TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN TRỞ THÀNH LÃO BẢN CỦA TÔI


Mới sáng sớm, Phoebe đã ngồi chờ tôi, tôi vội vàng làm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo.

Nhìn gương mặt lạnh lùng của cô ấy khi ngồi trong phòng khách chờ tôi, tôi tự biết thân biết phận, xin lỗi cô ấy thiếu chút nữa là khom lưng cúi đầu.
"A...!quên để đồng hồ báo thức...!đã làm chậm trễ thời gian của chị..."
"Có thể đi chưa?"
"Đi thôi."
Tôi ngồi vào trong xe cô ấy, lúc này điện thoại của cô ấy đổ chuông.

Cô ấy lưu loát nói tiếng Pháp, nói chung là tôi chẳng hiểu cái mẹ gì, sau khi cúp điện thoại cô ấy quay sang nhìn tôi.
"Tôi không thể đưa em đến công ty.

Mới nhận được thông báo, tôi phải đến nước Pháp một chuyến.

Phải đi một thời gian, tôi gọi người đến đưa em đi.

Hoặc là...."
"Tôi đi thu xếp đồ cùng chị.

Sau đó về lại công ty."
"Được rồi.


Lát nữa, Tiểu Đỗ sẽ sắp xếp công việc cho em."
Hoá ra thư ký kia của cô ấy tên là Tiểu Đỗ, tôi gật đầu, xuống xe, vào lại trong nhà đi lên lầu, mang ít vật dụng bỏ vào trong vali của cô ấy.

Cô ấy đi vào phòng thay đồ, đổi một chiếc áo khoác dài, trên cổ còn mang khăn choàng màu đen, tóc được vén ra sau.

Như vậy trông cô ấy càng khí chất hơn.
Tôi đưa cô ấy ra đến sân bay, nhìn đồng hồ, còn một lát nữa.

Tôi vừa kéo hành lý vừa nắm tay cô ấy.
"Cũng không biết thời tiết ở bên kia thế nào, chị phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.

Khi nào chị trở về?"
"Tầm một tuần hoặc có khi lâu hơn.

Ở công ty, chăm chỉ làm việc đó."
"Đến nơi nhớ báo bình an với tôi."
Cô ấy gật đầu, tôi nhìn quanh khắp nơi, thấy không có ai quen biết, lập tức hôn lên trán cô ấy.

Nhìn cô ấy hoà vào dòng người đông đúc, đi cũng không quay đầu lại, trong lòng có chút mất mát.

Tôi lấy điện thoại ra gửi cho cô ấy một tin nhắn.
[Chú ý an toàn, chờ chị trở về.]
Dựa theo tính cách của cô ấy, tin nhắn này sợ có đọc rồi cũng không trả lời lại.

Tôi như người mất hồn trở lại Trác Tuyệt, thư ký Đỗ đã ở trong văn phòng chờ tôi.

Tôi gõ gõ cửa, sau khi được cho phép mới đi vào.

Cô ấy như một người phụ nữ mặt sắt, khuôn mặt tái mét của cô ấy làm cho tôi phát hoảng.
"Lam đổng đã chỉ thị, văn phòng của cô đối diện với tôi.

Bây giờ, cô cũng là thư ký của cô ấy, ngoại trừ việc sắp xếp các cuộc họp cho Lam đổng, tôi cũng phụ trách về mảng kinh doanh của công ty.

Bây giờ, cô đã đến đây rồi, vừa hay có thể chia sẻ bớt việc cho tôi, sẵn cô phụ trách luôn về mảng tài chính."

"Thư ký....!Tôi...!sao lại phụ trách nó?"
"Mặc dù, mỗi một bộ phận luôn có người đứng đầu, vì tránh có sơ suất không đáng có, cho nên chúng ta cần phải giám sát.

Đã hiểu rồi chứ?"
"A, đã biết.

Biết rồi."
Thư ký Đỗ mang tôi đến văn phòng đối diện.

A, không cần phải lớn thế này, tôi không có quen.

Thư ký Đỗ giao cho tôi những công việc thường ngày, tôi cũng lắng nghe rất nghiêm túc.

Nhìn cô ấy rời đi, tôi ngồi trên ghế thất thần.
Cuộc sống ngày sau này, đa số thời gian sẽ đối mặt với cô ấy, khoảng cách mấy tầng lầu giờ biến thành một vách ngăn.

Nhưng không biết tại sao trong lòng lại hụt hẫng.

Cảm giác thực kỳ lạ, lại buồn rầu.
Tuần này, Phoebe không có ở đây, thư ký Dỗ mang tôi đi theo làm quen với công việc.

Cô ấy mở một cuộc họp nhỏ với các giám đốc, cũng giới thiệu cho tôi với bọn họ, cô ấy ra hiệu cho tôi tự giới thiệu bản thân và công việc của tôi hiện tại.

Không bao lâu trước đây, những người ngồi ở đây đều là cấp trên của tôi.


Bây giờ, bọn họ đang dùng đủ loại ánh mắt nhìn tôi.
Trong lòng tôi cũng có chút lo lắng bất an, đặc biệt là đối với giám đốc tài chính.

Đành phải cố gắng chống đỡ nói vài câu.
"Tôi sẽ cố gắng giúp đỡ thư ký Đỗ trong công việc, hơn nữa sẽ phụ trách tổng kết tài chính vào cuối tháng, cũng như xét duyệt cuối năm.

Mong các vị đang ngồi ở đây chỉ giáo và nhắc nhở nhiều hơn."
Nói xong, tôi ra hiệu cho bí thư Đỗ là đã xong.

Cô ấy lấy ra kế hoạch dự án gần đây nhất mà Phoebe xem trọng.

Tôi cầm lấy kế hoạch chia cho bọn họ.

Trong lúc đang ghi chép biên bản cuộc họp, thư ký Đỗ nói với tôi cái này sẽ chuyển đến cho Phoebe xem, đương nhiên tôi phải nghiêm túc làm rồi.
Phoebe không có ở đây, một cái thứ ký thứ 2 như tôi rảnh đến mốc meo.

Nhìn lịch trên bàn, tôi giật mình, chưa đến 1 tuần nữa đã là giáng sinh, Soso và Đại Tráng đương nhiên trải qua thế giới của hai người, Phổ Kha và Khê Nhĩ thì bận rộn cho quán bar trang trí giáng sinh.

Còn tôi thì cô đơn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi