TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

342

Lần này Bùi Sam Sam mời đều là bạn học thời đại học có quan hệ khá tốt, không ngờ lại có một vài "con sâu làm rầu nồi canh" đến.

Bùi Sam Sam cười qua loa đáp: "Xin lỗi nhé, sự bận rộn của chúng tôi, cậu không hiểu được đâu."

Trần Uyển Lộ khinh thường nói: "Một mình chồng tôi bận rộn là đủ rồi, tôi thì ở nhà dưỡng da, làm đẹp, không có việc gì thì cùng bạn thân uống trà chiều, bay đến biển chơi hoặc đánh bài gì đó. Câu nói đó là gì nhỉ, phụ nữ ấy à, sống tốt không bằng gả tốt. Nhưng cậu chắc chắn không hiểu được đâu, tôi nghe nói gần đây Lý Ngang ngoại tình phải không? Thật đáng tiếc, tôi còn đợi đến dự đám cưới của các cậu nữa đấy."

Nghe thấy cái tên kinh tởm đó, thái dương của Bùi Sam Sam giật giật, nghĩ đến mục đích hôm nay, cô cố gắng kìm nén sự nóng nảy, không chấp nhặt với cô ta.

Lúc này, các bạn học khác trên bàn ăn thấy bầu không khí hơi khó xử, liền lên tiếng hòa giải: "Nói thật, tên Lý Ngang đó thật chẳng ra gì, tôi từng nghĩ cậu ta là người tốt, ai ngờ lại là đồ tồi."

"Đúng vậy, nghe nói hôm đó cảnh tượng bắt gian rất náo nhiệt, tôi mà có mặt ở hiện trường thì tốt biết mấy, có thể xem bộ dạng của đôi nam nữ chó má đó."

"Ê, tôi nghe nói sau đó Lý Ngang nhận ra mình bị gài bẫy, nhưng lại không tìm được ai gài bẫy. Sam Sam, không phải là cậu đấy chứ?"

Bùi Sam Sam thở dài: "Tôi làm gì có bản lĩnh đó, đây gọi là "ác giả ác báo", có lẽ là trời phạt."

Nói rồi, cô lén liếc nhìn Nguyễn Tinh Vãn, quan sát phản ứng của cô ấy.

Có điều nụ cười của Nguyễn Tinh Vãn vẫn thản nhiên, không có phản ứng gì đặc biệt.

Họ lại mắng Lý Ngang một lúc, không biết ai đó đột nhiên chuyển chủ đề sang Nguyễn Tinh Vãn: "Đúng rồi, Tinh Vãn mấy năm nay làm gì vậy, có người nói cậu đã kết hôn, có người nói cậu ra nước ngoài, cũng có người nói..."

Người nói nửa chừng bị ai đó dùng khuỷu tay huých vào, đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội ngậm miệng.

Nguyễn Tinh Vãn khẽ nâng mắt, cười nói: "Tôi đã ly hôn rồi."

Nghe vậy, mọi người xung quanh im lặng một lúc rồi nói: "Bọn tôi cứ tưởng cậu kết hôn với Quý Hoài Kiến, ai ngờ..."

Bùi Sam Sam nói: "Ê, Trình Vị đâu rồi, sao còn chưa đến, trễ nửa tiếng rồi đó."

Có người trả lời: "Hình như là kẹt xe, tôi vừa hỏi xong, sắp tới rồi."

Trình Vị trước đây học cùng trường với họ, thành tích rất tốt, thích đeo kính đen lớn, nhưng không nổi bật lắm, bố mẹ đều làm nghiên cứu, người cũng rất lễ phép và có tu dưỡng, bình thường cũng không thích nói chuyện.

Nhưng Bùi Sam Sam đã nghe ngóng qua, hiện tại cậu ta vẫn chưa kết hôn, cũng không có bạn gái.

Thực ra, người như Trình Vị, với gia cảnh và tính cách như vậy, là lựa chọn tốt nhất cho một nửa còn lại.

Hôm nay sau khi đến đây, Bùi Sam Sam quan sát những bạn học độc thân khác, hoặc là phát tướng, hoặc là có dự án nhỏ cũng có thể thổi phồng thành chuyện kinh doanh vài tháng, không có ai đáng tin cả.

Giờ cô chỉ có thể đặt tất cả hy vọng vào Trình Vị.

Vừa nói xong, cửa phòng bị đẩy vào: "Xin lỗi mọi người, tôi đến trễ."

Mọi người nghe vậy nhìn lên, một cô gái ngỡ ngàng nói: "Cậu có đi nhầm chỗ không..."

Người đàn ông cười: "Tôi là Trình Vị."

Không chỉ cô gái nói chuyện, những người khác cũng kinh ngạc, thậm chí có người đứng lên, không thể tin nổi: "Cậu là Trình Vị? Trời ơi, cậu thay đổi nhiều quá."

Người con trai đeo kính đen tính cách trầm lặng ngày nào, giờ đã biến thành doanh nhân điển trai, thay đổi này ai mà không sốc.

Bùi Sam Sam lập tức vui mừng từ tận đáy lòng, quả nhiên đã chọn đúng người!

Cô vội đứng dậy, kéo ghế bên cạnh Nguyễn Tinh Vãn cho Trình Vị: "Nhanh nhanh, chỉ còn cậu thôi đấy, ngồi xuống đi."

Chương 343

Cùng với sự xuất hiện của Trình Vị, không khí trong phòng đột nhiên trở nên vi diệu.

Mấy chàng trai vừa rồi còn khoe khoang về việc kinh doanh tiền tỷ liên tục uống nước để che giấu sự lúng túng xấu hổ trên khuôn mặt.

Dù Trình Vị không mở miệng, chỉ đơn giản là ngồi đó, phong thái của anh ta đã vượt trội, khiến ai muốn tiếp tục khoe khoang cũng trở nên vô ích.

Một lúc sau, Trần Uyển Lộ hỏi: "Trình Vị hai năm nay làm gì vậy, lâu rồi không nghe tin tức về cậu, trước đây nghe nói cậu ra nước ngoài, về khi nào vậy?"

Trình Vị gật đầu, cười nhẹ: "Về từ năm ngoái, bây giờ tự mở một công ty nhỏ."

"Vậy à." Trần Uyển Lộ liếc mắt xuống, rõ ràng là ra vẻ coi thường, cô ta khoanh tay, dáng vẻ có thêm mấy phần kiêu ngạo: "Bây giờ khởi nghiệp không dễ dàng đâu, công ty của cậu tên gì, chồng tôi là quản lý cấp cao của một công ty lớn, tôi về nhờ anh ấy, nếu sau này công ty anh ấy có hạng mục gì, nói không chừng có thể ưu tiên cân nhắc cậu."

Lời này của Trần Uyển Lộ rõ ràng là rất xúc phạm người khác, Bùi Sam Sam suýt không chịu nổi, các chàng trai cùng bàn cũng tỏ ra khó chịu, nhưng Trình Vị vẫn giữ nụ cười lịch sự, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn, ý tốt tôi xin nhận, hiện tại công ty cũng ổn, không cần phiền đâu."

Thấy thái độ của anh không tệ, Trần Uyển Lộ nói tiếp: "Được thôi, xem như nể tình bạn học cũ, sau này công ty của cậu gặp vấn đề gì cứ tìm tôi, đừng ngại, đừng giả vờ nữa."

Ngay sau đó, một chàng trai khác nói: "Trình Vị, công ty của cậu tên gì, khi nào rảnh chúng tôi đến thăm, lần đầu có bạn mở công ty, cảm giác làm sếp chắc thích lắm."

Trình Vị cười: "Lúc nào cũng chào đón."

Nói rồi, Trình Vị lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho chàng trai vừa nói.

Chàng trai nhìn chữ mạ vàng trên danh thiếp, đọc lên: "Khoa học kỹ thuật Tinh Động..."

Cậu ta vừa dứt lời, người bên cạnh lập tức đến gần: "Ôi, thật sự là Khoa học kỹ thuật Tinh Động này!" Nói rồi, khó tin nhìn về phía Trình Vị: "Khoa học kỹ thuật Tinh Động là của cậu sao?"

Không đợi Trình Vị trả lời, Trần Uyển Lộ liền khinh thường nói: "Công ty này ghê gớm lắm hay sao?"

"Không chỉ ghê gớm thôi đâu, Khoa học kỹ thuật Tinh Động ban đầu được thành lập ở nước ngoài, từ khi chuyển về nước năm ngoái đã liên tục phát triển mạnh, hiện nay trong ngành chỉ đứng sau tập đoàn Chu Thị, cậu nói xem trình độ này thế nào."

Sắc mặt Trần Uyển Lộ hơi khó coi, nhất thời không nói nên lời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi