TINH TẾ NAM THẦN LÀ BA TA

Từ rất xa, Diêu Tư nhìn thấy một cái bóng phóng lên cao, hơn nữa càng ngày càng cao, không đến một lát đã chiếm cứ nửa không trung. Cho đến khi mảng màu xanh lục lớn xuất hiện ở trước mắt, cô mới thấy rõ, đấy thế nhưng là một cái cây, một gốc cây thật lớn.

Hơn nữa đang sinh trưởng ra bốn phương tám hướng, ngay cả mặt đất cũng bắt đầu đong đưa.

Diêu Tư hít ngược một ngụm khí lạnh, “Chạy a!” Một phen giữ chặt Luyến Vũ, liền chạy về như điên.

Cũng không biết có phải nguyên nhân bởi vì gốc đại thụ này xuất hiện, vốn dĩ con đường đi thế nào cũng không ra, cư nhiên đi một chút liền lao ra được rồi. Mà cái sân cổ kính vốn có, đã biến thành một mảnh phế tích, chỉ còn lại một gốc cây thật lớn chiếm cứ ở phía trêи.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cái cây này sao lại thế này a?” Diêu Tư một bên thở hổn hển, một bên hỏi.

“Là Thụ Lôi Vương Thụ!” Luyến Vũ quay đầu lại nhìn nhìn đại thụ còn đang sinh trưởng tươi tốt kia, “Trước đó ta đem Thụ Tâm đặt ở Hồng Trì, cho nên mới mở ra Hồng Trì hạn chế. Nhưng ta không nghĩ tới nó đột nhiên liền trưởng thành.”

“Vương Thụ gì?” Diêu Tư sửng sốt, Thụ Tâm không phải là chiếc phi thuyền trước đó của cô ấy sao? Từ lúc nào lại biến thành Vương Thụ gì đó?

“Vương Thụ chính là vua của loài cây, sẽ trưởng thành thành cây Thụ Lôi Hoàng.” Luyến Vũ vẻ mặt lo lắng, chỉ chỉ cái cây phía sau nói, “Nó…… Vốn chính là em trai ta.”

“Gì?” Cmn, cô nha, không phải Vũ Tộc sao? Khi nào lại có đứa em trai là tộc Thụ Lôi, “Mẹ cô…… Họ gì a?”

“Chuyện này tương đối phức tạp.” Cô ấy càng thêm sốt ruột, “Cha ta là em trai song sinh của Thụ Lôi Hoàng, ta cùng em trai cũng là song sinh, nhưng lúc hắn sinh ra, chính là một viên hạt giống, vẫn luôn không thức tỉnh ý thức, nhiều năm như vậy cũng chỉ là trưởng thành đến Thụ Vương Chi Hoa mà thôi. Nhưng ta không nghĩ tới…… Chỉ là đem hắn đặt ở Hồng Trì, hắn đột nhiên liền trưởng thành.”

Cho nên nói Luyến Vũ sở dĩ có thể hoàn toàn không bị sương mù ở Thiên Đường tinh ảnh hưởng, là bởi vì trêи người cô ấy cũng có gien Thụ Lôi tộc.

“Thế hiện tại làm sao?” Cũng không thể để hắn tiếp tục lớn lên nữa chứ?

“Tư Tư không cần lo lắng.” Cô ấy vỗ ngực một cái, vẻ mặt tự tin “Hắn tuy rằng không có ý thức, nhưng cũng là em trai ta. Vừa rồi hắn chỉ là không nhận ra bộ dáng hiện tại của ta, chỉ cần ta khôi phục nguyên thân, hắn sẽ không thương tổn ta.”

Nói rồi, vẻ mặt cô ấy tự tin tiến lên một bước, cánh khổng lồ từ thân thể cô ấy mọc dài ra, thân thể nháy mắt vươn cao, chỉ trong chớp mắt liền biến trở về dáng vẻ Nữ vương lúc mới gặp, vỗ cánh một cái, lập tức nổi lên một trận gió xoáy, đem Hồng Trì đã biến thành phế tích cũng quay chung quanh, cái cây vốn đang sinh trưởng rất nhanh, cũng bị gió quật đến tạm dừng một chút.

Cô ấy lúc này mới lớn tiếng nói, “Tích Mộc, là chị đây. Em nghe lời……”

Bang! Một tiếng vang lớn, lời nói còn chưa có nói xong, chỉ thấy cây đại thụ kia đột nhiên giơ lên một nhánh cây quất lại đây, vốn còn đang hô to, thân thể cực lớn của Luyến Vũ nhoáng lên, nhất thời thu nhỏ lại thành kϊƈɦ cỡ bình thường, trực tiếp bị tát bay ra ngoài.

Diêu Tư: “……”

- _-|||

Mơ hồ nghe được tiếng vả mặt.

Mẹ nó! Đã nói không có việc gì đâu?

Còn chưa có hồi thần, cái cây ấy lại lần nữa giơ lên cây mây, quất về phía Luyến Vũ đã biến trở về kϊƈɦ cỡ bình thường.

Đệch đệch đệch!

Đáy lòng cô chợt lạnh, trực tiếp vọt qua, ôm lấy người trêи mặt đất lăn một vòng ngay tại chỗ.

Một tiếng ầm vang, chỉ thấy nơi cô vừa nằm, trực tiếp bị bổ ra một cái mương sâu tới một mét. Diêu Tư chỉ cảm thấy ngực lạnh vèo vèo, lôi kéo Nữ vương đã ngu người một đường chạy như điên tìm chỗ núp vào, thẳng đến khi rời khỏi phạm vi công kϊƈɦ của đại thụ kia, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, mồ hôi lạnh ‘tí tách’ toát ra từng chút, nguy hiểm thật, vừa rồi nếu cô chậm một chút, phỏng chừng hai người đều thành bánh nhân thịt.

“Tư Tư……” Luyến Vũ có chút sững sờ nhìn về phía cô, không biết là sợ hay là bị dọa rồi, trêи mặt vẫn vẻ mặt chưa tỉnh hồn.

Cô thở hổn hển một hơi thật mạnh, lòng còn sợ hãi, “Các cô xác định là chị em ruột?” Nhìn cái cây đó hoàn toàn không có vẻ gì là nhận ra người chị này a.

Luyến Vũ không có trả lời, chỉ là nhìn đôi mắt của cô ấy, tựa hồ có cái gì đang chậm rãi chảy qua, cái mũi hít hít, một lát mới ủy khuất bi bô nói, “Nó…… Nó trước kia rất nghe lời, thật sự!”

“Được rồi được rồi.” Cô chỉ chỉ cái cây trước mặt lại cao mấy mét nữa, “Phương pháp của cô không được? Hắn hiện tại không nhận ra cô, xem ra chỉ có thể lặng lẽ đi vào tìm được Thụ Tâm. Hiện tại Hồng Trì này đã hoàn toàn bị cây che đậy, cô biết đường khác không?”

“Có thì có……” Luyến Vũ có chút do dự gật gật đầu, “Nhưng nơi đó tương đối nguy hiểm.”

“Không quản được nhiều như vậy, hãy đi trước rồi nói.” Nếu em trai đại thụ này của Luyến Vũ thật sự trưởng thành thành Thụ Lôi Hoàng mà nói, toàn bộ tinh cầu đều phải xong đời, vậy Mộ Huyền còn bị nhốt ở sương mù……

Cô không dám nghĩ tiếp nữa, đi theo Luyến Vũ vòng tới sau nhà. Có thể là bởi vì cái cây này quá lớn, dọc theo đường đi các cô cũng không có lại bị cây mây đuổi theo đánh.

Theo Luyến Vũ tới trước một cánh cửa lớn màu xanh lục cao cỡ hai người, mặt trêи bò đầy bộ rễ màu xanh lục, khác với bộ rễ thật lớn, lại mang theo bùn đất và hơi thở tân sinh của em trai Luyến Vũ, rễ trêи đó đều là nâu thẫm, phảng phất đã tồn tại rất nhiều năm.

“Nơi này là một bộ phận của hệ thống hạn chế, bên trong chính là Hồng Trì. Chính là…… Đây là bộ rễ của Thụ Lôi Hoàng, yêu cầu vũ khí nóng cường đại mới có thể đi vào, hơn nữa nó còn miễn dịch với hết thảy dị năng hệ Mộc.” Cô ấy có chút khó xử, “Bằng vào dị năng hệ Mộ của ta cũng là không vào được.”

“Cô có dị năng hệ Mộc?” Diêu Tư hỏi.

“Đương nhiên! Ta ngoại trừ là Vũ Tộc ra, cũng có huyết thống Thụ Lôi tộc.” Nói rồi, Luyến Vũ vươn tay, lòng bàn tay nhất thời mọc ra một chồi non, “Cho nên chúng ta trước hết cần tìm chút vũ khí……”

“Không cần!” Cô trực tiếp ngắt lời cô ấy, vươn tay về phía cánh cửa, đem dị năng vừa mới xuất hiện trong cơ thể phóng ra hết một lần. Nháy mắt ngọn lửa ngập trời xuất hiện, hình thành một con Rồng lửa, trực tiếp liền đem bộ rễ rậm rạp ấy đốt thành một đống tro tàn.

Em gái Luyến Vũ không dám tin mở to hai mắt, nhìn nhìn tro bụi đầy đất, lại nhìn nhìn cô, cả người đều ngây dại, “Cô…… Cô biết dị năng hệ Hỏa…… Cô không phải……”

Ê ê ê! Cô kia…… Biểu tình ‘Cô có dị năng làm người ta sinh em bé, cùng nhất kiến chung tình, Mary Sue vân vân…’ đó của cô là chuyện gì xảy ra?

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Dị năng “Tiểu nghịch” của cô, có khi cũng sẽ rất đáng tin cậy có được không?

“Đi vào trước!” Diêu Tư trực tiếp phủi đi đống tro tàn, đi vào. Nơi này thế nhưng thật sự có một con dường, trực tiếp đi thông dưới nền đất. Có thể là bởi vì dị năng hệ Hỏa của cô, một đường đi tới, bốn phía tất cả đều đen thui.

Ngoài ý muốn, bên trong lại không tối, ngược lại càng ngày càng sáng, phía trước mơ hồ còn có thể nhìn đến ánh sáng màu lam nhạt.

“Hệ thống hạn chế ở bốn phía dường như hoàn toàn mất hiệu lực……” Luyến Vũ sờ sờ vách đá màu đen bốn phía, chỉ chỉ phía trước, “Hồng Trì ở ngay nơi đó.”

Diêu Tư bước nhanh hai bước, quả nhiên phía trước xuất hiện một cột nước màu lam, liếc mắt một cái nhìn không thấy đầu, vọt thẳng lên phía trêи, giữa thông đạo và cột nước không có khoảng cách, thần kỳ chính là, cột nước đó cũng không có hướng bên này đổ xuống, ngược lại nhắm thẳng trêи không bay đi.

************************

Chương sau: Huyết tộc chủng thuần huyết.

Boss phản diện ngạo kiều ciu te hột me sắp xuất hiện ~ Giải mã nút thắt từ đầu truyện tới giờ…

Hết chương 155.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi