TÌNH YÊU SUỐT ĐỜI

Vừa nói, ngón tay lần nữa đặt lên cánh môi… Giản Đường làm sao có thể đứng yên, cô có chút khó chịu quay mặt đi chỗ khác.

 

“Nếu lộn xộn tiếp, tôi có thể trực tiếp hôn lên đó” Lời này của Tiêu Hành, quả thật lộ liễu.

 

Bên tai Giản Đường đỏ thẫm.. Sao có thể có loại người như này chứ!

 

Tiêu Hành vui vẻ.

 

Người phụ nữ này… Chỉ bởi vì như vậy mà mặt đỏ tới tận mang tai rồi?

 

Trời ạ!

 

Thời này rồi còn có người phụ nữ ngây thơ như vậy sao?

 

Có thể nói tồn tại này giống như hoá thạch vậy… Trước đó chưa từng thấy!

 

Giản Đường không hề hiểu tâm tư của đàn ông, thời đại học cô liền bị ném vào trong chốn lao tù kia, Thẩm Tư Cương không hề cho cô cơ hội từ con gái lớn lên thành phụ nữ, năm tháng cũng không cho cô cơ hội lột xác.

 

Tới hôm nay, cô vẫn không giống đa số phụ nữ trong Quốc tế Đông Hoàng, hiểu đàn ông, biết đàn ông.

 

“Tôi nhớ, ngài là… Tiêu tiên sinh” Cô vội vàng đổi chủ đề.

 

Tiêu Hành nghe mà giống như không nghe thấy, chẳng qua là ngón tay đang vuốt ve cánh môi của cô, tuỳ ý nói “Nơi này của cô… Tôi muốn xác nhận một chuyện rất quan trọng” Tiêu Hành phong mã ngưu bất tương cập* nói một câu Giản Đường nghe không hiểu, lời này cũng quá ù ù cạc cạc, dù là người khác cũng nghe không ra.

 

(*) Phong mã ngưu bất tương cập (风马牛不相及): không liên quan, không dính dáng đến nhau. (Dựa theo tích: Thời Xuân Thu, Tề Hoàn Công đem binh đánh nước Sở. Sở Vương phái người đến nói với Tề Hoàn Công: Ngài coi vùng biển bắc, quả nhân coi vùng biển nam, thế thì đôi bên chẳng dính dáng gì với nhau, sao lại đi sống mái với nhau?)

 

Dứt lời, Giản Đường chưa kịp hiểu ý của hắn, cánh môi liền bị một đạo dịu dàng bao trùm.

 

Cô bỗng nhiên trợn to hai mắt!

 

Đây được tính là gì?

 

Đây là cái gì!

 

“Khụ khụ…” Một tiếng ho nhẹ vang lên, Giản Đường cả kinh, đột nhiên thanh tỉnh, đưa tay dùng sức đẩy ra Tiêu Hành đang muốn hôn sâu hơn.

 

Nhìn về phía đạo tiếng ho khan kia nhìn tới.

 

“Khụ khụ, ngại quá quấy rầy hai người rồi” Là Tần Mộc Mộc.

 

Tần Mộc Mộc gần đây có chút thảm.

 

Nếu không, sao sẽ bỏ thang máy không đi, chạy đi tốn sức đi thang bộ?

 

Cho tới bây giờ cũng không biết, đấu đá trong thang máy… Thì ra cũng có thể xuất sắc như vậy.

 

Không cần thiết hỏi nhiều cũng biết, Tần Mộc Mộc giống như Giản Đường ban đầu, bị người khác cố ý chỉnh.

 

Chẳng qua Tần Mộc Mộc không nghĩ tới, sẽ ở thang bộ lại thấy một màn này.

 

Tiêu Hành… Cô biết!

 

Là tổng tài của tập đoàn Tiêu thị kia, nhiều tiền lại đẹp trai, trong club nhiều phụ nữ như vậy hận không được người đàn ông này chú ý đến

 

Nhưng lại là… Giản Đường?

 

Người đàn ông kim cương vương lão ngũ* mà người người đều muốn, lại ở thang bộ hôn một… người phụ nữ vừa xấu vừa què như này?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi