TÌNH YÊU SUỐT ĐỜI

Giản Đường nói, tất cả mọi người đều đang mắng cô hạ tiện… Giản Đường hạ tiện? Nếu đúng như những lời kia Giản Đường thật sự hạ tiện, vậy trên thế giới này còn ai cao quý?

 

Người phụ nữ ngốc nghếch này, kiêu ngạo khiến cho cô kính nể!

 

Bản thân mình năm đó, sẽ ở thời điểm không có ai mà khóc lóc nảy sinh ý muốn chết, còn Giản Đường người phụ nữ ngốc này, không nói tiếng gì mặc kệ mọi thứ.

 

Mà những thứ trong miệng người khác, Giản Đường bán đứng tôn nghiêm hèn hạ lấy tiền ở dưới đất, người phụ nữ này cho tới bây giờ không có nhìn một cái đã đem giao toàn bộ cho mình. Người khác không hiểu nhưng Tô Mộng hiểu… Nữ nhân ngốc này không muốn tôn nghiêm để đổi lấy thứ không phải là tiền, mà là tự do.

 

Người đàn ông Thẩm Tư Cương kia, dùng 500 vạn để hạn chế tự do của người phụ nữ này.

 

Số tiền 500 vạn này bây giờ đối với người phụ nữ ngốc này mà nói chính là một khoản tiền kếch xù, vững vàng buộc chặt cô với xiềng xích.

 

Mà hiện tại nữ nhân ngốc này đang dùng khí lực của toàn thân để giãy giụa ra khỏi xiềng xích.

 

Trứng chọi đá, biết rõ đụng phải sẽ bể đầu chảy máu, nhưng vẫn là vô nghĩa phản kháng… Thẩm tổng, ngài có phải thật sự rất quá đáng rồi không.

 

Bóng đêm buông xuống, Tô Mộng trở lại giải trí Đông Hoàng.

 

Mới vừa vào phòng làm việc.

 

“Cô ta đâu?”

 

“Thẩm tổng? Ngài hỏi ai?” Tô Mộng không nghĩ tới Thẩm Tư Cương hôm nay sẽ đại giá đến chơi phòng làm việc của mình, còn ở đây chờ cô.

 

“Giản Đường, cô ta đâu?

 

Không đề cập đến Giản Đường thì thôi, vừa nhắc tới Giản Đường, Tô Mộng không lý do một bụng tức giận.

 

Đối diện với cô là boss, hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, cô có ý kiến gì nữa cũng không thể biểu hiện ra.

 

Cố nén tức giận trong bụng, Tô Mộng không tình nguyện nói “Giản Đường hôm nay xin nghỉ”

 

“Đi gọi cô ta tới” người đàn ông đang ngồi trên ghế salon lãnh đạm nói “Ai cho phép cô ta xin nghỉ, 500 vạn kiếm đâu ra?”

 

Tô Mộng cắn răng đè giọng “Thẩm tổng! Giản Đường đang ốm!”

 

“Cô giống như đang rất bất mãn với tôi?”

 

“Không có” Mặt Tô Mộng liền biến sắc, liền vội vàng nói “Tối ngày hôm qua Giản Đường phát sốt ở nhà trọ nhân viên, nếu không phải tôi chạy tới kịp thời, bây giờ chút mạng kia đã khó giữ được. Thời điểm xe cứu thương đưa cô ấy đến bệnh viện, sốt cao 42 độ, bác sĩ nói nếu đến trễ một chút, thì thật sự không cứu được”

 

Thẩm Tư Cương tim động một cái, mới nghe người phụ nữ kia bị ốm, con ngươi màu đen chợt rụt một chút.

 

Một giây, hai giây, ba giây… Thân thể cao lớn của Thẩm Tư Cương chợt đứng lên.

 

Không nói một lời nhấc chân đi về phía bên ngoài phòng làm việc, thời điểm đi ngang qua Tô Mộng hỏi “Bệnh viện nào?”

 

Huh… Thẩm tổng đây là có ý gì?

 

Tô Mộng theo bản năng nói “Bệnh viện nhân dân số 1, nằm ở phòng bệnh 7012” Vì cho Giản Đường một môi trường nghỉ ngơi tốt, hơn nữa tình huống Giản Đường lúc đó có chút tệ, dựa theo lời bác sĩ nói thì phải ở đây mấy ngày mới có thể khoẻ hoàn toàn. Tô Mộng không muốn tiết kiệm tiền, liền lấy cho Giản Đường một phòng bệnh đơn.

 

Tô Mộng nhìn bóng lưng Thẩm Tư Cương đi ra ngoài, đột nhiên kêu một tiếng “Thẩm tổng, tôi mới từ bệnh viện trở về, lúc về cô ấy vừa mới ngủ” Ý là nói Thẩm Tư Cương không nên đi, đừng quấy rầy đến việc Giản Đường nghỉ ngơi.

 

“Chốc lát nữa tôi giao phó một chút công việc hôm nay, sau đó về nấu cháo đưa đến cho cô ấy” Tô Mộng còn nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi