TINH THẦN BIẾN


Tránh không được thì không cần tránh, Tần Vũ thản nhiên tiếp nhận.
Song thủ mười ngón huy động giống như gảy đàn, lập tức vô số kim sắc chỉ xuất hiện. Mỗi kim sắc chỉ tương ứng với vô số côn ảnh.
Lưu tinh chỉ pháp vạn trọng chỉ.
Côn ảnh, chỉ mang chạm vào nhau rồi biến mất.
Thanh hộ vệ và Tần Vũ công kích lẫn nhau. Mặc dù mỗi đạo công kích không lớn nhưng phạm vi lại bao trùm toàn bộ đấu trường.
Thanh hộ vệ trong mắt hiện lên tia hưng phấn:
- Chỉ pháp phá côn pháp, lần đầu tiên ta gặp, để xem chiêu tiếp theo ngươi đón đỡ ra ...
Tuy nhiên Thanh hộ vệ đột nhiên ngừng nói, lúc này hàng loạt kim sắc chỉ bắn về phía hắn.
- Ngu ngốc.
Tần Vũ cười lạnh, trong chiến đấu làm gì có thời gian để nói nhiều.
Thực lực của Thanh hộ vệ này thực vượt xa Tần Vũ, hiện tại tuy công lực giống nhau, nhưng Thanh hộ vệ nắm giữ chìa khoá của trận đấu, hiện tại không có thời gian để nói xàm.
- Đến nhanh vậy hả.
Thanh hộ vệ tâm trung lãnh tiếu, thanh sắc trường côn vung ra, lập tức xuất hiện vô số côn ảnh, phảng phất tiến đến kim sắc chỉ, nhưng lại bị kim sắc chỉ khiến cho toàn bộ côn ảnh chỉ bị hoá giải thành hư vô.
- Không phải chứ.
Thanh hộ vệ sắc mặt biến đổi, chấn kinh phát hiện ra, kim sắc chỉ thực sự hư ảo.
Trên mặt Tần Vũ xuất hiện tia lãnh tiếu.
Đây chính là lưu tinh chỉ pháp Thiên Ảo, các đạo chỉ ẩn chứa một uy lực kinh nhân, không chỉ là mê ảo đối thủ. Nếu như bị vạn trọng chỉ quần công, tuy mỗi đạo uy lực không lớn nhưng nếu công kích đến bản thể thì uy lực công kích chân chính lại rất lớn.
Thanh hộ vệ thực sự có thể đối phó với phương pháp quần công kích này, nhưng côn ảnh có phạm vi bao trùm thành ra uy lực lại rất yếu. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Phốc!" một đạo Thiên Ảo chân chính thoát khỏi công kích của côn ảnh, trực tiếp phi đến thân thể của Thanh hộ vệ.
Thanh hộ vệ cả người chấn động, không tiếp tục công kích. Cẩn thận nhìn sang Tần Vũ, thần tình hắn đã thay đổi:
- Ngoại tộc nhân, ngươi khiến ta bất ngờ đó, nhưng ta nói cho ngươi hay… Phương pháp duy nhất để chiến thắng là đánh rơi trường côn của ta, hoặc đào thoát đến lộ thiên bình thai để bảo trì tiểu mệnh. Ngươi tấn công lên thân thể ta, không hề có một chút tác dụng nào đâu.
Mi tâm Tần Vũ nhíu lại.
- Đây là quy tắc quái quỷ gì vậy, thế này mà cũng gọi là khảo nghiệm sao, phòng ngự vô địch, chỉ có thể đánh rơi vũ khí của hắn để chiến thắng.
Tần Vũ tâm trung không phục, nhưng hắn không có phương pháp nào khác.
Tại Truyền thừa cấm địa, phải tuân thủ quy tắc.
- Ngoại tộc nhân, nếm thử kinh thiên tam thập lục côn tối hậu tam côn pháp đây.
- Hát
Thanh sắc trường côn trong tay Thanh hộ vệ biến thành thanh sắc hồng quang, Tần Vũ cảm giác thanh sắc côn ảnh phảng phất quang tuyến chiết xạ, giống như lưỡng tam quỷ dị biến ảo trước mắt mình. Tần Vũ không kìm được lùi lại.
Liên tục tam côn đánh đến thân thể Tần Vũ.
Cả người Tần Vũ đập mạnh vào tường, nhưng hắn nhanh chóng đứng lên.
- Công kích rất quỷ dị, phải rồi, là lợi dụng biến ảo không giản để chuyển sang công kích, với thập tuyệt chỉ cũng có chung một nguyên lý.
Tần Vũ nhãn tình nhìn sang đối phương. Thời khắc này, trên thân thể Tần Vũ xuất hiện dấu côn ngân, thân thể chính là bị trọng thương, huyết tích bắt đầu xuất hiện, nhưng sinh mệnh nguyên lực một lúc đã tự động phục hồi.
- Nhục thể phòng ngự mạnh thật.
Thanh hộ vệ cười nhẹ một tiếng.
Thanh sắc côn ảnh lại xuất hiện, xuyên qua không gian, nhưng lần này Tần Vũ đã có chuẩn bị, song thủ thập chỉ lập tức xuất ra, đột nhiên không ngờ thập đạo chỉ lại phối hợp với nhau.
Lưu tinh chỉ pháp thập tuyệt chỉ.
"Bồng!"
Đạo kim sắc chỉ hợp nhất đánh vào côn ảnh tiến đến.
Công kích của Thanh hộ vệ lại thất bại!
Tần Vũ cả người thở mạnh. Tất cả đúng như hắn dự liệu, quả nhiên côn pháp công kích có cùng nguyên lý với thập tuyệt chỉ.
Thanh hộ vệ sắc mặt u ám:
- Ngoại tộc nhân, ta không ngờ khả năng chiến đấu lãnh ngộ của ngươi cao đến vậy, hãy tiếp chiêu cuối cùng của Kinh thiên tam thập lục côn, ta muốn xem ngươi làm thế nào để chống lại đây.
Thanh hộ vệ nâng cao trường côn.
Tần Vũ tập trung cao độ, nhìn sang Thanh hộ vệ nói:
- Truyền thừa cấm địa quy định thực lực chúng ta tương đương, nhưng ta không tin lắm,.. Truyền thừa cấm địa có thể phá được uy lực "Phá không chỉ" của ta.
- Nhìn kỹ đây, ngoại tộc nhân.
Thanh hộ vệ thét to.
Trường côn di động.
Tần Vũ cảm thấy không gian bị đứt khúc, trước mặt xuất hiện ba mươi sáu đạo côn ảnh phía trước, sau đó lại có tiếp ba mươi sáu đạo côn ảnh tiếp theo. Mỗi đạo côn ảnh làm cho Tần Vũ cảm thấy rất chân thật.
- Ảo giác, ảo giác.
Tần Vũ tâm trung khẳng định. Trường côn này chỉ có một, không thể cùng lúc xuất hiện tam thập lục côn, nhưng tiên thức lại không thể phân biệt đâu là thật, Tần Vũ chỉ có một cơ hội duy nhất.
"Bồng!"
Đạo côn ảnh công kích đến thân thể Tần Vũ.
- Phải rồi, chính là thời khắc này!
Trong mắt Tần Vũ sáng lên, chuẩn bị một chỉ bắn thẳng đến trường côn.
Một chỉ, trường côn!
Hai người bay ra, thời khắc này thời gian như dừng lại, ba mươi sáu đạo côn ảnh bị tiêu trừ.
"Bồng!"
Song thủ Thanh hộ vệ chấn động.
Tần Vũ cảm thấy ngón tay tê dại.
Thanh hộ vệ không tin được nhìn Tần Vũ:
- Công lực của ngươi tuyệt đối không chỉ là tam cấp tiên đế, dám ẩn tàng thực lực. Bằng vào linh hồn cảnh giới cũng như lực công kích của ngươi không thể phát ra lực công kích như vậy, tuyệt đối không có khả năng.
Thanh hộ vệ không tin được Tần Vũ có thể sử dụng hắc động gia tốc để công kích.
- Không được chạy!
Thanh hộ vệ thân hình cực nhanh tiến đến.
Thời khắc này Tần Vũ cực tốc đào tẩu:
- Có thằng ngốc mới không chạy, phá không chỉ của ta đánh lên trường côn của hắn như vậy mà không rơi. Làm gì còn phương pháp nào để đánh rơi nữa?
Đáng tiếc, Thanh hộ vệ lúc này vì quá tức giận đã không tuân theo quy tắc tam cấp tiên đế công lực nữa, tốc độ đột ngột tăng lên, cả người chắn trước mặt Tần Vũ.
Một người chạy, một người đuổi, Tần Vũ và Thanh hộ vệ đã đuổi nhau từ đấu trường số hai cho đến đại điện chính.
- Ngoại tộc nhân, chết đi.
Thanh hộ vệ tái xuất thủ.
***************
- Ai. Lại thất bại rồi. Kích tối hậu thứ ba mươi sáu đó thật sự quá mạnh, ta không thể trụ được.
Hầu Phí cực tốc phi thân từ đấu trường số một.
Kể từ khi khiêu chiến thành công đệ nhất cấp côn pháp, Hầu Phí tiếp tục khiên chiến Kinh thiên tam thập lục côn. Tuy nhiên lần nào cũng thất bại, Hầu Phí từ đó cũng học được ba mươi lăm chiêu, chiêu cuối cùng thì cũng sắp sửa lĩnh ngộ được.
Chỉ khi hoàn toàn lĩnh ngộ được, mới có khả năng đánh bại đối thủ.
Thời khắc Hầu Phí đào tẩu là lúc hắn vừa chiến đấu với Hồng hộ vệ. Bởi vì Hồng hộ vệ chuyên huấn luyện đệ tử của Viên Hầu tộc. Hơn nữa Hồng hộ vệ chỉ sử dụng một nửa sức mạnh của Hầu Phí, luận về tốc độ không thể sánh được với Hầu Phí.
- Ba mươi sáu trọng điệp lãng đó chính thị là tổng hợp của ba mươi lăm chiêu đầu, vận dụng không gian lĩnh ngộ để tiến hành chuyển hoá toàn bộ năng lượng bên trong rồi đạt đến uy lực cao nhất. Liên tục tam thập lục côn hình thành nên một côn có lực công kích mạnh nhất.
Hầu Phí vừa đào tẩu vừa suy nghĩ.
Bao nhiêu năm như vậy, đối với Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng này, Hầu Phí hoàn toàn hiểu được, chỉ là còn kém điểm cuối cùng một chút.
- Phía trước có người đang chiến đấu.
Hầu Phí cực tốc phi hành về phía trước
- Quái thật, không ngờ ngoài ta ra, sao Truyền thừa cấm địa lại có người khác tiến nhập? Chẳng nhẽ Đại Viên Hoàng lại có thể tiến nhập sao?
Hầu Phí hiếu kỳ phi đến để xem ai đang chiến đấu.
Chỉ một thời gian ngắn, Hầu Phí đã phi thân đến đại điện.
Lúc này… Hầu Phí nhìn thấy Thanh hộ vệ đang sử dụng thanh sắc côn ảnh tiến đánh hắc phát (tóc đen) thanh niên. Nhìn sang hắc phát thanh niên, nhãn tình Hầu Phí kinh ngạc.
- Đại, đại ca!
Hầu Phí chấn kinh.
Giật mình bình tĩnh lại, Hầu Phí tức giận nói:
- Có chuyện gì vậy Thanh hộ vệ, không ngờ phòng ngự vô địch lại không hề phòng thủ mà cật lực tấn công đại ca.
Cục diện hiện tại đúng là như vậy.
Thanh hộ vệ nhận định Tần Vũ ẩn tàng công lực. Vì vậy Thanh hộ vệ cho rằng mình bị lừa gạt, nên hoàn toàn quên hẳn quy tắc.
Hắn hoàn toàn không hề phòng ngự mà toàn lực trực tiếp công kích.
Đương nhiên Tần Vũ không thể trụ được.
- Hát!
Năng lượng bên trong thể nội Thanh hộ vệ án chiếu theo phương pháp đặc thù vận chuyển lên Kinh thiên tam thập lục côn tối cường nhất chiêu xuất thủ.
Kinh thiên tam thập lục côn.
Chiêu này đặc biệt dựa vào phương pháp vận chuyển để cho năng lượng xung quanh đạt đến cực điểm. Sau đó nhanh như thiểm điện xuất kích một côn, chỉ một côn nhưng uy lực cực lớn. Tiếp tục như vậy cứ lần lượt côn thứ hai, côn thứ ba…
Côn này cứ mượn lực của côn khác mà đánh đến.
Cho đến côn thứ ba mươi sáu, uy lực đã lên đến cực đại.
Lúc bình thường, cho dù một người phá được côn đầu tiên sẽ bị các côn tiếp theo công kích.
Nhưng Tần Vũ lúc đầu, đã trực tiếp sử dụng Phá không chỉ để đánh lui Thanh hộ vệ. Uy lực của Phá không chỉ quá lớn, làm cho Thanh hộ vệ không thể khống chế trường côn, thực sự không thể triển khai hết.
Nhưng lúc này, Thanh hộ vệ tận lực thi triển Kinh thiên tam thập lục côn.
Thanh hộ vệ căn bản không cần phòng ngự nên trường côn không ngừng tiến đánh.
Côn ảnh phiêu hốt!
Không gian mơ hồ ba mươi sáu đạo côn ảnh xuất hiện trước mắt Tần Vũ. Tần Vũ phẫn nộ nhìn sang Thanh hộ vệ, nhưng hắn không có phương pháp nào tránh khỏi.
Chỉ có dùng thân tiếp côn, sau đó sử dụng Phá không chỉ.
"Bồng".
Chỉ pháp cùng đầu côn chạm nhau.
Trong mắt Thanh hộ vệ hiện lên tia lãnh tiếu, trường côn chạm vào Phá không chỉ của Tần Vũ, không ngờ lại tiến đến nhanh hơn. Cả thân hình Thanh hộ vệ chuyển động, trường côn cực tốc triển khai uy lực khủng bố hướng đến Tần Vũ.
Tá lực!
- Thật sự là quá nhanh!
Sắc mặt Tần Vũ biến đổi, tốc độ của trường côn đã vượt quá giới hạn phản ứng của Tần Vũ, căn bản không đủ thời gian để sử dụng phương pháp như vừa rồi.
Dùng thân thể để cảm thụ côn ảnh thật, rồi phá giải. Côn ảnh càng nhanh, càng khó phá giải.
"phanh!" "phanh!" "phanh!" "phanh!"
Liên tục tứ côn đập vào thân thể Tần Vũ, mỗi côn đều tốc độ cực nhanh, Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng, càng ngày càng khó phá.
Trong lòng Tần Vũ phẫn nộ.
Cái địa phương quái quỷ này không cho sử dụng thần khí chiến y, hơn nữa đối phương lại phòng ngự vô địch, chỉ có thể đánh rơi trường côn trong tay hắn để thủ thắng, làm sao mà đánh được?
Mưu sát!
Đích thị là mưu sát!
Tần Vũ đã đoán đúng, Truyền thừa cấm địa thiết kế để mưu sát ngoại tộc nhân, chỉ để lại một chút ít hy vọng đằng sau.
- Khoan, thế này không tính.
Nhãn thần Tần Vũ hồng rực, phải sử dụng Khương Lan giới ngay lập tức.
Nhưng lúc này…
"phanh!" "phanh!" "phanh!"……
Vẫn côn ảnh tương tự nhưng lại là hắc sắc côn ảnh, liên tục hướng vào côn ảnh của Thanh hộ vệ. Mỗi côn pháp tương tự như côn pháp của Thanh hộ vệ.
- Đại ca, chạy mau, cấm địa hộ vệ tâm ngoan thủ lạt!
Một âm thanh quen thuộc truyền lại trong não Tần Vũ.
- Phí phí.
Trên mặt Tần Vũ xuất hiện nét kinh hỉ, nhưng lúc này tình huống đã có biến đổi.
Chứng kiến Hầu Phí liên tục thi triển hai mươi côn, cuối cùng đã không thể chống được, hắc côn bị đánh bay đi đến tường đại điện. Sau đó là côn ảnh đánh đến thân thể Hầu Phí.
Tiên huyết xuất hiện trước mắt Tần Vũ.
- Phí phí!
Mắt Tần Vũ trở nên đỏ rực.
Thân hình di động, nhanh chóng che chắn cho Hầu Phí. Nhưng Tam Thập Lục Trọng Điệp Lãng, cuối cùng đã đến chiêu cuối cùng.
Bị trúng thêm bảy côn, Tần Vũ không thể chạy trốn được nữa.
- Đại ca!
Ánh mắt Hầu Phí tràn ngập sự tức giận. đột nhiên Hầu Phí phát hiện rằng lúc này Tần Vũ đã thu hắn vào trong Khương Lan giới.
Tần Vũ đem Hầu Phí vào trong Khương Lan giới, cảm giác đã thoải mái hơn nhiều.
Đang lúc Tần Vũ định tiến nhập Khương Lan giới.
- Dừng tay.
Âm thanh băng lãnh phát ra.
Thanh hộ vệ đột nhiên dừng lại.
- Thanh hộ vệ, ngươi trong lúc truy sát ngoại tộc nhân đã sử dụng năng lượng của lục cấp tiên đế, vượt quá giới hạn quy định. Chết đi!
Âm thanh băng lãnh lại vang lên.
- Đại nhân, tha mạng, đại nhân tha mạng.
Thanh hộ vệ quỳ xuống van xin.
- Hanh.
Vừa dứt tiếng, Thanh hộ vệ thân thể bất động. Lúc này Tần Vũ nhìn thấy nhãn thần của Thanh hộ vệ trở nên ảm đạm, sau đó bất động.
Tần Vũ thực sự chấn kinh.
Vị "đại nhân" trong cấm địa này thực sự lãnh khốc vô bì.
- Ngoại tộc nhân, ngươi được phép ly khai.
Âm thanh băng lãnh lại vang lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi