TÌNH NỒNG KHÓ PHAI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bỏ đi, ngày đó cứ đến muộn một chút đi.

Bên kia, Nam Ngư nghe thấy câu hỏi của Nam Bá, đương nhiên cũng hiểu được ý nghĩ của Nam Bá.

Nam Ngự khẽ liếc nhìn liền thấy nụ cười không kìm chế được trên khuôn mặt của Ngũ Vận Uyển.

Khóe miệng Nam Ngự không khỏi hơi nhếch lên.

Chắc là cô cảm thấy vui lắm nhỉ? Nếu cô thấy nó thú vị anh cũng không ngại chơi với cô.

“Vợ tối đúng là rất đơn thuần và lương thiện” Đọc xong đoạn này, Nam Ngự chậm rãi nó, “Là một người rất hay ngượng ngùng, cho dù kết hôn rồi mà vẫn đỏ mặt với tôi, rất đáng yêu"
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, không khỏi nhìn về phía Nam Ngự, nhưng không ngờ vừa nhìn liền bắt gặp ánh mắt cười như không cười của Nam Ngự.


Mặt Ngũ Vận Uyển lập tức đỏ bừng.

Nam Ngự rõ ràng đang nói về cô.

Nam Ngự luôn giống như một nửa người xa lạ đối với cô, cô đương nhiên sẽ đỏ mặt mỗi khi tiếp xúc thân mật.

Bên kia, khi Nam Bá nghe được lời nói của Nam Ngự lập tức đắc ý liếc nhìn Ngũ Vận Uyển đang ngồi bên cạnh.

Anh ta vốn nghĩ rằng ít nhiều gì Ngũ Vận Uyển cũng sẽ cảm thấy khó chịu khi nghe Nam Ngự dịu dàng nói về vợ mình như vậy, nhưng không ngờ Ngũ Vận Uyển chỉ hơi đỏ mặt một cách khó hiểu, xấu hổ ghi chép lại.

Nam Bá cau mày, chỉ đành tiếp tục hỏi Nam Ngự: "Cho nên, chú thích cô gái trong sáng như thím đúng không?"
Nam Ngự cười nhạt, không tỏ rõ ý kiến.


Nam Bá không cam tâm nói tiếp nói:
"Nghĩ lại cũng phải, ai mà không thích những cô gái đơn thuần đáng yêu chứ.

Không giống như một số phụ nữ, tiếp cận chú chỉ vì tiền của chú thôi, còn mập mờ với mấy người đàn ông, chú phải cẩn thận với loại phụ nữ như vậy".

Ngũ Vận Uyển vốn dĩ rất xấu hổ vì những lời nói của Nam Ngự, nhưng lúc này khi nghe những lời Nam Bà nói, cô không khỏi nhíu mày.

Những lời này của Nam Bá nói bóng nói gió quá rõ ràng.

Mặc dù từ sau khi gặp lại, Nam Bá vẫn luôn nói chuyện với mình như vậy, nhưng không hiểu sao, bây giờ nghe thấy anh ta nói điều này trước mặt Nam Ngự, Ngũ Vận Uyển có chút khó chịu không rõ nguyên nhân.

“Nam Bá, anh có ý gì?” Ngũ Vận Uyển thực sự chịu đựng Nam Bá đủ rồi, trực tiếp hỏi thẳng luôn.

Nam Bá cười lạnh, "Sao hả, Ngũ Vận Uyển, cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa rồi à?"
Trên thực tế, chính Ngũ Vận Uyển cũng không biết tại sao mình lại tức giận.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi