TÌNH YÊU SIÊU CẤP NGỌT NGÀO CỦA LỘ TIỂU THƯ


Vốn là nghe Annie nói cô là một ngôi sao lớn, cô còn rất kích động, nhưng hiện tại cô không thể nào kích động được nữa.

Thẩm Trường Hà vẫn không lên tiếng, cách một chiếc kính mà nhìn cô, cô rất gầy, chiếc áo choàng tắm mặc trên người cô trông có vẻ rất rộng.

Anh muốn xem cô có bị thương ở đâu không, nhưng khi nghe cô nói chuyện hoạt bát như thế, xem ra hẵn là không sao.

Lộ Kiêu Dương nói chuyện với anh cả buổi, thấy anh vẫn phớt lờ mình, cô cũng không muốn tự tìm mất mặt nữa!
Thậm chí, cô còn hoài nghi hình như lỗ tai người này có vấn đề.

Quên đi quên đi!
Cũng không trông cậy anh đáp lại hoặc an ủi cô.


Cô nghĩ: Khó trách mình muốn ly hôn với anh ta, với cái tính cả ngày lạnh băng không nói tiếng nào như vậy, vợ mình chịu ủy khuất cũng không biết an ủi, không ly hôn mới lạ!
Cô vào phòng thay đồ thay một bộ quần áo mới, cũng không quan tâm Thẩm Trường Hà có muốn nghe hay không, nói: "Tôi ra ngoài trước"
Rồi bước ra khỏi cửa
Annie cũng đã đổi một bộ đồ khác, Tần Phong đưa thuốc cho cô, cô cầm lấy thoa thuốc lên miệng vết thương.

Lộ Kiêu Dương hỏi: "Em có sao không?"
Tần Phong nói: "Phu nhân bây giờ còn có tâm tư quan tâm đến người khác ư, vẫn là nên lo cho bản thân cô trước đi!"
Annie thê thảm như vậy cũng là do bị cô liên lụy thôi.

Mục tiêu thật sự của những người đó chính là cô đấy!
Bởi vì chính cô ta tự tìm đường chết nên bây giờ khi đi ra ngoài, cô trở thành đối tượng bị mọi người mắng chửi.

Lộ Kiêu Dương nghe Tần Phong nói xong, ngồi trên sofa thở dài một hơi, "Tôi có thể báo cảnh sát không?"
Cô suy nghĩ hồi lâu mà vẫn không thể nuốt trôi cục tức này.

"Báo cảnh sát là báo thế nào? Cô là người của công chúng, sự tình thành ra như vậy ngay cả chính cô cũng có vấn đề, hơn nữa cô biết rõ tình trạng hiện tại của mình như thế nào mà còn chạy ra ngoài, không phải là muốn tìm chết sao?"
Lòng muốn trách mắng Lộ Kiêu Dương lại bùng lên.

Anh không quan tâm cô ta như thế nào, nhưng khiến Thẩm tiên sinh lo lắng thì chính là lỗi của cô ta.

Lộ Kiêu Dương vốn là bị những người đó chèn ép như vậy, thấy Tần Phong bày ra một bộ dạng giáo huấn mình, nhịn không được nở nụ cười, "Đúng là nhìn không ra nha, anh Phong vẫn là rất quan tâm đến tôi.


"
Ngoài miệng thì ghét bỏ cô, nhưng nghe kĩ lại thì thật ra những lời nói đó của anh đều muốn tốt cho cô.

Tuy rằng cô cái gì cũng không hiểu nhưng tốt xấu gì cũng nghe ra được ý tốt trong lời nói của anh.

Tần Phong đen mặt, anh làm sao có thể quan tâm đến Lộ Kiêu Dương?
"Cô suy nghĩ nhiều rồi"
Nói xong, anh lại nhìn Lộ Kiêu Dương nhiều hơn hai lần, phát hiện cô đang cười hì hì.

Phải biết rằng Lộ Kiêu Dương lúc trước, cho dù có ai đó thật sự tốt với cô, cô cũng sẽ cảm thấy họ đang nghĩ cách muốn hãm hại cô.

Vậy mà hiện tại, anh bất quá nói hai câu thật lòng, cô lại tự hiểu thành như vậy, khiến anh có chút ngoài ý muốn.

Annie nói với Lộ Kiêu Dương: "Em đã liên hệ phía công ty, phía công ty bên kia sẽ đăng bài đính chính"
Lộ kiêu Dương ngồi xuống bên cạnh, nói: "Đăng bài thanh minh có tác dụng sao?"
Annie xấu hổ: "Có lẽ là không có ích lợi gì, cho nên lần sau chị không nên đến những nơi công cộng nữa"

Hôm nay Lộ Kiêu Dương nhất quyết muốn ra ngoài chơi, Annie thuyết phục cô hồi lâu cũng không được, lúc sau lại nghĩ, ở đó là khu du lịch, hiện tại đang trái mùa nên không nhiều người đi chơi, hẵn là rất ít người, cũng không gây nhiều sự chú ý.

Nhưng cô quên mất hôm nay sẽ có vài người đại diện đến đây phỏng vấn, mà nữ diễn viên hạng A được yêu thích nhất là Lam Tinh cũng nằm trong số đó.

Cô ấy có rất nhiều người hâm mộ, bọn họ đến đây đều là vì Lam Tinh.

Chẳng qua là hai người bọn cô cũng tình cờ đi đến đây.

Thanh danh của Lộ Kiêu Dương rất xấu, hiện tại chỉ có thể giống rùa đen rụt đầu trốn tránh, công ty cũng chỉ có thể đăng bài thanh minh gì đó mà thôi.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi