TÌNH YÊU VÀ ÂM MƯU


Tô Bắc nhìn vào biểu cảm lúc này của Lộ Nam, cô chỉ tay về phía anh, rồi lại chỉ tay vào người mình.

Cô bật cười một tiếng, cô nói:
“Lộ Nam, có phải đầu anh bị ủng nước rồi đó không, em kéo anh lên giường ư? Em xem anh thần kinh đúng là không ổn định rồi đấy!
Sắc mặt Lộ Nam thay đổi, anh tức giận nhìn cô:
“Tô Bắc, em không thể nói chuyện tử tế với anh được sao?" Tô Bắc không chút do dự trả lời:
"Không thể”
Ngay tức khác trong đầu Lộ Nam hiện ra cảnh tượng tối qua, khi anh giả say cô đã hôn trộm lên môi anh.

Bất luận là do cố ý hay không cố ý nhưng điều đó cũng đủ để nói lên rằng tình cảm cô dành cho anh hoàn toàn không hề giống với vẻ bên ngoài mà cô vẫn thường để lộ ra.

Thế nhưng tại sao cứ mỗi khi đối mặt nói chuyện với nhau lại dường như biến sắc, ngập tràn lửa giận vậy.

Tối qua vốn dĩ là do anh cố tình giả say để lấy cớ ở lại phòng Tô Bắc, nhưng anh không ngờ rằng Tô Bắc sẽ hôn anh như vậy.

Bây giờ cho dù có muốn hỏi cô về chuyện đó cũng chẳng thể nói rằng lúc đó anh hoàn toàn tỉnh táo được, nếu Tô Bắc không chút do dự trả lời:
"Không thể”
Ngay tức khác trong đầu Lộ Nam hiện ra cảnh tượng tối qua, khi anh giả say cô đã hôn trộm lên môi anh.

Bất luận là do cố ý hay không cố ý nhưng điều đó cũng đủ để nói lên rằng tình cảm cô dành cho anh hoàn toàn không hề giống với vẻ bên ngoài mà cô vẫn thường để lộ ra.

Thế nhưng tại sao cứ mỗi khi đối mặt nói chuyện với nhau lại dường như biến sắc, ngập tràn lửa giận vậy.

Tối qua vốn dĩ là do anh cố tình giả say để lấy cớ ở lại phòng Tô Bắc, nhưng anh không ngờ rằng Tô Bắc sẽ hôn anh như vậy.

Bây giờ cho dù có muốn hỏi cô về chuyện đó cũng chẳng thể nói rằng lúc đó anh hoàn toàn tỉnh táo được, nếu "Tô Bắc cô đi lấy hai cốc sữa đi để tôi đi lấy đồ ăn sáng, được không?”

Tô Bắc gật đầu đồng ý.

"Được!"
Tô Bắc đi tới vị trí lấy thì phát hiện đã không còn nữa, cô liền đề nghị với nhân viên phục vụ giúp cô lấy thêm Cô quay người lại, tay cầm hai cốc sữa nóng, ngó nghiêng tìm kiếm bóng dáng Nghiêm Nghệ Đình ở nhà ăn của khách sạn.

Đột nhiên ánh mắt cô bị thu hút bởi một góc, hai mắt cô như mờ nhòe đi.

Sau khi xuống tầng cô và Lộ Nam đã ngược hướng nhau mà rời đi, ai ngờ rằng mới chỉ vừa ngoảnh mặt đi vài phút thì đã phải ngồi cùng nhau dùng bữa sáng rồi.

Tô Bắc lê chân, từng bước từng bước đi về phía Lộ Nam và Nghiêm Nghệ Đình.

Nhìn vào gương mặt cười tươi như hoa của Nghiêm Nghệ Đình, Tôi Bắc thật lòng không hiểu rốt cuộc Lộ Nam có điểm nào tốt mà lại có thể khiến một cô gái cao ngạo như Nghiêm Nghệ Đình đây say mê đến như vậy.

Đối mặt với Lộ Nam, Tô Bắc thật sự đã không còn nhìn thấy một Nghiêm Nghệ Đình của trước đây được nữa.

Tô Bắc chán nản đặt hai ly sữa lên bàn.
Nhận thấy Tô Bắc có vẻ không muốn ngồi xuống, Nghiêm Nghệ Đình vội vàng nhìn cô nói:
“Lộ Nam nói rằng chúng ta đều là người của tập đoàn Thịnh Thế, đã gặp nhau rồi thì nên ngồi cùng với nhau! Nghiêm Nghệ Đình dường như đang giải thích với Tô Bắc,
Tô Bắc bất lực "Ừ" một tiếng,
Nghiêm Nghệ Đình đã nói như vậy thì có còn có thể nói gì được nữa.

Tô Bắc đưa tay nâng cốc sữa mà cô vừa lấy lên, cô vừa định uống một ngụm cho ấm bụng thì đột nhiên thấy Nghiêm Nghệ Đình cũng cầm lấy cốc sữa còn lại nhấc lên.

Nhưng ai ngờ rằng cô không phải lấy cho bản thân mà lại đặt tới trước mặt Lộ Nam, dịu dàng nói:
"Lộ Nam, tối qua anh đã uống nhiều rượu như vậy, cũng không thấy anh lấy sữa, anh uống một chút đi cho ấm bung!"
Lộ Nam không từ chối, anh đưa tay nhận lấy cốc sữa rồi cứ thể uống cạn.


Tô Bắc mặt chữ A mồm chữ O nhìn anh, đây là sữa mà cô lấy cho Nghiêm Nghệ Đình, tại sao Nghiêm Nghệ Đình lại đưa cho Lô Nam cơ chứ.

Hơn nữa mà nói sao Lộ Nam có thể thản nhiên uống hết như vậy! Tô Bắc càng nhìn càng tức giận, hai người này không thể để cô yên ổn dùng bữa được sao?
Dường như đã cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của Tô bắc, Nghiêm Nghệ Đình vội vàng quay người giải thích với cô:
"Bắc Bắc, cô đừng giận, lát nữa tôi sẽ tự đi lấy cốc khác.

Tối qua Lộ Nam uống rượu, nếu như không uống thêm thứ gì khác sẽ ảnh hưởng tới dạ dày!”
Tô Bắc hít một hơi thật sâu, cô cảm thấy nếu như vẫn tiếp tục ngôi đây thì thật sự không thể ăn được nữa.

Cô đưa mắt nhìn Nghiêm Nghệ Đình, vẻ mặt bình thản
"Không sao, dù sao cũng là tôi lấy cho cô, cô muốn cho ai uống đó là chuyện của cô, tôi không quan tâm!
Tô Bắc vừa dứt lời định nhấc đĩa rời đi thì đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu cô, Lâm Chấn lịch sự nói:
“Tôi có thể ngồi ở đây không?”
Tô Bắc thở phào, hóa ra vẫn còn có người bên phe cô, như vậy cô sẽ không cần chuyển đi chuyển lại nữa rồi, cô liền gật đầu: “Tất nhiên là được rồi!
Lâm Chấn mim cười, không chút do dự mà ngồi xuống.

Lộ Nam lạnh lùng quan sát, anh hằng giọng một tiếng rồi tiếp tục dùng bữa.
Sắc mặt Lâm Chấn có chút thay đổi: "Sao vậy, Lộ Tổng hồng hoan nghênh tối ư?”
Tô Bắc nhếch mày, rồi quay sang nói
với Lâm Chấn:
“Đừng quan tâm tới anh ấy, ông cứ ngôi đi, đây cũng không phải là nhà của anh ấy mà!”
Nghe Tô Bắc nói vậy, sắc mặt Lộ Nam chợt tối sầm lại.

Cô bảo vệ tên Lâm Chân này như vậy, giữa hai người họ rốt cuộc có quan hệ gì với nhau.


Có những lúc nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn này của cô, tại sao anh lại muốn bóp cổ cô như vậy cơ chứ! Lộ Nam hờ hững, sự chú ý của anh đột nhiên chuyển sang người Nghiêm Nghệ Đình, anh nói:
“Nghệ Đình, cháo này hình như vẫn còn hơi nóng đó!”
Nghiêm Nghệ Đình thấy anh nhắc đến tên minh, hơn nữa còn rất thân mật thì không khỏi sung sướng.

Cô vội vàng nâng bát cháo trước mặt Lộ Nam lên, nhẹ nhàng thổi nguội, rồi cẩn thận múc một thìa nhỏ đưa tới miệng anh, ánh mắt cô mong chờ nhìn Lộ Nam:
“Em đã thổi rồi nên có thể ăn được rồi đó, anh thử đi, để em xúc cho anh!” Lộ Nam cao ngạo nhìn Tô Bắc, trong ảnh mat dường như đang có ý muốn nói rang từng tưởng rằng sức hấp dẫn của em rất lớn, có giỏi thì em để Lâm Chấn bón cháo cho em đi! Tô Bắc bất lực nhìn Lộ Nam, sao anh có thể ấu trĩ như vậy, đáng không, quả nhiên dám ghi hận với cô.

Chuyện sáng nay rõ ràng đều tại anh, cô còn không trách hận, vậy mà bây giờ anh lại...
Lộ Nam ăn xong một tiếng, biểu cảm hưởng thụ, anh tiếp tục nói:
"Anh vẫn muốn uống tiếp!"
Nghiêm Nghệ Đình ngoan ngoãn bón tiếp cho anh, Lộ Nam tức khắc liền lên tiếng, giọng điệu mãn nguyện:
"Ừ, ngon lắm!” Tô Bác sởn da gà, cô cảm thấy nếu còn tiếp tục ngồi ở đây thì chắc chắn sẽ nôn ra mất, cô vội vàng bưng đồ ăn trước mặt lên, quay người nói với Lâm Chấn:
"Ngôi ở đây tôi quả thực có chút nuốt không trôi, tôi sang bàn đối diện ngồi đây!” Dứt lời cô liền quay người rời đi.
Lâm Chấn ở sau lưng cô nhanh chóng đứng dậy: "Vậy tôi sang ngôi với CÔ!"
Tô Bắc vừa ngồi xuống thì Lâm Chấn cũng đã kịp ngồi xuống đối diện với cô.

Tô Bắc từ từ húp từng ngụm cháo, vẻ mặt ngẩn ngơ không biết đang nghĩ chuyện gì.

Thấy có như vậy Lâm Chấn liền mở miệng nói:
"Họ đã là tình nhân thì cô đừng để ý quá, bây giờ đa phần đều như vậy mà!”
Tô Bắc kinh ngạc nhìn ông ta "Tình "Đúng vậy, lẽ nào không phải ư?”
nhân! Ông nói họ là tinh nhân sao?” Lâm Chấn gật đầu, thản nhiên nói:
Tô Bắc khó hiểu nhìn Lâm Chấn "Sao ông biết được chuyện này?
Lâm Chấn cười nói: "Sáng nay trên trang nhất các mặt báo đều ngập tràn tin đồn về họ, tôi muốn biết thì có gì mà khó cơ chứ! Lộ Tổng kể từ khi trở về nước các tin tức về anh chưa hề ngừng, tôi nhớ không nhầm trước đây anh ta từng có tin đồn với siêu mẫu Ngọc Lâm!” Tô Bắc gật đầu “Đúng là có lần như
vậy!”
Không chỉ bị truyền tin ra ngoài mà lúc ấy Ngọc Lâm còn gây rắc rối tới cô nữa, Tô Bắc chuyển đề tài, tiếp tục nói:
“Tuy rằng nói có tin đồn nhưng cũng không thể khẳng định họ là người yêu của nhau chứ
Lâm Chấn nhìn Tô Bắc:
"Anne, cô không cần bênh vực anh ta, tuy anh ta là CEO của tập đoàn các cô nhưng những chuyện như vậy không có chút liên can nào với công ty cả.

Tôi nhớ có một khoảng thời gian hình như cũng có tin đồn với cô đúng không?”

Tô Bắc hơi sửng sốt, sau đó liền gật đầu, có nói:
"Đúng là có chuyện như vậy, nhưng đều là do đảm phóng viên thêu dệt nên, không tin được!”
Lâm Chấn thăm dò nhìn Tô Bắc:
"Những chuyện như vậy quả thật không thể cho là thật được, nhưng lần này có lẽ không giống như vậy.

Chúng ta tận mắt nhìn thấy Nghiêm Nghệ Đình và Lộ Nam thân mật như vậy, hơn nữa còn bón cho nhau ăn, ai dám phủ nhận họ không phải là tình nhân đây?”
Tuy gương mặt Tô Bắc không để lộ ra thái độ cảm xúc nào, nhưng trong lòng cô lại đang vô cùng rối loạn.

Cô không biết rốt cuộc rốt cuộc là do tin đồn của Lộ Nam và Nghiêm Nghệ Đình hay tại cử chỉ của họ lúc này nữa, tuy có biết rõ hai người họ không phải là tình nhân của nhau, nhưng người khác thì sẽ tin rằng điều này là thật.

Tô Bắc nhìn Lâm Chấn, cô thản nhiên nói:
"Chắc có lẽ vậy, chuyện của họ tôi cũng không rõ!”
Lâm Chấn dường như lo sợ Tô Bắc không hiểu liền giải thích nói:
“Lời tôi nói đều là có căn cứ cả đấy! Cô xem đi hôm nay tất cả các đầu bảo giải trí đều đưa tin về hai người họ, e rằng bộ phim lần này của Nghiêm Nghệ Đình chưa được tung ra, nhờ danh tiếng của Lộ Tổng lại có thể hot thì sao?”
Tô Bắc nhìn Lâm Chấn khó hiểu, rất cuộc là tin đồn gì lại khiến ông tin đến vậy.

Tô Bắc vội vàng rút điện thoại ra lật qua lật lại tìm kiếm.

Sắc mặt cô ngay lập tức trở nên căng thẳng, các đầu bảo giải trí đều viết: Diễn viên điện ảnh đang hot Nghiêm Nghệ Đình tay trong tay với CEO của tập đoàn Thịnh Thế đi dạo trong đêm; Nghiêm Nghệ Đình bị bạn trai cự tuyệt, thân mật bên cạnh tình nhân mới, Nữ minh tinh đang hot nửa đêm mặc áo tắm trong hành lang khách sạn...!Tô Bắc suýt chút nữa đã định xông tới hỏi Nghiêm Nghệ Đình, nhưng nghĩ tới Lộ Nam vẫn đang ở bên cạnh cô nên cô đành kiềm chế lại.

Cái cô Nghiêm Nghệ Đình này, thành công thì chưa thấy đâu nhưng thất bại đã nắm chắc trong tay, những bức ảnh như vậy sao có thể đảm săn tin chụp được cơ chứ! Lẽ nào có muốn công chúng khinh thường, gọi cổ bằng cái danh xưng kiều nữ dựa hơi đại gia sao? Tô Bắc cười nhếch miệng một tiếng, điều này với cái hình tượng mà muốn gây dựng cho Nghiêm Nghệ Đình, có đi thêm mười vạn mét nữa vẫn không thể đuổi kịp.

Nhìn vào bức ảnh Ngh Nghệ Đình đứng ở hành lang, dáng vẻ đáng thương, có lẽ nếu đổi lại là một người đàn ông thì chắc chắn sẽ cảm thấy thương tiếc, thèm muốn.

Nhưng đối với Tô Bắc thì khác, trong lòng cô lúc này tràn đầy lửa giận, cảm giác như muốn giết người.
Lâm Chấn nhìn vào sắc mặt khó coi của Tô Bắc, liền lên tiếng an ủi
“Anne, cô đừng để tâm quá, tôi biết cô lo lằng cho tiền đồ của Nghiêm Nghệ Đình, thế nhưng có những chuyện đều là do cô ấy tự chuốc họa vào mình, không thể trách cô được.

Vả lại có thể cô ấy cho rằng dựa vào Lộ Tổng sẽ giúp cô ấy bay cao hơn xa hơn, nếu như cô muốn ngăn cản có khi cô ấy còn hận cô, cảm thấy cô sẽ làm hỏng chuyện tốt thì sao!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi