TOÀN THẾ GIỚI ĐỀU LÀM CHÚNG TA TÁI HÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Quý Thiển Ngưng vất vả lắm mới tháo được vòng tay xuống, vốn tính muốn ném đi nhưng ngay sau đó nghĩ đến giá cả thì cô lại có chút đau lòng.

Cô tìm cái hộp bỏ vào, rồi bỏ vào trong túi, nghĩ khi nào có thời gian sẽ trả nó.

Lúc rửa tay Khương Ấu Na nhìn thấy cánh tay trống rỗng của cô thì trêu chọc: "Không đeo vòng đôi nữa à?"
Quý Thiển Ngưng quẫn bách, cô nói: "Đây là lúc chị ấy đi mua đồ trang sức thì đưa, không phải vòng tay đôi gì cả......!Nhưng mà mình nghĩ rồi, đúng là không nên tùy tiện cầm đồ của chị ấy, miễn cho người khác hiểu lầm."
Khương Ấu Na cười nhạo không nói gì.

Người nào đó luôn chọc cô tức giận nên Quý Thiển Ngưng quyết định lơ chị mấy ngày.

Mạc vênh váo: "Ngày mai em làm gì vậy?"
Mạc vênh váo: "Ngày mai chị có hẹn với đạo diễn Tiêu Cương đề thảo luận về kịch bản mới đó."
Nhìn thấy tên Tiêu Cương thì Quý Thiển Ngưng hơi đổi sắc.

Nếu mà nhớ không lầm thì kịch bản mà Mạc Hạm với Tiêu Cương bàn tên là 《 Chìm trong bóng tối 》.

Kể về một cô gái nông thôn vì tìm kiếm vị hôn phu mất tích nên đã lẻn vào mỏ than tư nhân, lao động khổ cực, còn bị bắt phải quan hệ cùng công nhân và ông chủ mỏ than, nhẫn nhục chịu đựng sự tủi nhục, rốt cuộc thì cuối cùng cũng điều tra rõ chân tướng vị hôn phu bị người khác giết hại.

Kiếp trước, Mạc Hạm đã đoạt giải ảnh hậu Kim Mã lần thứ hai nhờ vào bộ phim này.

Cùng năm đó, Mạc Hạm lại nhờ vào bộ phim này mà đạt được giải "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất" của Liên hoan phim Tokyo ở Nhật Bản.

Từ đó mở đường vươn ra quốc tế.

Ảnh hậu quốc tế khi chỉ 27 tuổi, giá trị con người nước lên thì thuyền lên, tuổi trẻ tài cao, phong quang vô hạn.

Quý Thiển Ngưng cố tình không trả lời chị.


Mạc Hạm dường như cũng quen với việc tự độc thoại.

Mạc vênh váo: "Đến nơi hẹn rồi nè, đạo diễn Tiêu vẫn chưa tới, chờ người chán ghê luôn."
Quý Thiển Ngưng nói thầm: "Chị chán thì liên quan gì tới tôi."
Mạc vênh váo: "Chị thấy chị em của em nè."
Quý Thiển Ngưng nghĩ thầm: Chị em nào, Lục Thanh Hoan, Lưu Vũ Tình, hay là Cố Tâm Mỹ?
Mạc vênh váo: "[ hình ảnh ]"
Mạc vênh váo: "Trắng trắng, xù xù, thật đáng yêu."
Quý Thiển Ngưng click mở hình ảnh, phát hiện là một con bichon dễ thương hệt như một quả cầu tuyết......


Cô nghiến răng, có xúc động muốn block ghê.

Nhưng mà nghĩ lại mới thấy block thì quá là ngây thơ.

Cuối cùng cô đã gửi một meme [Tin là tao cắn chết mày hay không?] qua.


Có lẽ là bị khí thế của cô dọa sợ nên Mạc Hạm không trả lời lại.

Ngón tay Mạc Hạm mới vừa gõ ra ra ba chữ "Em tới đây", còn chưa kịp gửi đi thì đã thấy đạo diễn Tiêu và trợ lý của anh ta, chị vôi buông điện thoại rồi đứng lên: "Đạo diễn Tiêu, lâu rồi không gặp."
Tiêu Cương là một người đàn ông phương Bắc điển hình, cao to cường tráng, tính cách nồng nhiệt, giọng nói sang sảng.

Anh ta nhìn từ Mạc Hạm từ trên xuống dưới hết một lần, ngạc nhiên nói: "Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?"
Mạc Hạm không kiêu ngạo siểm nịnh mà nói: "Ở lễ trao giải tôi đã gặp qua ngài, nhưng không có chào hỏi trực tiếp."
Tiêu Cương cười to nói: "Lần đó tôi ở dưới khán đài nhìn cô đoạt giải "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất".

Tôi đặc biệt muốn tìm ngươi đóng phim, chỉ là đợi thật lâu mà không có kịch bản tốt nào."
"Cảm ơn đạo diễn Tiêu đã ưu ái."
"Ngồi xuống nói đi, đừng có khách sáo như vậy."
Những ngày không quay phim thì rất là nhàm chán, Quý Thiển Ngưng dành cả ngày để ở nhà xem phim giết thời gian.

Khoảng bốn giờ thì Mạc Hạm lại nhắn tin cho cô.

Mạc vênh váo: "Nói xong rồi nè."
Trong lòng Quý Thiển Ngưng cảm thấy có chút kỳ quá.

Ngay cả khi là bạn bè thì cũng không cần phải báo cáo thường xuyên và cẩn thận như vậy mà đúng không không? Nội dung mà Mạc Hạm nhắn cho cô cũng không giống như bạn bè nói chuyện bình thường, mà giống như sợ bị bạn gái kiểm tra nên tự ý thức khai báo lịch trình vậy.

Cô đang muốn nhắc ai kia chú ý giữ chừng mực khi nói chuyện, nhưng chưa kịp gõ chữ thì đã có một dòng chữ khác ở trước mặt cô
Mạc vênh váo: "Kịch bản rất hay, theo chị thì hình tượng nhân vật rất có tính đột phá, là một trải nghiệm khiêu chiến mới, nhưng mà chị lại không muốn diễn lắm."
Nhìn thấy ba chữ "tính đột phá" thì Quý Thiển Ngưng đã chắc chắn 100%, bộ phim mà chị vừa bàn với Tiêu Cương là "Chìm trong bóng tối".

Nhưng Mạc Hạm lại nói là không muốn diễn, Quý Thiển Ngưng vô cùng bất ngờ
Cô lập tức quên việc nên lơ chị, hỏi: "Vì sao lại không muốn diễn?"
Mạc vênh váo: "Cuối cùng thì em cũng chịu nói chuyện với chị rồi nè.

"
Quý Thiển Ngưng: "..."
Sao có cảm giác bị gài vậy ta?
Mạc run run: "Bên trong có nhiều cảnh bị cưỡng hiếp quá."
Vì lý do này???
Đúng là bộ phim này có rất nhiều cảnh cưỡng hiếp, nhưng lại không phải là thật.

Hơn nữa nó lại quay vào mùa đông, mặc rất nhiều quần áo, thậm còn không cần phải lo về việc tiếp xúc cơ thể.

Tiêu chuẩn của phim ảnh trong nước được kiểm soát rất khắc nghiệt, có muốn lộ thì cũng không được.


Cảnh ân ái trong bộ phim này tạo nên hiệu quả chấn động cũng không phải do diễn viên diễn quá chân thật, mà là do thủ thuật quay độc đáo của Tiêu Cương.

Năm đó khi Mạc Hạm quay phim thì Quý Thiển Ngưng ở bên cạnh nhìn thấy toàn bộ quá trình, cho nên cô biết rất rõ.

Kiếp trước là Quý Thiển Ngưng đi cùng với Mạc Hạm đến đọc kịch bản, khi Mạc Hạm nghe nói có cảnh cưỡng hiếp thì cũng do dự, cũng nói là không muốn quay.

Tiêu Cương hỏi chị là có lo ngại nào.

"Vợ tôi hẳn là không muốn tôi diễn cảnh này đây." Mạc Hạm kéo Quý Thiển Ngưng rồi nói.

Tiêu Cương biết chuyện chị và Quý Thiển Ngưng đã bí mật kết hôn.

Loại chuyện này đúng là không nên miễn cương, nhưng anh nhận định Mạc Hạm là nữ chính duy nhất ở trong lòng anh ta nên ra sức thuyết phục, nói với chị thủ pháp khi quay đều là mượn góc máy, không có cảnh hôn, cũng không cần lộ da thịt.

"Em thấy sao?" Mạc Hạm trưng cầu ý kiến của Quý Thiển Ngưng.

Quý Thiển Ngưng không ngờ chị lại quan tâm đến ý kiến của mình đến thế, mặt ửng đỏ, nói: "Nhận đi, kịch bản tốt như vậy, bỏ lỡ thì rất đáng tiếc."
Lúc này Mạc Hạm mới đồng ý.

Quý Thiển Ngưng vứt bỏ chuyện cũ, trở về hiện thực, cô hỏi: "Ai đi xem kịch bản cùng chị?"
Mạc vênh váo: "An Huệ."
Quý Thiển Ngưng không rõ An Huệ có biết suy nghĩ của chị không, cũng không rõ An Huệ biết rồi thì có thuyết phục Mạc Hạm hay không.

Cô nhắn lại: "Chị phải nhận bộ phim này."
Mạc vênh váo: "Vì sao?"
Quý Thiển Ngưng không có biện pháp nói với chị là do "Bởi vì kiếp trước nhờ vào bộ phim này đã đoạt được hai giải ảnh hậu, đây là bước ngoặt lớn trong cuộc đời chị.", chỉ có thể nói: "Vì không thích cốt truyện mà không diễn, chị không thấy như vậy là rất thiếu chuyên nghiệp sao?"
Mạc vênh váo: "Nhận rồi mà không diễn, cái đó mới gọi là thiếu chuyên nghiệp."
Cũng đúng, chị vẫn còn chưa nhận mà.

Quý Thiển Ngưng vắt hết óc, quyết định lừa chị: "Tôi vừa mới bấm tay "tính" rồi, bộ phim này tương lai sẽ giành được giải thưởng, nếu chị mà không nhận thì nhất định sẽ hối hận!"
Mạc vênh váo: "......"
Mạc vênh váo: "Sao em còn khẩn trương hơn chị vậy?"
Quý Thiển Ngưng sửng sốt, bây giờ mới phát hiện là mình phản ứng có hơi thái quá.

Không biết Mạc Hạm giảm IQ, hay là thị lực sa sút nữa, đạo diễn ưu tú như Tiêu Cương, lại có kịch bản tốt như vậy, sao lại có thể nói là không muốn diễn?
Diễn hay không là chuyện của Mạc Hạm, Quý Thiển Ngưng tư cách để can thiệp, nhưng mà cô lại không cam lòng!
Bỏ qua cái gì "Bạn bè", "Người yêu" mấy mối quan hệ lung tung rối loạn này qua một bên đi, đã từng làm fans não tàn của Mạc Hạm, thì Quý Thiển Ngưng vẫn muốn nhìn thấy thần tượng của mình bay cao xa hơn
Bây giờ cơ hội lớn đang ở ở trước mắt, sao cô có thể trơ mắt nhìn Mạc Hạm bỏ qua cơ hội tốt này được?
Quý Thiển Ngưng: "Đương nhiên là tôi sốt ruột rồi, đổi lại là tôi, cho dù không thấy tiền thù lao, không có tiền thì tôi cũng muốn diễn.

Kẻ ngốc mới không muốn diễn."
Mạc Hạm chưa bao giờ lo về việc không có phim để đóng, cô không chắc là phép khích tướng có tác dụng hay không
Mạc vênh váo: "Hi vọng chị nhận như vậy sao?"
Quý Thiển Ngưng hy vọng Mạc Hạm nhận kịch bản này, nhưng lại không muốn thừa nhân là cô đang sốt ruột vì chị, đột nhiên không biết nên trả lời như thế nào.

Mạc vênh váo: "Chỉ cần em nói là em muốn chị nhận, thì chị liền nghe lời em."
Tim Quý Thiển Ngưng khẽ run lên, ổn định tâm thần, cam chịu mà trả lời: "Tôi muốn chị nhận."
Mạc vênh váo: "Được."
Ngày hôm sau, Mạc Hạm và An Huệ đến phòng làm việc của Tiêu Cương để ký hợp đồng
An Huệ vừa lái xe vừa hỏi chị: "Hôm qua em còn nói là không muốn nhận, sao lại đột nhiên nghĩ thông suốt rồi?"
Mạc Hạm cúi đầu chơi điện thoại, nói: "Em ấy bảo tôi nhận, tôi đương nhiên là sẽ nhận rồi."
"Ai vậy?"
An Huệ ra câu hỏi nhưng lại không có được trả lời, thừa dịp đèn đỏ bèn quay đầu nhìn xem, vô thức nhìn thoáng qua màn hình điện thoại của Mạc Hạm, nhìn thấy biệt danh hai chữ trên cửa sổ trò chuyện thì hốt hoảng.

Cô ấy khiếp sợ tới mức líu cả lưỡi: "A, A Hạm."
Mạc Hạm gửi tin nhắn đã soạn xong, ngẩng đầu nhìn cô ấy: "Sao vậy?"

An Huệ cố ý vô tình nhìn điện thoại của chị một cái, thật cẩn thận hỏi: "Em kết hôn rồi?"
Mạc Hạm nhướng mày, lời ít mà ý nhiều: "Không có."
"Vậy em......" Vậy em đang nói chuyện với "Vợ" nào vậy? Có lẽ "Vợ" là biệt danh Wechat của người nào đó? An Huệ thấy vẻ mặt chị bình thản, không giống như là nói dối, cảm thấy có lẽ là do mình ít thấy việc lạ bèn thu liễm sắc mặt, cười nói: "Không có gì, tùy tiện hỏi thôi."
Mạc Hạm không cho ý kiến, cúi đầu nhìn điện thoại.

Đối phương chỉ nhắn lại một dấu chấm.

Là lười gõ chữ, hay là lười nói chuyện với chị?
Kệ, không phải bạo lực lạnh là tốt rồi.

Mạc Hạm thất lạc cười cười, chị rời khỏi khung thoại, cất điện thoại rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Quý Thiển Ngưng đúng giờ mở bảng hot search của Weibo, trên Wechat có một tin nhắn.

Mạc vênh váo: "Chị đi ký hợp đồng với đạo diễn Tiêu nha."
Quý Thiển Ngưng bĩu môi, nhắn lại một dấu chấm để tỏ ý đã biết, rồi lại quay về Weibo, ánh mắt lập tức bị một hashtag nóng thu hút——# Chương Triều Lục Thanh Hoan bị nghi ngờ là đang sống chung#.

Quý Thiển Ngưng bị tiêu đề này làm cho choáng váng, vội nhận vào.

Một tay săn ảnh nổi tiếng chuyên đào bới đời tư của những người nổi tiếng đã đăng Weibo vào lúc 12 giờ trưa, không có nhắc tới họ tên của Chương Triều và Lục Thanh Hoan, nhưng chín tấm hình chụp lén trên Weibo thì có thể nhìn thấy rõ đúng là Chương Triều và Lục Thanh Hoan! Bọn họ hai người sóng vai đi vào thang máy, tay cầm tay tiến vào gara ngầm, cùng nhau lên xe, nghi là hôn nhau trong xe......!Tất cả đều bị chụp ảnh lại.

*Fun fact: Weibo bên bển hay có xu hương đăng 9 tấm ảnh, kiểu vừa đủ không thừa không thiếu ấy.

Quý Thiển Ngưng không tin vào những lời bàn tán này, bình luận cũng chưa xem, cô gửi đường link cho Lục Thanh Hoan rồi trực tiếp hỏi: "Chị Thanh Hoan, đây là thật hay giả?"
Vài giây sau, Lục Thanh Hoan trả lời cô: "Giả đó."
Quý Thiển Ngưng nhẹ nhàng thở phào, còn muốn hỏi cô ấy là chuyện như thế nào, thì Lục Thanh Hoan đã gửi tin nhắn ghi âm tới: "Mai em rảnh không, đến giúp chị cùng nhau dọn nhà đi?"
Quý Thiển Ngưng: "Có thể nha."
Cô đã đoán đại khái được việc Lục Thanh Hoan dọn nhà có liên quan tới chuyện này, hôm sau tới nơi thì phát hiện quả đúng là thế.

Bận rộn chạy show làm Lục Thanh Hoan trông có vẻ rất tiều tụy, cô ấy nói: "Mấy ngày hôm trước Chương Triều mới dọn tới đây, bọn chị tình cờ gặp mặt nhau ở siêu thị nên cùng nhau về.

Về nhà bỏ đồ xuống thì Chương Triều nói muốn mời chị ăn cơm, dù sao thì chị cũng chưa ăn nên cứ thế mà đồng ý thôi.

Ngày đó anh ta đem xe tới cửa hàng 4S để bảo dưỡng nên chị để anh ta lái xe chị, rồi đưa chìa khóa cho anh ta.

Không biết vì sao lại bị paparazzi chụp thành là tay cầm tay.

Lên xe, chị không thắt dây an toàn được anh ta thắt giúp chị, sau đó bị paparazzi chụp thành là đang hôn môi.

Chị hết nói nổi."
"Nếu là giả thì làm sáng tỏ thì tốt rồi, chị cũng không cần phải dọn đi mà." Quý Thiển Ngưng rất là không hiểu.

"Lên hot search không bao lâu thì chị Ninh tìm người đại diện Chương Triều để nói về chuyện đăng văn bản làm sáng tỏ.

Chị cũng nói chuyện với Chương Triều, sau đó anh ta nói......" Lục Thanh Hoan dừng một chút, "Anh ta vốn muốn tiếp cận chị nên mới dọn đến đây."
Quý Thiển Ngưng bất ngờ vô cùng: "Anh ta thích chị???".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi