TOÀN THẾ GIỚI ĐỀU LÀ THẦN TRỢ CÔNG

Editor: Aminta.

Năng lực phù thủy thể hiện ở ba phương diện: Khả năng hòa hợp với nguyên tố, khả năng phân tích quy tắc, và năng lực tập trung tinh thần.

Quả cầu thủy tinh kiểm tra năng lực có thể kiểm tra tiềm lực của ba phương diện này một cách toàn diện.

Nắm quả cầu thủy tinh trong tay, mỗi một loại màu sắc hiện ra trong quả cầu thủy tinh đại diện cho một loại nguyên tố. Nước, lửa, đất, cây cối, gió, kim loại, sáu loại nguyên tố cơ bản của tự nhiên, sáu loại màu sắc đều hiện ra trong tay Ash. Nói cách khác, Ash được đầy điểm ở phương diện hòa hợp với nguyên tố.

Mà trong quả cầu thủy tinh chứa mười ba mô hình pháp thuật.

Nếu phù thủy muốn học ma pháp, đầu tiên là phải xây dựng nên mô hình pháp thuật trong biển tinh thần, sau đó mới có thể sử dụng pháp thuật được. Mà muốn cấu tạo mô hình pháp thuật thành công, nhất định phải phân tích quy tắc ẩn chứa trong pháp thuật hoàn toàn.

Mô hình pháp thuật trong quả cầu thủy tinh cực kỳ đơn giản, nhưng nếu là người bình thường thì cũng phải cố gắng cảm giác hồi lâu mới có thể phân tích đoạn quy tắc này hoàn toàn.

Nhưng Ash mới cầm nó ở trong tay, cúi đầu nhìn thoáng qua một cái là đã đọc ra đoạn quy tắc này.

À thì... Ừ, vẫn đầy điểm.

Hơn nữa, sau khi phân tích ra mô hình pháp thuật, chỉ khi tinh thần tập trung đầy đủ thì mới có thể khiến mô hình pháp thuật thật sự hiện ra trong quả cầu thủy tinh. Bằng không, chỉ phân tích ra quy tắc cũng sẽ không khiến quả cầu thủy tinh xuất hiện cảnh tượng gì.

Người cầm quả cầu thủy tinh kiểm tra mà quả cầu thủy tinh không có gì thay đổi thì cả đời người đó khó mà trở thành phù thủy.

Nói cách khác, khả năng hòa hợp nguyên tố, khả năng phân tích quy tắc của một người có thể yếu, nhưng không thể thiếu năng lực tập trung tinh thần. Nếu hai yếu tố trước yếu, chí ít còn có thể trở thành một phù thủy tập sự. Nhưng thiếu yếu tố sau cùng thì cũng chỉ có thể làm người bình thường thôi.

Mà trong nháy mắt Ash chạm quả cầu thủy tinh, ngân hà vắt ngược hiện lên một cách sống động trong quả cầu thủy tinh, ngay cả những chi tiết nhỏ bé cũng giống như là được chạm khắc tỉ mỉ mà ra.

Ngân hà xuất hiện có nghĩa là khả năng cảm nhận trước của Ash thuộc về quy tắc hệ tiên tri trong mười ba loại quy tắc.

Ngân hà sống động như thật càng nói rõ rằng Ash là nhà tiên tri, nhà chiêm tinh trời sinh!

Bất chợt Nance rất muốn xách Sigourney lại đây, chỉ vào quả cầu thủy tinh của Ash và nói: "Nhìn đi! Ta đã nói là thiếu niên được vì sao ưu ái mà! Năm đó khi ta kiểm tra, ngân hà trong quả cầu thủy tinh cũng đâu lộng lẫy như thế này!"

Thật sự được vì sao ưu ái.

Ông cũng sắp ghen ghét tới đỏ mắt rồi.

"Nhất định phải ngụy trang một chút." Nance quyết đoán.

Một khi tài năng này bị phơi bày, ánh mắt của cả thế giới phù thủy đều sẽ tập trung vào Ash.

Thân phận bây giờ của Ash vốn là giả. Là đồ giả, dù có hoàn hảo đến cỡ nào, khi vô số ánh mắt đều tập trung vào nó thì cũng chỉ có kết quả là bị vạch trần mà thôi.

"Phải làm sao để ngụy trang ạ?" Ash khiêm tốn học hỏi.

Nance nhíu mày suy nghĩ, ông chỉ từng nghe có người dùng mọi thủ đoạn để đánh lừa quả cầu thủy tinh, muốn kết quả kiểm tra tài năng của mình xuất sắc hơn. Đây chính là lần đầu tiên ông gặp trường hợp phải cố gắng thu bớt tài năng lại.

Không có trường hợp nào trước đây để tham khảo, chỉ có thể tự nghĩ cách lần nữa thôi. Dù sao lúc trước ông đã chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi.

Ông suy tư một chút thì nghĩ ra một cách.

"Cứ ra tay với quả cầu thủy tinh là được." Ông như có điều suy nghĩ: "Rất khó để che dấu tài năng của một người, nhưng quả cầu thủy tinh... Khiến nó bớt nhạy bén một chút thì chắc là được."

Nghĩ được cách rồi, ông cười rộ lên: "Ash, đừng lo lắng, cứ giao cho ta. Cậu cứ đi kiểm tra bình thường."

Ash vâng lời: "Cảm ơn ngài Nance."

"Để cảm ơn ta thì cậu đi bầu bạn với Sigourney được không?" Nance cười híp mắt: "Cậu ta thiếu một người bạn như cậu." Ông nói hai chữ người bạn vô cùng sâu xa, đã già rồi mà còn không đứng đắn.

Ash lại không nghe ra câu nói bóng gió của ông, cậu nghiêm túc đồng ý: "Vâng! Tôi đã biết!"

Dù đã đồng ý, nhưng muốn tìm được Sigourney trong tháp phù thủy cấp ba thì đúng là một chuyện khó.

Ash tìm đến những nơi mà Sigourney hay ở nhưng vẫn không nhìn thấy một bóng người. Có mấy lần cậu tìm hướng của anh theo cảm giác của mình, nhưng kết quả vẫn không thu hoạch được gì.

Vào lúc này Solvi xuất hiện, nói cho cậu biết: "Sigourney đang trốn tránh cậu đó."

"Hả?" Ash nghiêng nghiêng đầu, khó hiểu: "Vì sao vậy?"

Solvi hừ một tiếng, rõ ràng cậu ta có ý kiến rất lớn: "Anh ta thường xuyên như vậy đấy, đồ đàn ông tính cách xấu xa thay đổi thất thường!"

Ash nhỏ giọng giải thích: "... Cũng đâu có đâu?" Rõ ràng là vừa mạnh vừa ngầu vừa dịu dàng vừa đẹp mà.

May mắn cậu không nói ra suy nghĩ trong lòng, cho nên Solvi còn coi cậu là chiến hữu cùng một chiến hào, bằng lòng tiếp tục nói chuyện với cậu: "Vừa ngang bướng vừa cay nghiệt vừa tự kỷ vừa khó ở! Ash, cậu tìm anh ta làm gì? Đừng tìm anh ta nữa, tôi chơi với cậu nhé?"

Trong giọng nam hoa lệ mang theo chút ngượng ngùng: "Tôi có thể giới thiệu thân thể của tôi cho cậu đó."

"...Ừm, vậy làm phiền cậu, Solvi." Ash không do dự mấy đã đồng ý.

Cậu cũng không nhờ Solvi giúp cậu tìm Sigourney. Nếu Sigourney không muốn bị tìm thấy, vậy cũng không cần quấy rầy anh, ai cũng sẽ có lúc muốn ở một mình. Còn chuyện ngài Nance nhờ vả, sau này cậu vẫn còn rất nhiều thời gian để làm.

Cũng vừa lúc thừa dịp này để tìm hiểu về tháp phù thủy một chút.

Dưới sự dẫn dắt của Solvi, cậu đi qua những bậc thang lên xuống tự hành và đến đại sảnh nhận nhiệm vụ ở lầu một trước.

Đại sảnh nhận nhiệm vụ rộng mở, trần nhà cực cao, có treo những cái đèn chùm thủy tinh ma pháp, chiếu sáng ngời đại sảnh, đến nỗi sàn nhà làm từ hắc diệu thạch sáng tới mức có thể soi gương.

Trong đại sảnh người đến người đi, có phù thủy và hộ vệ của họ, và sinh vật ma pháp đi theo họ. Bởi vì là ban ngày, phần lớn các sinh vật ma pháp xuất hiện ở nơi này là thú nhân, ma thú, còn có cả số ít tinh linh ánh trăng và tinh linh rừng rậm.

Ash chậm rãi đi tham quan, sự hiện hữu của cậu cực thấp, cậu cứ lắc lư qua lại thế mà không ai chú ý tới cậu.

Vẫn là Ash phát hiện ra người quen trước.

"Elena?" Cậu gặp một khuôn mặt quen thuộc sau ô cửa sổ thụ lý việc thuê nguyên liệu ma pháp.

Trước ô cửa sổ có một hàng người rất dài, họ đều đang đệ trình tài liệu xin nguyên liệu ma pháp thật dày. Elena mang vẻ mặt không còn luyến tiếc gì cuộc đời này ngồi sau ô cửa sổ, nhận tài liệu và kiểm tra đối chiếu một cách máy móc chết lặng.

Trong đại sảnh ầm ĩ, Elena nghe được giọng của Ash một cách thần kỳ.

Mắt cô sáng lên, cô chợt xoay người về sau và nói gì đó, chỉ thấy một cô gái khác đi ra sau ô cửa sổ, tạm thời làm việc thay Elena.

Elena có được thời gian tạm nghỉ ngắn ngủi, cô tranh thủ thời gian nhanh chóng chạy đến, kéo Ash đến nơi hẻo lánh.

"Ash à!" Hai mắt cô rưng rưng, cảm giác giống như người bị bán vào hầm mỏ và cuối cùng vui đến phát khóc khi gặp lại cha già: "Đã lâu không gặp cậu rồi!"

Ash - hôm qua mới được Elena mang đồ ăn tới: "?" Lâu thật à?

Không biết nên làm sao để tiếp lời Elena, Ash hỏi ngược lại: "Elena, cô đang làm việc ở đây hả?"

Elena ngửa mặt lên trời thở dài: "Làm gì có! Ước mơ của tôi là mạo hiểm, mạo hiểm đó biết không? Cầm trường kiếm đọ sức với ma quỷ ở địa ngục, chiến đấu với vong linh ở vực sâu! Sao tôi lại lựa chọn bị nhốt sau ô cửa sổ nhỏ bé, ngày nào cũng lặp lại cái công việc giấy tờ nhàm chán không có chút ý nghĩa này!"

Ash không hiểu: "Nhưng vừa rồi cô đang làm công việc giấy tờ này mà?"

"..." Elena nghẹn lại, nửa ngày sau cô mới nói: "Cậu có hôn ngài Trăng Đỏ chưa?"

"Hả? A!" Ash mở to hai mắt, tai đỏ cực nhanh: "Chưa, chưa từng. Sao cô lại hỏi như vậy?"

"Cậu nếm nước bọt của ngài ấy rồi cho nên mới bị lây nhiễm cái tính giẫm đạp lên nỗi đau của người khác đúng không?" Elena thở dài: "Ash, cậu cũng bị ngài ấy làm hư rồi."

Ash - vừa rồi chỉ là nói thật: "..." Lần này Sigourney thật sự vô tội.

Cũng không chờ Ash mở miệng giải thích, Elena đã đáng thương mà chắp tay trước ngực: "Ash, cậu có thể nói cho ngài Trăng Đỏ biết rằng tôi đã ý thức được lỗi của mình rồi không? Liệu ngài ấy có thể hủy bỏ hình phạt được không?"

"Hình phạt?"

"Tôi bị phạt làm việc ở đây ba tháng." Elena tiếp tục không còn luyến tiếc gì cuộc sống này nữa, dường như linh hồn cô cũng bay ra khỏi miệng: "Bắt đầu từ hôm nay... Tôi cảm thấy tôi không chịu đựng nổi thêm một ngày nào nữa."

Ash đồng cảm nhìn cô, đối với Elena sôi nổi nhanh nhẹn mà nói, bị nhốt sau cửa sổ làm công việc ghi sổ quả thật là một hình phạt.

"Ngài ấy nói tôi hành động mà không suy nghĩ, bị người ta xúi giục là máu nóng xông lên đầu ngay. Vừa hay ở đây bình tĩnh ba tháng, mài dũa tính tình một chút." Elena ỉu xìu: "Tôi biết ngài ấy nói có lý lắm, thế nhưng có những cách khác để mài dũa tính tình mà đúng không? Sao lại để tôi làm việc này chứ?"

Cô mang đôi mắt vô thần mà giật giật khóe môi: "Không bằng dứt khoát đập nát cửa sổ luôn nhỉ?"

"Nếu đập, ba tháng nhất định sẽ biến thành sáu tháng." Ash định an ủi cô.

Trái tim của Elena lại trúng thêm một mũi tên nữa.

"...Hai người thật sự chưa từng hôn ư?" Cô hỏi một cách yếu ớt.

Ash đỏ mặt lắc đầu.

Elena yên lặng trợn mắt, phờ phạc mà phất tay: "Được rồi được rồi, cậu nhớ giúp tôi nói tốt trước mặt ngài Trăng Đỏ là được. Ba tháng thật sự dài quá!"

Cô nhờ người làm thay mìn nên cũng không tiện ở ngoài quá lâu, thế là vội vàng tạm biệt Ash, đi vài bước cô lại quay đầu nhấn mạnh: "Nhất định phải giúp tôi nói tốt đó!"

Ash nhìn bóng lưng vô cùng vội vàng của cô, câu nói kẹt lại trong cổ họng, không thể nói ra.

...Ngài Nance nói, học viện phù thủy sắp khai giảng rồi. Hình như Elena cũng là học sinh, cũng phải đi học mà?

Nếu đi học thì đương nhiên đâu cần tiếp tục làm việc trong đại sảnh đúng không?

Nói cách khác, thật ra kỳ hạn mà Sigourney quy định cho Elena cũng không dài tới ba tháng.

Chuyện đơn giản như vậy, chờ Elena lấy lại tinh thần, chắc chắn cô cũng sẽ phát hiện ra. Ash nghĩ như vậy, cậu lại tiếp tục đi đến các tầng khác của tháp phù thủy.

Trong khu vực công cộng của tháp phù thủy có không ít nơi Ash không có quyền hạn đi vào. Ở phương diện này Nance cũng không cho cậu đi cửa sau, ông chỉ mở toàn quyền khu vực tư nhân của mình cho Ash. Các nơi còn lại đều chiếu theo luật của tháp phù thủy.

Đi hết một lượt những nơi có thể đi tốn hai ba ngày của Ash. Cậu cũng đã có khái niệm sơ lược đối với hình thù của tháp phù thủy cấp ba.

Trong khoảng thời gian này, Sigourney đến và đi như một cái bóng, không để Ash bắt được nửa cái góc áo, giống như là đã biến mất.

Nhưng mà đã có chiến hữu Solvi giúp âm thầm báo tin, Sigourney đang đọc sách, cứ đọc sách mãi, chính là đống tiểu thuyết mạo hiểm lãng mạn của Elena! Đọc trong phòng ngủ, đọc trên đài chiêm tinh, đọc trong thư viện tư nhân, đọc trong phòng thí nghiệm luyện kim...

Chỉ sợ Sigourney cũng không ngờ tới Ash trở thành bạn tốt của Solvi nhanh như vậy, nên được Solvi trợ giúp... Phải biết rằng sinh mệnh luyện kim cẩn thận trong tình cảm và có cảm xúc nhạy bén như Solvi thật ra rất khó giải quyết, bao nhiêu người muốn nói chuyện với cậu ta mà cậu ta đâu để ý.

Ngoại trừ tình huống cá biệt, Sigourney không hề cấm Solvi thoắt ẩn thoắt ẩn ở bên cạnh anh, bởi vậy cũng bị Solvi đưa tin tình báo trực tiếp cho Ash.

"Không cần nói cho tôi biết đâu." Ash nói với Solvi: "Mỗi ngày tưởng tượng anh ấy đang làm gì cũng rất thú vị."

Solvi buồn bã: "A."

"Nhưng mà vẫn cám ơn cậu." Sau khi Ash ngăn lại hành vi âm thầm truyền tin của Solvi, cậu mỉm cười đưa lời mời: "Cậu có thể tới thư viện giúp tôi không? Thư viện lớn như vậy, còn nhiều sách nữa, tôi lo là tôi sẽ không tìm thấy loại sách muốn đọc. Solvi thì khác, chắc chắn cậu biết rõ mỗi một quyển sách như lòng bàn tay nhỉ?"

Solvi hơi vui vẻ: "Đúng vậy! Cậu muốn gì thì cứ nói với tôi, tôi giúp cậu tìm!"

"Ừ. Cám ơn." Cứ thế, Ash mang theo Solvi đóng quân trong thư viện.

Cho đến ngày học viện phù thủy Rực Rỡ khai giảng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi