TÌNH YÊU NGỌT NGÀO VÀ ẤM ÁP

Nguyễn Tinh Vãn: "......"

Cô đâu phải là hũ dấm, ngày nào cũng dấm dấm dấm!

Chỉ là muốn chọc tức anh một chút thôi mà.

Chu Từ Thâm cười nói:

"Tôi chỉ có một người vợ."

Nguyễn Tinh Vãn không ngờ Chu Từ Thâm lại nói ra được một câu tử tế, khóe miệng cô không kiềm được mà cong lên, một lúc sau cô mới hỏi:

"Tin tức đó là anh nhờ người làm đúng không?"

Sau khi sự việc xảy ra, Nguyễn Tinh Vãn cũng nghĩ thông suốt. Có lẽ Chu gia cứ liên tục sắp xếp cho Chu Từ Thâm đi xem mắt, khiến anh phiền đến mức không chịu nổi, mới nghĩ ra cách này để dứt điểm mọi chuyện một lần cho xong.

Chu Từ Thâm nói:

"Bức ảnh được chụp rất đẹp, nếu em thích, tôi sẽ đưa bản gốc cho em."

"...Cảm ơn, nhưng không cần đâu."

Tấm ảnh chụp ở miếu Nguyệt Lão lần trước vẫn còn nằm yên ở studio của cô đấy.

Ngừng một chút, Nguyễn Tinh Vãn hỏi tiếp:

"Anh vẫn ở công ty Chu thị à?"

Chu Từ Thâm ừ một tiếng:

"Gần đây công việc nhiều lắm."

"Vậy thì..."

Nguyễn Tinh Vãn định nói gì đó, nhưng khi lời ra đến miệng lại nuốt ngược vào, thôi thì để đợi khi mọi chuyện bớt bận rộn đã rồi nói sau.

Cô nói:

"Vậy anh làm việc tiếp đi, tôi ngủ tiếp đây."

Chu Từ Thâm hỏi:

"Vậy là xong à?"

Nguyễn Tinh Vãn thắc mắc:

"Không thì sao?"

"Rất nhiều cô gái gọi tôi là chồng, em không định gọi à?"

Nguyễn Tinh Vãn im lặng hai giây rồi trực tiếp cúp máy, tên đàn ông này đúng là không biết xấu hổ!

......

Ở Lâm gia ba ngày qua, dù là Lâm Chí Viễn hay Nguyễn Tinh Vãn, cả hai đều duy trì vẻ ngoài hài hòa, nhưng bên trong lại ẩn chứa sóng gió ngầm.

Nguyễn Tinh Vãn đã xác định được vị trí phòng làm việc và phòng ngủ của Lâm Chí Viễn, trong khi bên phía Lâm Chí Viễn cũng âm thầm điều tra quá khứ của cô, cố tìm ra xem có ai đứng sau chỉ đạo cô không, hoặc tìm chứng cứ để chứng minh những lời cô nói đều là giả dối.

Khi cả hai bên đang ngầm so tài, thì cuộc thi thiết kế đã diễn ra đúng như kế hoạch.

Khi đến nơi, Nguyễn Tinh Vãn ngồi vào vị trí theo sự sắp xếp của ban tổ chức. Vì cô đã có chút danh tiếng trong nước, không ít người đã đến chào hỏi cô.

Qua đám đông, Nguyễn Tinh Vãn nhìn thấy hình bóng của Ôn Thiển.

Dù sao đây cũng là cuộc thi thiết kế, cô ta tham gia cũng không có gì lạ.

Chẳng bao lâu, buổi lễ khai mạc chính thức bắt đầu.

Người phụ trách cuộc thi trước tiên gửi lời chào bằng tiếng Anh đến mọi người, sau đó không vòng vo, trực tiếp giới thiệu quy tắc của cuộc thi.

Sau khi ông ấy nói xong, phiên dịch viên lên sân khấu và dùng tiếng Trung giới thiệu lại quy tắc một lần nữa.

Cuộc thi được chia thành ba vòng:

Vòng sơ loại, vòng bán kết và vòng chung kết.

Vòng sơ loại dành cho tất cả mọi người tham gia, một ngày trước khi bắt đầu, ban tổ chức sẽ thống nhất đưa ra đề bài.

Trong số các nhà thiết kế tham gia, chỉ có mười người được chọn mới được vào vòng bán kết.

Sau khi vào vòng bán kết, ban tổ chức sẽ đưa ra mười đề bài dựa trên trình độ và phong cách sở trường của mỗi người tham gia. Mười thí sinh này sẽ rút thăm để xác định đề bài của mình là gì.

Và có khả năng cao là sẽ rút trúng đề bài mà mình không giỏi.

Lần này, chỉ có ba nhà thiết kế có thể vào chung kết.

Vòng chung kết năm nay khác với mọi năm, không có đề bài.

Nhà thiết kế sẽ phải dựa vào trực giác nhạy bén của mình trong các vòng thi trước để tìm ra đề bài ẩn giấu, sau đó hoàn thành tác phẩm tại chỗ, và ban tổ chức sẽ công bố kết quả.

Quy tắc này vừa được công bố, ngoại trừ ban giám khảo, các nhà thiết kế dự thi dưới sân khấu đều xôn xao bàn tán, dù không hài lòng với cách sắp xếp của cuộc thi, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Mặc dù cuộc thi khó khăn hơn, nhưng có thể thấy rằng ban tổ chức đã nâng cao tiêu chuẩn.

Chương 692

Ngoài việc thử thách sự nhạy bén của các nhà thiết kế, cuộc thi lần này còn kiểm tra khả năng quan sát và sự chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt. Điều này cũng cho thấy sau cuộc thi, nền tảng mà họ có thể cung cấp sẽ càng tốt hơn.

Nguyễn Tinh Vãn nhìn xung quanh một lượt, khi cô thu hồi ánh mắt của mình thì lại bắt gặp một đôi mắt đen trầm tĩnh đang nhìn cô.

"......"

Cô khẽ hỏi:

"Sao anh lại ở đây?"

Chu Từ Thâm đặt tay lên lưng ghế phía sau cô, nhướn mày nói:

"Chu thị là đơn vị tổ chức của cuộc thi lần này, tôi chưa nói với em sao?"

Nguyễn Tinh Vãn nở nụ cười gượng gạo:

"Chắc là Chu tổng bận rộn hay quên nhỉ."

Tên đàn ông này chắc chắn là cố ý.

Lúc này, giọng nói của người phụ trách lại vang lên từ sân khấu.

Họ bất ngờ thay đổi quy tắc, mời thêm vài tiểu thư danh giá của Nam Thành làm giám khảo, và điểm số của họ sẽ chiếm 10% tổng điểm của các nhà thiết kế tham gia cuộc thi.

Những tiểu thư này lớn lên trong thế giới đầy trang sức vàng bạc, vì vậy tiêu chuẩn về đồ trang sức của họ cũng rất cao.

Nguyễn Tinh Vãn nhìn theo ánh mắt của người phụ trách và nở một nụ cười.

Thật tuyệt.

Cô thậm chí đã bắt đầu nghi ngờ rằng quy tắc mới này được thêm vào chỉ để làm khó cô.

Bởi vì trong số những vị tiểu thư kia, cô đã sớm thấy sự hiện diện của Lâm Tri Ý và Triệu Thiên Thiên.

Ông trời mở cho cô một cánh cửa, nhưng cũng bịt kín tất cả các lối thoát.

Thật thú vị và kích thích.

Chu Từ Thâm nhìn theo ánh mắt của cô, biết rằng cô đang lo lắng điều gì, anh bình thản nói:

"Tác phẩm của em đã được ban tổ chức công nhận, nếu không thì họ đã không gửi lời mời cho em. Dù họ cố tình cho điểm thấp cũng không ảnh hưởng nhiều. Hơn nữa, còn có tôi mà."

Nguyễn Tinh Vãn vẫn giữ nụ cười:

"Vậy Chu tổng nghĩ tại sao họ lại cố tình cho tôi điểm thấp?"

Chu Từ Thâm thản nhiên đáp:

"Có lẽ là ghen tị vì em xinh đẹp."

Nguyễn Tinh Vãn: "......"

Tên đàn ông này đúng là biết cách tìm lý do để nói đỡ cho mình.

Vòng sơ loại diễn ra sau hai ngày, đề thi sẽ được thông báo vào tối ngày mai.

Sau khi quy tắc được tuyên bố, ban tổ chức tổ chức một buổi tiệc nhỏ, nhiều nhà thiết kế bắt đầu đến chào hỏi các giám khảo và tìm cách thiết lập quan hệ.

Những giám khảo này đều là những nhân vật nổi tiếng trong ngành trang sức, dù không giành được giải thưởng, chỉ cần làm quen cũng đủ tốt rồi.

Trong những lời chào hỏi có vẻ khách sáo này ẩn chứa vô số lợi ích đan xen.

Nguyễn Tinh Vãn ban đầu định về thẳng, nhưng sau đó nghĩ rằng ban tổ chức đã gửi lời mời cho mình, nên không thể cứ thế mà đi, cô đứng dậy định đi cảm ơn.

Người phụ trách cuộc thi lần này là Louis, khi Nguyễn Tinh Vãn tìm thấy ông, ông đang trò chuyện cùng các giám khảo khác của cuộc thi.

Nguyễn Tinh Vãn vừa đứng lại, còn chưa kịp nói gì, Louis đã nhìn cô mỉm cười và dùng tiếng Anh chào hỏi:

"Cô là cô Nguyễn phải không? Trông cô ngoài đời cũng xinh đẹp như trong ảnh vậy."

Nguyễn Tinh Vãn không ngờ ông ấy lại nhớ cô, liền cười đáp lại bằng tiếng Anh:

"Cảm ơn, tôi rất vinh dự khi được mời tham gia cuộc thi này."

"Đừng khách sáo."

Louis nói rồi nhìn về phía người đàn ông đứng sau cô

"Nếu không có Chu tổng giới thiệu tác phẩm của cô cho tôi xem, tôi đã bỏ lỡ một nhà thiết kế tài năng đầy sáng tạo như cô rồi. Tôi rất mong chờ được thấy tác phẩm của cô lần này."

Nói xong, Louis khẽ gật đầu chào Chu Từ Thâm.

Nguyễn Tinh Vãn nhìn qua, thấy người đàn ông đó nhướn  mày nhìn cô, khẽ cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi