TOÀN TRÍ ĐỘC GIẢ - SING SHONG (P2)

…Ba? Nếu tôi không lầm thì giọng nói của cái bóng khổng lồ chắc chắn hướng về phía này. Các thành viên nhìn tôi với ánh mắt bất ngờ. Tôi nhìn lại cái bóng với vẻ hoang mang.


[Daa?]


Ánh sáng yếu ớt phát ra từ lối vào của thành phố giữa các vì sao làm lộ ra bóng đen.


[Không phải như thế! Thử lại nào, 'ba'.]


[Daaa?]


[Không, là ba. Ngươi thực sự…]


Cái bóng khổng lồ không phải của một sinh vật duy nhất. Chính xác mà nói, một sinh vật có kích thước bằng một quả bóng đá ở trên cái bóng khổng lồ.


"Ngươi đang làm gì đấy?" Câu nói của tôi khiến Bihyung nhìn về phía này.


[Ờm... ngươi tới rồi à?]


Cái bóng khổng lồ là Bihyung, người đã thổi phồng cơ thể hắn lên như một người khổng lồ. Dokkaebi càng mạnh, cơ thể càng lớn. Việc Bihyung to lớn thế này cho thấy hắn đã đạt đến một cấp độ đáng kể trong Cục. Khoan đã… lý do cho sự hiện diện của Bihyung và quả bóng đá…


"Biyoo!"


Viên kẹo bông Biyoo bay trong không khí.


[Daaa!]


Biyoo lao vào vòng tay tôi và cọ vào má tôi. Có điều gì đó đang hình thành trong đôi mắt nhỏ của cô. Tôi không thể tin rằng đứa trẻ lúc trước to bằng quả bóng chày giờ lại trở thành một quả bóng đá. Biyoo đã lớn.


"Ngươi đợi có lâu không?"


Một bàn tay nhỏ thò ra khỏi cục kẹo bông và tát vào má tôi. Tôi đã để cô ấy một mình trước cổng không gian và đáng bị trừng phạt như vậy. Tôi âm thầm chịu đựng cái chạm nhột. Nước mắt rơi khi Biyoo một lần nữa dụi sâu hơn vào ngực tôi. Những đứa trẻ chạy đến tôi và chạm vào Biyoo.


[E-hèm.]


Tôi quay đầu lại thì thấy Bihyung đang đợi tôi. Tôi mở giao tiếp dokkaebi và nói chuyện với Bihyung.


- Ngươi đang làm gì ở đây?


- Ta đang đợi. Cần có một dokkaebi để đưa các ngươi đến kịch bản thứ 47.


- Kích thước cơ thể của ngươi là bao nhiêu?


Bihyung phớt lờ tôi và nói với các thành viên trong nhóm.


[Các thành viên của Kim Dokja Company, các ngươi có biết ta là ai không? Ta là Bihyung, giám đốc của chi nhánh Bán đảo Triều Tiên.]


Bihyung đập vào ngực hắn như muốn khoe mẽ.


[Có cảm giác như kịch bản đầu tiên của Bán đảo Triều Tiên chỉ mới bắt đầu ngày hôm qua… bây giờ các ngươi đã đến khu vực kịch bản thứ 47.]


Khuôn mặt của Bihyung đầy cảm xúc.


[Như các ngươi đã biết, các kịch bản sau kịch bản thứ 47 không cần phải được thực hiện theo thứ tự. Sau khi vào thành phố giữa các vì sao, các ngươi có thể thực hiện các kịch bản có chọn lọc từ 48 đến 65.]


Shin Yoosung giơ tay, "Chúng tôi có thể chọn kịch bản sao?"


[Đó là cái gọi là hệ thống tự trị. Hahaha!]


Không ai cười cả. Bihyung nhún vai, [E-hèm, dù sao thì cho đến kịch bản thứ 65, kịch bản nào được thực hiện trước là tùy vào các ngươi. Các ngươi có thể đi thẳng đến kịch bản thứ 65 hoặc thực hiện các kịch bản khác để xây dựng ‘trạng thái’ của mình. Dù gì thì các ngươi cũng cần một mức trạng thái nhất định để vào khu vực kịch bản sau kịch bản thứ 65.]


Lee Hyunsung hỏi, "Vậy điều gì sẽ xảy ra sau kịch bản thứ 66?"


[Sẽ có giải thích vào lúc đó. Ngươi không thể đến đó ngay bây giờ nên đừng lo lắng.]


Đó là một giọng điệu lạnh lùng nhưng biểu hiện của Bihyung với các thành viên trong nhóm không hề lạnh lùng.


[Chà, mất bốn năm để đến được đây… Ta không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian trong tương lai. À, cũng không phải tất cả mọi người đều trải qua bốn năm như nhau.]


Bihyung cười toe toét với tôi khi hắn nói.


[Hãy đến thành phố giữa các vì sao. Sẽ mất khoảng 10 phút để hoàn tất quá trình di chuyển. Hãy chuẩn bị tinh thần, một thế giới tuyệt vời đang chờ đợi các ngươi.]


Ngay khi lời nói của Bihyung kết thúc, Biyoo hét lên, [Daaa!]


Một chùm ánh sáng tuyệt đẹp bao quanh các thành viên nhóm chúng tôi. Chúng tôi bắt đầu bay về phía thành phố giữa các vì sao. Vì lý do an toàn, tốc độ di chuyển chậm hơn dự kiến. Tôi không biết khi nào Biyoo sẽ rời xa khỏi vòng tay tôi. Jung Heewon xem cảnh này và há hốc mồm.


“Dokja-ssi, tôi có vài điều muốn hỏi.”


Biểu hiện của Jung Heewon đối với tôi thật kỳ lạ. Các thành viên khác liếc nhìn tôi như thể họ biết cô ấy sẽ nói gì.


"Anh đã ở đâu trong ba năm qua?"


_________


Trong cuộc hành trình đến thành phố giữa các vì sao. Tôi nói với các thành viên về những gì đã xảy ra trong vòng 1863. Tất nhiên, tôi không nói với họ mọi thứ và chỉ chọn những điểm tôi có thể giải thích. Quả nhiên mọi người đều bất ngờ.


"Thật sao? Tôi đã sống sót đến kịch bản thứ 95?"


“…Không thể tin được, cậu nhóc tàu điện ngầm đó đã sống sót.”


Lee Jihye và Lee Hyunsung phấn khích đối mặt với nhau. Yoo Jonghyuk im lặng lắng nghe câu chuyện trong khi Lee Gilyoung và Jung Heewon có vẻ hơi ủ rũ. Đó là điều tự nhiên đối với những người không tồn tại trong vòng đó. Han Sooyoung là người phản ứng mạnh mẽ nhất.


"Tôi cũng ở trong thế giới đó?"


"Phải, cô là người lãnh đạo."


“Không, tại sao…”


Dường như có điều gì đó đã đến với cô và Han Sooyoung nhanh chóng gửi một tin nhắn bằng Midday Tryst.


- Ý anh là avatar mà tôi đã nói trước đây…


Tôi gật đầu và Han Sooyoung tỏ vẻ ngạc nhiên. Điều đó thật vô lý đối với Han Sooyoung. Avatar tách ra từ cô ấy đã tìm thấy một dòng thế giới khác.


Jung Heewon nhìn kỹ tôi và hỏi, "Nhân tiện, áo khoác của Dokja-ssi đã thay đổi một chút... anh đã lấy nó từ kịch bản thứ 95 sao?"


"Phải."


Thứ duy nhất tôi lấy từ kịch bản của vòng 1863 là chiếc áo khoác này. Han Sooyoung, người đang chăm chú nhìn tôi, đút tay vào túi áo khoác của tôi. Nghĩ lại thì Han Sooyoung của vòng 1863 cũng từng làm thế này.


"Thật điên rồ… anh đã mang gì về thế? Thứ này không vi phạm xác suất sao?" Han Sooyoung kiểm tra các món đồ và miệng cô ấy há hốc, "…Này, anh có thể cho tôi một vài cái được không?"


"Cô đang nhìn vào nó."


Có rất nhiều món đồ khác nhau mà Han Sooyoung vòng 1863 để lại trong chiếc áo khoác. Hầu hết các vật phẩm đều chưa cần thiết trong vòng này nhưng có một số vật phẩm rất hữu ích. Hơn nữa, có một thứ bất ngờ.


"Điện thoại này là gì?"


Đó không phải là điện thoại của tôi. Tôi bật điện thoại lên và một bức ảnh xuất hiện trên màn hình chính.


- Namwoon ♡ Jihye.


Đó là bức ảnh Kim Namwoon đang cười và Lee Jihye đang cau mày. Tôi đã nhận ra chủ nhân của chiếc điện thoại này. Điều đó làm tôi nhớ lại, Kim Namwoon đã từng lấy trộm chiếc áo khoác này và mặc nó.


Lee Jihye hỏi tôi với biểu cảm y hệt như trong màn hình, "Ahjussi, bức ảnh này là sao?"


"Uh, cái này… nó là của thằng nhóc của thế giới đó. Chắc tôi đã mang nhầm nó đến đây."


"Bọn tôi có hẹn hò ở thế giới đó không vậy?"


"Không, cậu ta đơn phương thích cô."


"Phù, tôi hiểu rồi." Lee Jihye lấy chiếc điện thoại từ tay tôi và mở thư viện lên. "Chà, bức ảnh này khá đẹp đấy?"


…Bức ảnh? Lần này tôi rất ngạc nhiên và nhìn vào điện thoại cùng các thành viên trong nhóm.


"Nhìn này, Seolhwa-unnie và tôi… uh? Có cả Han Donghoon sao? Chẳng phải cậu ấy thuộc Liên minh Ulsan à?"


“Đây là Hyunsung-ssi, nhưng nó chỉ chụp đến cổ anh ấy.”


Đó là một bức ảnh về nhóm những người ở vòng 1863 đang cười rạng rỡ. Lee Seolhwa, Kim Namwoon, Lee Jihye, Han Donghoon, Lee Hyunsung… và người đàn ông vô cảm ở trung tâm.


Lee Jihye nói với tôi, "Đây là sư phụ trong thế giới đó à? Mặt anh ấy bị thương? Chẳng phải anh ấy có vẻ ngầu hơn người ở đây sao?"


Tất cả mọi người trong bức ảnh đều mỉm cười trừ Yoo Jonghyuk vòng 1863. Yoo Jonghyuk nhìn sang.


[‘Bức tường thứ tư’ rung động nhẹ.]


Không ai ở đây biết cuộc sống mà Yoo Jonghyuk của thế giới đó đã sống.


[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ đang nhìn bạn.]


…Không, có một người. Tôi nhìn lên nơi mà Kẻ mưu phản Bí mật đang quan sát giữa các vì sao của Star Stream.


Tôi vẫn không biết tại sao Kẻ mưu phản Bí mật lại lập một Giao ước Thế giới bên ngoài. Tôi không biết tại sao anh ấy lại phản ứng như vậy với lựa chọn của tôi. Tôi đã đoán được một vài điều nhưng mọi thứ chỉ là giả thuyết.


[Chòm sao ‘Tù nhân của vòng Kim cô’ đang nhìn bạn.]


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ đang nhìn bạn.]


Thành phố giữa các vì sao, 'Bối cảnh của các Chòm sao' là một trạm trung chuyển dẫn đến thế giới của các chòm sao khác. Tôi cảm thấy rằng khoảng cách vật lý của tôi với các chòm sao đang dần trở nên gần hơn.


[Chòm sao ‘Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng’ đang chào đón bạn.]


Hình phạt có vẻ như đã được giải phóng và Uriel cũng gửi một tin nhắn gián tiếp. Giữa ánh sáng rực rỡ, chúng tôi tiến vào thành phố.


[Bạn đã vào thành phố giữa các vì sao ‘Bối cảnh của các Chòm sao.’]


[Một kịch bản chính mới đang chờ đợi.]


Nơi chúng tôi hạ cánh là một quảng trường thành phố rộng lớn. Một số hóa thân liếc nhìn về phía này nhưng không ai trong số họ chú ý đến chúng tôi. Quy mô của thành phố này khác so với những nơi chúng tôi đã ở cho đến nay. Đó là lẽ tự nhiên.


Tôi nói với mọi người, "Mọi người biết tại sao chúng ta lại đến đây không?"


Kể từ bây giờ, chúng tôi phải đối phó với kẻ thù hàng nghìn năm tuổi. Jung Heewon gật đầu và tự hỏi, "Chúng ta đến để chơi với Olympus phải không?"


“Anh có kế hoạch nào không? Có lẽ là một cuộc chiến toàn diện…”


Tôi trả lời câu hỏi của Lee Hyunsung, "Tôi không nghĩ đến một cuộc chiến toàn diện. Olympus là một trong những tinh vân lớn nhất trong Star Stream."


Tỷ lệ thắng của Kim Dokja Company trong cuộc đối đầu trực diện với Olympus gần như bằng không.


“Tôi muốn đến thăm Olympus. Họ phải chịu trách nhiệm vì đã khiến Yoo Sangah trở nên như vậy. Nhất định sẽ có cách để cứu cô ấy.”


Hiện tại, Yoo Sangah đang bị kẹt trong dòng ý thức. Sau ba tháng, tất cả những câu chuyện sẽ biến mất khỏi cơ thể của Yoo Sangah và tâm hồn trống rỗng của cô ấy sẽ biến mất vào khoảng không. Trước đó, chúng tôi phải tìm cách cứu Yoo Sangah. Có lẽ Olympus đã có một phương pháp.


Sau đó, Yoo Jonghyuk mở lời, “Không phải ai cũng cần phải đi, Lee Seolhwa và tôi sẽ ở lại đây.”


"Anh định đi đâu?"


"Tôi không có nghĩa vụ phải báo cáo cho cậu."


Thực ra, tôi biết nơi Yoo Jonghyuk muốn đến. Bối cảnh của các Chòm sao là một thành phố giữa các vì sao, nơi hội tụ tất cả các tinh vân. Nói cách khác, chúng tôi không phải là những hóa thân duy nhất đến đây.


Tôi khuyên anh ta, "Hãy cẩn thận. Anh cũng biết đấy, người phụ nữ đó không hề dễ dàng."


"Tôi sẽ chăm sóc cô ta."


Yoo Jonghyuk quay lại và bắt đầu đi đâu đó. Lee Seolhwa cười nhẹ với tôi và đi theo sau Yoo Jonghyuk. Lee Seolhwa ở vòng này ‘chất’ hơn bất kỳ vòng nào khác. Không ai có thể kiểm soát Yoo Jonghyuk nhưng cô ấy sẽ có thể giảm bớt một số xung đột không cần thiết.


Yoo Jonghyuk biến mất trong con hẻm và tôi cùng các thành viên di chuyển về phía cổng thông tin ở trung tâm quảng trường. Bối cảnh của các Chòm sao chứa một ‘cổng thông tin’ kết nối với hầu hết thế giới.


Đó là một cánh cổng cho phép tôi đến các khu vực kịch bản trong quá khứ cũng như nơi cư trú của các tinh vân khác. Tôi đã lên kế hoạch thực hiện một chuyến thăm chính thức tới Olympus bằng cổng thông tin. Tôi nhập điểm đến vào cổng thông tin.


"Đỉnh Olympus."


Olympus, một tinh vân khổng lồ với đủ loại truyền thuyết và cuộc phiêu lưu. Đỉnh Olympus, nơi cư ngụ của 12 vị thần chính của Olympus. Cuối cùng, đã đến lúc để đến thăm nhà của họ.


Cánh cổng quay cuồng dưới chân tôi và những cảnh thần thoại mờ nhạt hiện ra trong đầu tôi. Ngay sau đó, một tin nhắn bất ngờ được gửi đến.


[Olympus hiện đang từ chối tất cả khách truy cập.]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi