TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN TRỞ THÀNH LÃO BẢN CỦA TÔI


"Nếu cô vì chuyện này mà tìm đến tôi, tôi cảm ơn cô.

Tiền, cô cứ giữ đó đi."
Mộ Tịch Nhiên gỡ kính râm xuống, cô ấy hơi nhíu mày.
"Chuyện cô Lam kết hôn...."
"Chúng ta không cần nhắc đến chuyện này, nếu không có gì khác, thì cứ vậy đi.

Tôi rất bận."
"Khoan đã."
Cô ấy đưa tay níu tôi lại.

Tôi nhẹ nhàng hất tay cô ấy ra.
"Nói nhanh lên."
Trong lòng Mộ Tịch Nhiên như đang đấu tranh, tôi không hiểu cô ấy muốn làm gì đây, cho đến khi cà phê lạnh, cô ấy giống như lấy hết can đảm mới ngẩng đầu nhìn tôi.
"Năm ngoái, Triệu Thái An biết em muốn mở công ty, em nhất định phải đề phòng anh ta."

"Chỉ vậy thôi à?"
"Sau khi, cô Lam huỷ hợp tác với anh ta, không biết qua con đường nào mà anh ta lại cấu kết với Joan.

Gần đây, bọn họ hay qua lại với nhau, ban đầu, tôi cho rằng bọn họ chỉ đang nói chuyện hợp tác.

Nhưng mà, trong lúc vô tình tôi nghe bọn họ nói chuyện với nhau, em mở công ty chắc bọn họ sẽ can thiệp.

Tiểu Phàm, đừng mất cảnh giác."
Tôi nhìn chằm chằm Mộ Tịch Nhiên, số lần cô ấy lừa tôi quá nhiều, tôi cũng không biết liệu đây có phải là một âm mưu nào khác.

Mộ Tịch Nhiên mím môi, tôi thở dài nói.
"Cảm ơn cô đã nhắc tôi, tôi sẽ chú ý."
"Tiểu Phàm, tôi hy vọng em có thể đoạt cô Lam từ tay Joan.

Tôi hy vọng em hạnh phúc."
Tôi nhìn hốc mắt ửng đỏ của Mộ Tịch Nhiên, không nói gì rút khăn giấy đưa cho cô ấy.
"Nếu cô một lòng một dạ đến già, thì giờ tôi không khổ thế này.

Nhưng mà, cảm ơn lời chúc phúc của cô, mỗi ngày tôi đều cố gắng vì Phoebe mà chuẩn bị."
Tôi đứng dậy thanh toán, quay đầu nhìn Mộ Tịch Nhiên.
"Tôi từng hỏi Triệu Thái An tại sao lại hận tôi như vậy, anh ta bảo tôi đến chỗ cô tìm đáp án.

Trong lòng tôi cũng đã hiểu tại sao lại như thế, quên tôi đi, hãy cùng Triệu Thái An sống cho tốt."
Đây là lần cuối cùng tôi và Mộ Tịch Nhiên trò chuyện nghiêm túc với nhau, lúc này tôi không biết, hết trắc trở này đến trắc trở khác đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi, tình yêu mà tôi chấp nhất làm tôi phải trả giá lớn, nó cướp đi những người vô tội bên cạnh tôi.
Nửa tháng sau, chi nhánh mới của Comma khai trương, tất cả chúng tôi đều thấy bao nhiêu bận rộn thời gian qua đều đáng giá.

Đại Tráng làm đại diện pháp nhân cho công ty, cậu ấy cầm tờ giấy phép kinh doanh đứng trước quán bar mới khai trương, một hai bắt tôi chụp hình chung.

Này có thể tế nhị chút được không??? Đợi đến khi Khê Nhĩ và Soso đi vào quán, hai người vô tay khen ngợi về phong cách của quán bar.

Tôi đem kế hoạch đề tài quăng cho Đại Tráng.
"Chúng tôi đã ấn định ngày lành theo cung hoàng đạo, đây là chủ đề đầu tiên, mọi người nhìn xem ổn không?"
Vài người đổ xô đến xem bảng kế hoạch của tôi.

Khê Nhĩ ôm bụng cười không ngừng.
"Vương Phi Phàm, đầu em bị nước úng à.

Gì mà hầu gái với tiểu chó săn hả? Bình thường thế! Không biết còn tưởng đâu đang triển lãm Cosplay đâu!"
"Mọi người chả hiểu gì.

Hầu gái là nhắm vào mấy anh trai đam mê, còn tiểu chó săn là giành cho mấy chị em chưa lập gia đình.

PR là phải hướng tới mấy chị em mê sắc đẹp.

Không tầm thường thì tiền sẽ chạy vào túi sao? Chúng ta phải học được cách thu hút người ta!"
"Nhân lực thì sao? Làm thế này thì cần số lượng lớn!"
Soso nhìn tôi, tôi đâm lao thì phải theo lao.

"Ngoài Soso ra, ai cũng phải tham gia, còn lại chuyện thiếu nhân lực, tôi sẽ tìm cách giải quyết.
"Không công bằng!"
"Chờ đến khi cậu đẻ xong rồi, cậu lại tới làm cái chủ đề tiểu loli đi, vậy được chưa!"
Tôi nói đùa, cuối cùng mọi người đều đồng ý, thế là chúng tôi lấy điện thoại ra tìm kiếm ngày lành tháng tốt.

Cuối cùng cũng ấn định được thời gian khai trương, là vào nửa tháng sau.
Mọi người vẫn cứ tất bật chuẩn bị, tôi vẫn không nói cho mọi người nghe về chuyện Mộ Tịch Nhiên đã nói với tôi.

Cứ như vậy trước đã, giặc đến thì đánh, nước dâng lên mọi người sẽ biết làm sao.
Trong kế hoạch của tôi không có Tố Duy, thế mà người ta tự nhảy xuống nước, ngoài ý muốn còn có thêm anh chàng đẹp trai Lam Phi Tuấn.

Ba ngày trước khi khai trương, Tố Duy kéo vali đứng ở khu phố náo nhiệt ven biển của Trác Tuyệt.

Cô ấy mặc đồ áo khoác giữ ấm rất dày, tóc được cột lên phía sau..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi