TÌNH NỒNG KHÓ PHAI



Ngũ Vận Uyển không ngờ Nam Ngự sẽ trả lời như vậy, gò má cô đột nhiên nóng lên, "Làm sao anh biết được."
"Lần trước cảm nhận được."
Ngũ Vận Uyển sững sờ một lúc rồi mới phản ứng lại, Nam Ngự nói lần trước chắc là buổi tối hai người họ lửa gần rơm.

Ngũ Vận Uyển lập tức cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể luộc trứng, nhưng khi cô liếc mắt nhìn liền thấy Nam Ngự đang cười như không cười nhìn mình.

Mặt Ngũ Vận Uyển đột nhiên càng đỏ hơn, nhưng lại không cam lòng mình bị Nam Ngự coi thường như vậy, vì vậy nghiến răng nghiến lợi nói: "Thì sao chứ? Lẽ nào kinh nghiệm của anh rất phong phú sao? Vậy anh nói xem anh có bao nhiều lần kinh nghiệm rồi?"
Nam Ngự không ngờ rằng Ngũ Vận Uyển luôn nhút nhát lại đột nhiên khiến mình nghẹn lời như vậy, sững sờ một lúc.

Vừa hay lúc này thang máy đã đến tầng một, Nam Ngự lập tức đưa tay đặt lên môi cô, gượng gạo ho khan một tiếng, "Đến rồi, lên xe đi."

Nói xong, anh đẩy xe lăn ra ngoài trước.

Ngũ Vận Uyển vốn là chỉ tùy tiện hỏi thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy phản ứng này của Nam Ngự, cô đột nhiên cố chấp, vội vàng chạy theo hỏi: "Nam Ngự, anh còn chưa trả lời tôi mà, anh đã có bao nhiêu lần rồi?"
Ngũ Vận Uyển có một loại cố chấp từ trong xương tủy, một khi có quyết định muốn biết điều gì đó thì sẽ không bao giờ từ bỏ, vì vậy suốt dọc đường lên xe, cô vẫn luôn hỏi.

"Nam Ngự, anh nói đi.

Anh không chịu nói vì anh đã có rất nhiều lần sao? Vậy là với cùng một người phụ nữ hay là với những khác nhau?"
Nam Ngư ngồi trong xe, đau đầu đỡ trán.


Anh hối hận vì đã chủ động nói về đề tài này, đúng là tự bế đá đập vào chân mình.

Chủ yếu là vì anh chưa bao giờ nghĩ rằng Ngũ Vận Uyển sẽ có một mặt
ríu rít như vậy.

Nhưng mà??
Cũng khá dễ thương.

Nhìn thấy Ngũ Vận Uyên đang tựa vào xe lăn của mình trước mặt, không ngừng hỏi, đôi mắt nhỏ sáng lấp lánh và khuôn mặt phồng lên, Nam Ngự đột nhiên không nhịn được cúi đầu hôn lên trán cô.

Nụ hôn bất ngờ khiến Ngũ Vận Uyến không kịp phản ứng lại, cảm giác ấm áp trên trán như lửa đốt, lập tức khiến mặt cô bốc cháy, cô ngồi thẳng dậy và nhanh chóng trở lại vị trí của mình.

Nam Ngự không ngờ rằng phản ứng của cô lại lớn như vậy, cười thành tiếng, "Thì ra như vậy liền có thể làm cho em yên lặng lại à."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi