TINH TẾ NAM THẦN LÀ BA TA

Kỳ thật không thể trách Diêu Tư không nhớ nỗi, vốn dĩ mấy người cháu trai lớn đi công tác là do Hội Trưởng lão hạ mệnh lệnh. Cô đã trở lại, nghĩ hẳn bọn bọ cũng đã được gọi về. Chỉ là gần đây bởi vì mỗ lão ba nổi bão, Hội Trưởng lão đang vội vàng xây mới Huyền Anh Điện, hoàn toàn không có chú ý bốn người bọn họ không có cùng cô trở về. Cho nên bốn người cứ như vậy bị quên mất.

Diêu Tư 囧 囧, lập tức tìm Diêm Hiên đem bốn người từ Quang Ảnh tinh về, để ngừa vạn nhất còn trực tiếp đi ra cảng đón người. Một khắc khi nhìn thấy bốn người kia, cô gần như không nhận ra được.

Này.... Mấy tên thổ phỉ này là ai? Rốt cuộc ở Quang Ảnh tinh bọn họ đã gặp phải cái gì?

“Các người đây là thế nào?” Không đến mức này đi, mấy người bọn họ tuy rằng là Huyết tộc đời thứ mấy trăm, nhưng thực lực cũng không kém, bằng vào tinh cầu nguyên thủy của Quang Ảnh tinh, căn bản không tồn tại sinh vật nào có khả năng thương tổn đến bọn họ, rốt cuộc bọn họ làm thế nào đem mình chỉnh thành dân chạy nạn thế này?

“Điện hạ....”

Cô vừa hỏi, bốn người đồng thời hít mũi một cái, lập tức so với vừa rồi có cảm giác càng thê thảm hơn. Hai mặt nhìn nhau một hồi, lúc này mới ngươi một câu ta một lời mở miệng.

“Điện hạ ngài cư nhiên còn tự mình tới đón chúng ta, thật sự là…… Quá cảm động.”

“Nhìn thấy ngài đúng giờ trở về, ta đã an tâm rồi. Nhiệm vụ thất bại, chúng ta lập tức liền đi nhận phạt.”

“Đúng vậy, vậy mà chúng ta lại lạc mất Điện hạ, cô phụ sự tín nhiệm của Bệ hạ, thật không nên, vô luận là trừng phạt gì chúng ta cũng cam nguyện tiếp thu.”

“Điện hạ có thể lộ ra một chút chúng ta bị trừng phạt là cái gì không?”

“Thiên đao vạn quả? Hay là yên giấc ngàn thu? Bệ hạ tự mình động thủ sao?”

Diêu Tư: “……”

Đến, thì ra bọn họ là lo lắng cái này, cho nên mới chỉnh thành bộ dạng nửa quỷ này sao? Trong lòng người của bổn tộc, rốt cuộc Mộ Huyền là hình tượng gì a?

“Được rồi, chuyện lần này là ta sai, không liên quan các người.” Diêu Tư vỗ vỗ vai bọn họ, an ủi nói, “Không cần lo lắng, chỗ Mộ Huyền ta sẽ đi nói, không có việc gì.” Lửa giận của hắn hiện tại đều hướng về phía Tần miệng rộng, không rảnh bận tâm các người.

Cô vừa dứt lời, ánh mắt cảu bốn người bọn họ giống như hồi quang phản chiếu, lập tức có sinh khí.

“Thật vậy chăng? Điện hạ!”

“Thật tốt quá, cảm tạ ân cứu mạng của Điện hạ.”

“Ai nha, lo lắng hai tháng, ta đã sắp suy nhược thần kinh.”

“Điện hạ thật tốt, Điện hạ vạn tuế, Điện hạ ngài hôm nay về nhà ăn cơm trưa sao?”

“Cút!” Cháu trai lớn cậu có thể quên cái này đi hay không?

Diêu Tư mặc kệ vẻ mặt sống sót sau tai nạn của bốn người, xoay người liền tính toán về nhà, bởi vì…… Thời gian ăn cơm thật sắp đến rồi. Mới vừa ra khỏi cảng, vừa vặn nhìn thấy một bóng hình quen thuộc.

Ồ, đây không phải Lạc Anh sao?

“Lạc……”

“Thư Thành!”

Cô vừa định chào hỏi, đối phương đã trực tiếp từ trêи phi hành khí nhảy xuống, bước thật nhanh qua, nhào vào lòng ngực của người không xa phía sau cô.

Lần đầu tiên bị tộc nhân xem nhẹ Diêu Tư, có chút xấu hổ thu hồi tay.

“Anh!” Cháu trai lớn thuận thế ôm lấy người, sửng sốt một chút, vòng tay thu chặt, lập tức hai người như hợp thành một thể, chặt đến không còn một khe hở.

Diêu Tư xem xét liếc mắt một cái, không khỏi kinh ngạc cảm thán một câu, hai cha con này tình cảm thật tốt, ngay cả lúc trước Lạc Anh bị bắt cũng là vì tìm Cổ Thư Thành, mà lần này nếu không phải cô ấy nhắc nhở, phỏng chừng cô còn phải qua hai ngày nữa mới phát hiện cháu trai lớn còn chưa trở về đâu.

“Đệch, lại ngược cẩu!” Bách Nhất quay đầu lại nhìn thoáng qua, một bên nói một bên thúc giục mấy người còn lại rời đi, chỉ còn lại hai người, vừa đi vừa mang chút hâm mộ ghen tị hận nỉ non nói, “Hừ, có con nối dõi ghê gớm a! Khinh thường cẩu độc thân chúng ta sao? Không được, ta cũng phải nhanh chóng xin một người mới được.”

Hai người còn lại trong tổ cũng đồng thời gật đầu đồng ý.

Lời này thật là... Con nối dõi cùng cẩu độc thân có quan hệ gì?

Diêu Tư ngẩn người, quay đầu nhìn thoáng qua cha con còn đang ôm thành một khối phía sau, cũng không biết cháu trai lớn cúi đầu ở bên tai cô ấy nói gì đó, cả khuôn mặt của em gái Lạc Anh đều đỏ lên, càng thêm đem đầu vùi vào trong lòng ngực đối phương, cảnh tượng ôn nhu lại hài hòa.

Đáy lòng Diêu Tư không khỏi lướt qua một tia quái dị, cứ cảm thấy không đúng chỗ nào đó, lại nhất thời không nghĩ ra.

Đành phải cùng Diêm Hiên bọn họ cùng nhau đi về trước. Lại không quay về, giờ cơm thật sự sẽ muộn mất.

____________________

Sau khi cháu trai lớn trở về, Diêu Tư liền ném công tác của Hội học sinh cho hắn, hoàn toàn thả mình... A phi, là chuyên tâm việc học.

“Cơ giáp?” Mộ Huyền đang muốn đưa canh cho cô, tay chợt dừng, mày cũng nhíu chặt, mới cầm chén đưa cho cô, “Vì sao đột nhiên muốn học cái này?”

“Học viện có ít nhất ba môn học tự chọn.” Cô vừa ăn vừa trả lời, “Lực chiến của cơ giáp chỉ ở sau dị năng, ta cũng muốn có thêm nhiều kỹ năng. Lại nói ở Cao viện chủ khoa là dị năng, có người ở đây, ta căn bản không cần học ở Học viện.”

Ấn đường của Mộ Huyền nhất thời giãn ra, “Học thì có thể, chỉ là cơ giáp dù sao chỉ công cụ, dị năng mới là năng lực chủ yếu của Huyết tộc. Chơi chơi là được không cần quá nghiêm túc.”

“Tốt, lão ba!” Cô buông chén đã ăn một nửa, xẹt một cái đã vòng qua cái bàn ngồi bên người hắn, “Vậy người giúp ta một chuyện.”

“Mộ Huyền!” Hắn theo thói quen sửa đúng, nhìn hai mắt của con non nhà mình sáng lên, vừa nhìn liền biết có chuyện muốn cầu, liếc mắt một cái nói, “Nói nghe một chút.”

“Nếu ta muốn học cơ giáp, dù sao cũng phải có vật thật để thao luyện đúng không? Chỉ là người cũng biết, theo Tinh Minh pháp quy định, ta là học sinh không thì không thể mua được cơ giáp chân chính.” Chính là loại có tiền cũng không mua được, “Cho nên, người có thể hay không……” Cô không có nói hết, chỉ gắt gao nhìn hắn.

Mộ Huyền sửng sốt, giơ tay liền sờ lên đầu cô, mang chút lo lắng hỏi, “Đôi mắt làm sao vậy?” Vì sao chớp nháy không ngừng?

“......” Không nhìn ra ta đang bán manh sao?!

Cảm giác ngực trúng một đao.

“Cô muốn một đài cơ giáp?” Mỗ lão ba không rõ chân tướng, một bên nói một bên theo phản xạ có điều kiện thổi thổi đôi mắt giúp cô, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Tốt hơn chút nào không?”

“.....”

Tuy rằng ngực lại trúng một đao, cô vẫn dùng sức gật đầu, “Ừm ừm...”

“Theo ta biết, học viện cơ giáp chuyên nghiệp, có hệ thống chuyên môn bắt chước. Có thể mô phỏng chân thật 100% thao tác cơ giáp.”

“Mô phỏng làm sao so được với vật thật.” Diêu Tư giơ tay bắt được tay hắn, đây là chơi cực phẩm xe bay khác với đua xe. Lại nói, làm người Lam Tinh từ nhỏ chỉ xem phim biến hình kim cương, mặc kệ thế nào cũng muốn tự thân trải nghiệm một phen thao tác cơ giáp chân chính,  “Người không phải thường nói, thực chiến mới là biện pháp tăng lên thực lực tốt nhất sao?”

Ấn đường Mộ Huyền nhíu chặt, một lát mới gật gật đầu, nhìn cái chén ở đối diện, từng câu từng chữ nghiêm túc nói, “Uống xong, không được thừa.”

——————

Chỉ cần ăn cơm cho tốt thì cái gì cũng dễ nói với Mộ Huyền, dễ dàng đáp ứng yêu cầu của con non nhà mình. Thừa dịp cuối tuần, trực tiếp cùng cô tới khu thí luyện. Dưới nét mặt chờ mong của người nào đó, lấy ra một vật tựa như nút không gian ấn một cái.

Cô chỉ nghe thấy một tiếng tích vang lên, lập tức không gian phía trước giống như bị cái gì đó xé toạc, mở ra một cái động. Sau đó một tiếng ‘Oanh’vang lên, một người máy khổng lồ cao ít nhất cỡ ba người liền xuất hiện ở trước mặt.

Khác với các loại biến hình kim cương trong phim hoạt hình, phim điện ảnh, hoặc là người máy. Cái cơ giáp này... Là tên mập mạp!

- _-|||

Hơn nữa còn là một con có cái bụng bia thật lớn, thoạt nhìn tròn như quả cầu, tuy rằng cao tới ba mét nhưng tứ chi lại vừa ngắn vừa béo.

Diêu Tư vốn dự đoán sẽ là một cảnh tượng uy vũ khí phách lập tức ‘rắc rắc’ vỡ vụn. Không khỏi quay đầu lại nhìn mỗ lão ba, nhất thời cực kì hoài nghi thẩm mỹ của hắn. Nói ngoại hình cơ giáp là bách biến đâu, các loại kiểu dáng đều có đâu? Vì sao cái này xấu như vậy?

“Đây là sơ hình cơ giáp.” Dường như nhìn ra nghi vấn của cô, Mộ Huyền giải thích, “Xem như là cơ giáp có tính phòng ngự mạnh nhất, cô vừa mới tiếp xúc, trước nên dùng loại này là thích hợp nhất.”

Thì ra là như thế! Diêu Tư tò mò vây quanh cơ giáp dạo qua một vòng, tuy rằng nhìn cồng kềnh, nhưng xác thật sáng tạo rất tinh xảo, toàn bộ cơ giáp bao vây kín mít, căn bản nhìn không thấy càn khôn bên trong. Cũng không biết có phải giống như lời Mộ Huyền nói thật sự là cơ giáp có tính phòng ngự mạnh nhất hay không, nhất thời cô có loại xúc động muốn dùng dị năng thử xem.

Cũng không biết Mộ Huyền ấn ở nơi nào, đột nhiên tích một tiếng, bụng to của cơ giáp mở ra, lộ ra không gian màu trắng bên trong.

“Muốn nhìn gian điều khiển không?” Hắn chỉ chỉ bên trong.

Diêu Tư lập tức gật đầu, dưới sự chỉ dẫn của hắn đi vào, vừa đứng ổn định ở trong không gian chưa đủ hai mét vuông. Dưới chân sáng ngời, trêи cổ tay cổ chân đột nhiên xuất hiện bốn chiếc vòng kim loại sáng lấp lánh, cửa vào vốn đang mở rộng  cũng chợt đập một cái khép lại, toàn bộ không gian lập tức chỉ còn lại một mình cô, có có chút hoảng, vừa định kêu Mộ Huyền, ngay sau đó giọng của hắn lại trực tiếp truyền vào.

“Đừng sợ, đem tinh thần lực thẩm thấu vào trêи bộ thao tác ở tứ chi.”

Diêu Tư sửng sốt, theo lời hắn nói mà làm, một lát sau không gian vốn một mảnh trắng xóa chợt biến mắt, hình ảnh của Mộ Huyền lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô, chỉ là có cảm giác so với lúc trước nhỏ hơn một vòng, cô đây là khởi động cơ giáp rồi sao?

Cô có chút tò mò cúi đầu nhìn nhìn tay mình, lại chỉ thấy một cánh tay máy móc ngắn ngủn, thật giống như cô đã biến thành khối cơ giáp này rồi vậy.

“Máy móc và tinh thần lực của cô tương liên, cũng hoàn toàn dựa vào tinh thần lực mà thao tác.” Giọng của Mộ Huyền tiếp tục vang lên, “Tuy rằng cảm giác giống nhau, nhưng hành động không giống như ngày thường, cô lần đầu tiên khởi động sẽ có chút không thích ứng được, quen rồi sẽ tốt hơn.” Hắn duỗi tay chỉ chỉ phía trước không xa, “Cô thử di chuyển đến đối diện xem.”

Diêu Tư dùng sức giật giật chân, lại phát hiện toàn bộ cơ giáp vẫn đứng yên bất động, rõ ràng bên ngoài nhìn rất rõ ràng, có thể cảm giác được mỗi một bộ phận, nhưng thân thể lại như không phải của chính mình, mặc kệ cô nâng chân thế nào, nó căn bản không động đậy chút nào.

“Đừng nóng vội, không cần nghĩ thân thể của bản thân di chuyển, cơ giáp là sản vật của tinh thần lực, thử dùng tinh thần lực.”

Cô dừng nhấc chân, tĩnh tâm lại, hít sâu một hơi, tinh thần lực ngoại phóng đến toàn bộ cơ giáp, sau đó nhìn vị trí đối diện, tâm niệm vừa động. Quả nhiên! Cơ giáp động rồi, toàn bộ hướng tới chỗ đất đối diện nhanh chóng di chuyển.

Chỉ là... Quá nhanh chút.

Cô chỉ là vừa tâm niệm một chút, dư quang trước mắt chợt lóe, toàn bộ cơ giáp của cô giống như mũi tên rời cung, vèo một cái xông thẳng ra ngoài, tiếp theo ầm một tiếng vang thật lớn, cơ giáp đã khảm thật sâu vào vách tường.

Trước mắt tối sầm, bên trong cơ giáp hiện ra một loạt chữ to đỏ tươi.

【 Cơ giáp hư hao nghiêm trọng, vô pháp điều khiển, xin báo hỏng!】

Đậu!

************************

Hết chương 98.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi