng muốn tôi cũng muốn, tôi chờ cả ngày rồi, anh ấy cuối cùng cũng xuất hiện a a a!

[Thế Giới] Phương Xa: Khóc mất thôi, mị biết ngay là sau khi update anh ấy chắc chắn sẽ xuất hiện mà!

[Thế Giới] Thỏ Nhỏ Không Đuôi: Hu hu hu qua lễ xong, đêm nay các đại thần đều xuất hiện!

Khương Tiêu không thèm đếm xỉa đến mấy tin tức đang lướt ào ào kia, nhanh chóng đi đến chỗ của bọn Nguyệt Trầm, thuận tiện tiến vào ngữ âm.

Đợt này năm phó bản vừa được update, cũng có thêm năm loài hiếm mới, tất nhiên vật liệu rớt ra ở mấy phó bản này cũng thuộc hàng quý giá trong rèn đúc, mấy tài khoản đại thần như bọn họ không thể không cần.

Bạch Chính Dương nói: “Cuối cùng cậu cũng đến rồi.”

Nguyệt Trầm cười nói: “Chậm vậy, làm gì thế?”

Khương Tiêu nhàn nhạt nói: “Có chút việc, vào phó bản đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi