TỚ MUỐN LÀM BẠN TỐT VỚI CẬU

Trên cánh tay Hoa Quân có ba dấu răng, nó vừa khóc vừa chửi bới, lúc giáo viên tới Hoa Quân vẫn còn đang mắng người, "Đánh chết bọn mày, tao muốn nói với bà nội đánh chết nhóm chúng mày."

Bình thường nó té chỉ té một cái thôi là bà nội đã đá cái chỗ làm nó té hai cái rồi, "Dám để cháu của bà té này!"

Mấy giáo viên lớp một tới đây lập tức có ấn tượng không tốt đối với học sinh mới chuyển trường này, chủ nhiệm lớp 2-3 cũng nhanh chóng chạy tới sau khi nghe học sinh của mình báo học sinh chuyển trường kia của mình đánh bốn học sinh khác của lớp 1-1.

Vì vậy lúc tới được đây cô liền thấy hai đứa trẻ đang khóc lớn, còn có học sinh lớp mình đang chửi bậy muốn đánh người.

"Các bạn học khác nhanh chóng đi chào cờ đi." Thầy chủ nhiệm kêu những học sinh khác nhanh chóng chạy ra sân, sau đó giáo viên lớp một cũng tới ôm lấy ba học sinh lớp một đang khóc.

Chủ nhiệm lớp 2-3 thì ôm Hoa Quân lên.

Hoa Quân chưa từng bị thiệt thòi lớn như vậy, hiện tại coi như nó không còn thể diện nữa, chủ nhiệm lớp 2-3 là một cô gái trẻ tuổi, cô vốn cho là học sinh lớp mình cũng bị cắn nên cho dù học sinh đó đang chửi bậy thì cô vẫn quyết định ôm lên nhìn thử một chút.

Kết quả cô vừa ôm Hoa Quân thì Hoa Quân lập tức bắt lấy tay cô cắn xuống.

Chủ nhiệm lớp đau đến mức kêu lên, mấy giáo viên khác cũng không chú ý đến Tinh Tinh cùng Đặng Phong đang khóc trên mặt đất nữa, nhanh chóng đi tới kéo Hoa Quân ra.

Lần này Hoa Quân cắn rất hung ác, vết cắn bắt đầu chảy máu.

Tinh Tinh đụng Miêu Miêu một cái, nhỏ giọng nói, "Miêu Miêu, trình độ này của tên đó làm mình cũng có chút đồng tình...."

Sau khi Miêu Miêu cắn người thật ra cũng hơi hối hận, bé gật nhẹ....

Kỳ thật phương hướng hai người đồng tình hoàn toàn không giống nhau, Tinh Tinh rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác, EQ của thằng nhóc này giống như là mật thám do bên bọn họ phái đến vậy, còn Miêu Miêu là cảm thấy mình gặp rắc rối rồi, không những vậy còn liên lụy đến bạn bè của mình....

Tay của chủ nhiệm lớp 2-3 bị cắn quá mức hung ác, máu cũng chảy ra, hiện tại cô không thể lo được cái khác chỉ có thể nhanh chóng đến phòng y tế băng bó, sau đó thì đi tiêm vắc xin phòng chó dại, vừa vặn mang theo Hoa Quân đi tiêm vắc xin luôn.

Mà mấy đứa bé khác thì được đưa đến phòng giáo vụ.

Tinh Tinh thút tha thút thít nói, "Lúc đầu bọn con muốn đi ra sân trường thì anh đó chạy ra, nói muốn cướp ba mẹ của bọn con, muốn đuổi bọn con ra khỏi nhà...."

Thầy chủ nhiệm: "...." Học sinh chuyển trường đó có bệnh à?

"Con muốn mẹ, con muốn về nhà.... Nấc.... Nấc...." Tinh Tinh càng nói càng thương tâm.

Miêu Miêu thì không ngừng lau nước mắt cho bé, bé cũng khóc lên, trong lòng áy náy đến mức không chịu được.

Đều do bé, do bé nên ba mẹ mới muốn ly hôn, do bé nên Tinh Tinh cùng Đặng Phong mới bị bắt nạt.

Dưới cái nhìn của bé, nhóm đồng bọn nhỏ của mình khóc tức là bị bắt nạt.

Miêu Miêu càng nghĩ càng buồn bã, bé khóc đến mức gần như không thở được.

Chu Viên vốn cho là ba đứa nhóc này đang diễn trò, nhưng cậu bỗng phát hiện tình huống của Miêu Miêu không tốt lắm nên nhanh chóng vuốt lưng cho bé, "Tên đó đi rồi, cậu đừng sợ."

Giáo viên cũng bị hù dọa, nhanh chóng thì thầm dỗ dành, "Không sao, không sao."

Vì vậy cụ thể đã xảy ra chuyện gì cũng chỉ có thể hỏi Chu Viên, người duy nhất còn đang tỉnh táo bình tĩnh.

Chu Viên nói, "Lúc đầu bọn em muốn đi đến sân trường, sau đó thì nghe thấy anh đó gọi bọn em đi qua một chuyến." Chính là như vậy, không sai.

"Sau khi đi đến, anh đó nói muốn đuổi bọn em đi, đưa ba mẹ bọn em ngồi tù, nếu không muốn thì phải nghe lời anh đó nói, em không đồng ý anh đó liền muốn đánh em, còn nắm quần áo của em, nút áo của em bị rơi mất một cái, sau đó ba người Miêu Miêu liền cắn anh đó...."

Thầy chủ nhiệm vốn còn cảm thấy không hợp logic, kết quả Chu Viên còn dán sát vào tai của ông nói nhỏ, đối phương còn cắn chủ nhiệm lớp 2-3 nữa.

Thầy chủ nhiệm: "...."

Mấy bạn nhỏ đang khóc được cô Lý dỗ dành rồi dắt về phòng học.

Cô Lý vừa đi, Tinh Tinh cùng Đặng Phong lập tức không khóc nữa, hai người đi đến bên cạnh Chu Viên, "Làm sao bây giờ?"

"Không cần lo lắng, thầy ấy sẽ giải quyết chuyện chủ nhiệm lớp bị cắn trước." Chủ nhiệm lớp 2-3 rất được các bạn học trong lớp yêu mến, hiện tại không hiểu sao lại bị cắn trên tay, hơn nữa vết cắn còn rất sâu, nói cách khác đến lúc trở lại phòng học cầm phấn viết thì tất cả bạn học khác đều có thể nhìn thấy.

Một học sinh mới tới, miệng vô cùng thô tục, dáng vẻ lưu manh, còn cắn chủ nhiệm lớp của bọn họ thành như vậy, nếu lớp bọn họ vẫn còn hòa nhã với hắn nữa thì mới là kỳ quái, mà khẩu cung của bốn người bọn họ đều giống nhau, đến lúc đó nếu như mời ba mẹ đến cũng không cần lo lắng.

Trên thực tế đúng là phải mời ba mẹ đến, nhưng mà không phải mời ba mẹ của bốn người bọn họ mà là mời ba mẹ của Hoa Quân đến.

Vốn nên là bà nội tới, kết quả Hoa Quân lại không cho bà đến, nó cảm thấy người già đến rất mất mặt.

Vì vậy ba Hoa không còn cách nào khác, chỉ đành xin nghỉ phép chạy tới, sau khi tới thì nhận lỗi với chủ nhiệm lớp rồi bồi thường tiền.

Sau khi anh biết được mọi chuyện, nhất là lúc nghe được câu "Muốn cho ba mẹ ngồi tù...." kia thì anh một chút cũng không nghi ngờ việc này, lập tức hiểu rõ Hoa Quân đây chính là cố ý nói, anh khẳng định Hoa Quân là biết được chuyện ba mẹ Miêu Miêu bởi vì chuyện ngược đãi trẻ con nên bị tống vào nhà giam từ chỗ người lớn.

Nghe xong ba Hoa tức giận đến mức run rẩy, anh dẫn theo Hoa Quân mới từ bệnh viện trở về, trực tiếp nhét vào trong xe, sau đó về thẳng nhà.

Đặng Phong đang chú ý đến động tĩnh ở văn phòng nhanh chóng chạy về, "Thắng! Thắng!"

Đặng Phong lắp bắp kể hết mọi chuyện xảy ra ở văn phòng mà mình nghe lén được.

Tinh Tinh đắc ý, "Mình muốn ghi lại kẻ ngu ngốc này vào trong nhật ký của mình."

Miêu Miêu ôm Tinh Tinh.

Tinh Tinh lập tức ôm lại Miêu Miêu, "Về sau chúng ta chính là những người bạn tốt nhất!"

Đặng Phong cũng nhanh chóng ôm chầm lấy hai người.

Chu Viên: "...." Cậu không phải trẻ con, sẽ không bởi vì không được Miêu Miêu ôm mà sinh ra cảm xúc ghen ghét.

Lúc chiều mẹ Hoa tới đón Miêu Miêu thì nghe thấy cô Lý nói đến chuyện xảy ra vào buổi sáng, cô vừa tức vừa đau lòng.

Thẳng đến khi về nhà, Miêu Miêu bỗng nhiên thú nhận lỗi lầm của mình, bé thú nhận mình không nên cắn người.... Mặc dù bé không biết vì sao sau đó mình lại không bị mời ba mẹ đến.

Miêu Miêu lúc ấy khóc rất nhiều nên làm sao biết được bọn họ đã nói cái gì....

Mẹ Hoa: "...." Từ từ.... Tại sao hai phiên bản hình như không giống nhau lắm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi