TÌNH NỒNG KHÓ PHAI



“Về cái gì?” Nam Ngự vô cùng bình tĩnh, cũng không cảm thấy tò mò về thử nằm trong phong bì mà chỉ hỏi lại một câu.

Nam Bá không biết nên mở lời như thế nào, chỉ có thể nói nước đối: “Tôi nghe nói gần đây chú có một người phụ nữ??”
Nam Bá muốn nói đơn giản, nhưng thật ra khi mới biết chuyện này, anh ta đã rất sốc.

Bởi vì anh ta hiểu rõ Nam Ngự, trước giờ Nam Ngự đều không gần gũi với phụ nữ, thậm chí ba của anh ta là Nam Tiêu còn nghi ngờ rằng có phải vụ tai nạn xe mười năm trước không chỉ khiến hai chân Nam Ngự bị liệt, mà còn khiến anh mất đi năng lực đó của con người hay không.

Cho đến tận gần đây Nam Ngự kết hôn, điều khiến Nam Bá kinh hãi chính là Nam Ngự còn có quan hệ với Ngũ Vận Uyển.


Sau khi nghe xong lời Nam Bá nói, hàng lông mày kiếm của Nam Ngự hơi nhướng lên, “Cậu cũng biết rõ chuyện của tôi thật đấy”
Sau khi nói một câu nhẹ bẫng, giọng điệu của anh hơi trầm xuống, khiến Nam Bá cảm nhận được một sự áp lực vô hình, thậm chí trên trán còn đổ mồ hôi hột.

“Là do trùng hợp thôi.” Nam Bá khẽ nở nụ cười tươi, “Trước đây ở thành phố Q, đối tác của tôi - tổng biên tập Hoàng đã vô tình xúc phạm người phụ nữ của chú, sau đó ông ta đã kể lại cho tôi”
Không nhắc đến chuyện ở thành phố Q thì thôi, vừa nhắc đến, ánh mắt Nam Ngự không khỏi trở nên lạnh lùng hơn, “Cho nên?”.

Lúc này Nam Ngự đã nhận ra Nam Bá tìm mình là vì Ngũ Vận Uyển.

Trước giờ Nam Ngự đều không cố ý giấu Nam Bá về quan hệ giữa
mình và Ngũ Vận Uyển, nhưng dường như Nam Bá vẫn hiểu lầm, cho rằng Ngũ Vận Uyển là người phụ nữ được mình bao nuôi ở bên ngoài.


“Cái đó..” Lúc này Nam Bá đã toát mồ hôi lạnh, nhưng vẫn bất chấp nói, “Bởi vì người phụ nữ đó vừa hay ở trong tòa soạn của chúng tôi, đúng lúc tôi có một số tin tức, cảm thấy chú nên biết.”
Nói xong, anh ta nhìn vào chiếc phong bì trên bàn.

Hóa ra đồ vật trong phong bì có liên quan đến Ngũ Vận Uyển.

Nam Ngự cân nhắc một chút, cuối cùng đưa tay mở phong bì ra.

Nhưng khi nhìn thấy đồ vật trong đó, ánh mắt Nam Ngự đột nhiên hiện lên vẻ hung tợn!
Nam Bá vẫn luôn yên lặng quan sát biểu cảm của Nam Ngự, khi nhận thấy chút thay đổi nhỏ trên sắc mặt anh, Nam Bá thầm nghĩ quả nhiên là vậy.

Mặc dù chỉ là người phụ nữ bên ngoài, nhưng rõ ràng là Nam Ngự quan tâm đến Ngũ Vận Uyển, nếu không thì trước đây anh đã không đối phó với tổng biên tập Hoàng như vậy.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi