TOÀN TRÍ ĐỘC GIẢ - SING SHONG (P2)

Đã một tuần trôi qua kể từ khi Yoo Jonghyuk biến mất. Trong khi đó, bầu không khí của Kim Dokja Company có chút thay đổi.


Có thể thấy mọi người rất yên lặng. Thay vì bày tỏ hay nói về nó, họ đã âm thầm luyện tập. Jung Heewon cũng là một trong số đó. Họ rèn luyện kỹ năng và cơ thể của mình... họ giả vờ làm điều này khi đang quan sát một người nào đó. "A, tôi không thể chịu được nữa! Bầu không khí này sẽ kéo dài bao lâu nữa đây?"


Lee Hyunsung, người đang sử dụng Dời non lấp bể vào mặt đất, bị sốc trước câu nói của Jung Heewon trong khi vai của Shin Yoosung rung lên khi cô bé sử dụng Giao tiếp đa loài nâng cao. Người ngạc nhiên nhất là Lee Jihye đang tập Kendo.


Jung Heewon ép cô ấy, "Jihye, em! Em không định nói chuyện với Dokja-ssi nữa sao?"


"...Em không biết."


"Em vẫn còn giận à? Mặc kệ đi, hai người cần phải nói chuyện."


Lee Jihye hét lên, "Em không giận! Nếu em nghĩ về nó, nó không phải là một vấn đề lớn... nó cũng tương tự như các nhà tiên tri thôi. Em biết ahjussi là một người tốt. Em chỉ không thích từ 'nhân vật'!"


Đã một tuần trôi qua kể từ khi Kim Dokja quăng ra quả bom này. Các thành viên trong nhóm nghĩ về lời nói của Kim Dokja theo cách riêng của họ.


Tóm lại, đây là cảm giác của họ.


Vào ngày đầu tiên, tất cả các thành viên trong nhóm đều bị sốc.


Vào ngày thứ hai, họ nghĩ rằng nó tương tự như những gì đã xảy ra (Jung Heewon nói: "Nghĩ về nó thì điều này cũng tương tự như các chòm sao.")


Vào ngày thứ ba, một số người ngạc nhiên với cuốn tiểu thuyết (Lee Seolhwa nói: "Tôi có tầm quan trọng như thế nào?")


Vào ngày thứ tư, họ nghĩ rằng Kim Dokja giống như một vị thần của thế giới này nếu anh ta đã đọc cuốn tiểu thuyết (Lee Gilyoung nói: "Em biết rằng hyung là một vị thần mà.")


Vào ngày thứ năm, có những người cho rằng Kim Dokja nên là người được an ủi, chứ không phải các thành viên trong nhóm (Shin Yoosung nói: "Có lẽ chú ấy mới là người gặp khó khăn nhất lúc này.")


Lee Hyunsung nghe câu chuyện và nói, "Chắc chắn rồi, chúng ta không biết bây giờ Dokja-ssi đang cảm thấy thế nào. Vài ngày trước, Jonghyuk-ssi đã biến mất..."


Các thành viên trong nhóm gật đầu đồng ý với Lee Hyunsung. Cuối cùng, ánh mắt của họ một lần nữa tập trung vào Lee Jihye.


"Jihye."


Lee Jihye đỏ mặt khi hét lên, "Ah, ý tôi là! Làm sao tôi có thể nói bất cứ điều gì khi ahjussi cứ đi lại như một người chết?"


"Vẫn..."


"Vậy tại sao Dokja-ahjussi không nói gì? Chú ấy đã lừa dối chúng ta suốt thời gian qua..."


"Jihye." Jung Heewon gọi và Lee Jihye cúi đầu. Jung Heewon tiếp tục nói, "Chúng ta không thể bỏ qua sự lựa chọn của Dokja-ssi chỉ vì chúng ta không hiểu nó. Tôi không biết lý do nhưng chắc hẳn nó là cần thiết đối với Dokja-ssi. Dokja-ssi sẽ nghĩ về nó theo cách riêng của mình."


"Unnie, chị có nghĩ chúng ta chỉ là những nhân vật không?"


"Chị cũng không biết nữa. Tuy nhiên, nếu chúng ta là những nhân vật sống trong một kịch bản thì sao? Đó không phải là lỗi của Dokja-ssi khi một cuốn tiểu thuyết như vậy tồn tại."


Nó có ý nghĩa. Kim Dokja không tạo ra thế giới này, anh chỉ là một độc giả vô tình đọc được cuốn tiểu thuyết. Các nhân vật trong một cuốn tiểu thuyết... chính là như vậy. Ngay từ khi cái kịch bản chết tiệt này bắt đầu, họ đã là những con rối của các chòm sao. Cảm giác không thật cho lắm khi nghe một câu chuyện như vậy vào lúc này.


Lee Jihye cắn môi một lúc lâu mới mở miệng, "Em hiểu rồi, em sẽ nói chuyện với chú ấy. Thay vào đó, Yoosung và Hyunsung-ahjussi cũng nên đi cùng em."


Shin Yoosung và Lee Hyunsung liếc nhìn nhau sau khi nghe Lee Jihye nói.


"Ừm, tôi đã đến thăm anh ấy sau bữa tối hôm qua..."


"Em đã nói chuyện với chú ấy ba ngày trước."


Khuôn mặt của Lee Jihye tái nhợt khi cô ấy nhìn quanh các thành viên trong nhóm. "Gì? Tôi là người duy nhất chưa đi sao?"


___________


Tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn về các thành viên đã đến gặp tôi từng người một.


Lee Seolhwa xuất hiện vào lúc nửa đêm và đưa một gói câu chuyện vào cánh tay lành lặn của tôi. Sau đó, khi tôi mở mắt ra vào buổi sáng, có một con quái vật khổng lồ và Vua côn trùng ở trước mặt tôi.


Tôi là người đã làm sai nên tôi không biết phải phản ứng như thế nào khi các thành viên chăm sóc tôi theo cách này.


"Nếu chúng tôi là nhân vật, Dokja-ssi đã phải hy sinh rất nhiều vì những nhân vật này. Tôi luôn nhớ nó và tôi chắc những người khác cũng vậy."


Đó là những lời của Jung Heewon.


"Ahjussi, con còn nhỏ và con không rõ tại sao chú lại nói vậy. Tuy nhiên, con biết nó rất khó khăn cho chú vào lúc này."


Shin Yoosung và Lee Gilyoung đã nói với tôi như vậy.


"Dokja-ssi, sách hướng dẫn của tôi không cho tôi biết cách đối phó với tình huống này. Vì vậy, đừng quá lo lắng và hãy trở lại như bình thường."


Lee Hyunsung vẫn là Lee Hyunsung của mọi khi.


"Tôi không giỏi an ủi người khác. Nếu tôi thực sự ở trong cuốn tiểu thuyết đó, chú cũng phải biết chứ nhỉ?"


Ngoài ra, Lee Jihye...


Sự thoải mái tích tụ như hạt mưa xuân. Nó đủ yên lặng để không nhận ra nó đang an ủi.


Tuyết đang chất thành đống bên dưới các bức tường. Nó đánh dấu cho mùa đông đang đến. Tôi nhìn xuống những người dân đang dọn tuyết. Trong một thế giới bị đảo lộn và nơi lũ quái vật hoành hành, chúng tôi vẫn phải dọn tuyết. Tuyết không được dọn sạch kịp thời sẽ biến thành băng cứng và sẽ gây phiền toái.


"Việc chuẩn bị có tốt không?"


Tôi quay lại và thấy Kyrgios lơ lửng trên không trung. Kyrgios đã lấy lại được động lực và phụ trách việc huấn luyện võ thuật của nhóm.


"Tôi đang làm việc chăm chỉ."


Kịch bản thứ 80 'Cuộc chiến Chòm sao và Ác quỷ' sẽ sớm bắt đầu. Hiện tại, kịch bản tối đa mà chúng tôi có thể đạt được thông qua Bối cảnh của các Chòm sao là kịch bản thứ 65.


Nói cách khác, chúng tôi phải xây dựng đủ câu chuyện để vượt qua kịch bản thứ 65 và đến được Bối cảnh thứ hai của các Chòm sao. Vậy thì Kim Dokja Company sẽ đủ điều kiện cho kịch bản thứ 80.


"Các câu chuyện đang được tích lũy đều đặn và chúng tôi đang giải quyết kịch bản một cách suôn sẻ. Dù gì thì các kịch bản thứ 60 đều có cùng độ khó ngoài Gigantomachia."


Từ Mùa xuân của thế giới quỷ đến Ngọn đuốc nuốt chửng huyền thoại. Chúng tôi đã đảm bảo được một lượng xác suất khác so với trước đây và hoàn thành suôn sẻ các kịch bản. Trong các kịch bản 60, không có tinh vân nào có thể đối phó với chúng tôi.


Ngoài ra, lời hứa quảng cáo với Nhà sản xuất hàng loạt bắt đầu và giá cổ phiếu của Kim Dokja Company tăng vọt. Cùng lúc đó, quảng cáo của Nhà sản xuất hàng loạt xuất hiện trên bảng điều khiển giữa không trung.


[Kịch bản, nó có nhiều con đường.]


Cùng với giọng của tôi, một vài chiếc xe trên màn hình chạy về phía cổng.


Chỉ có một chiếc xe không chọn cánh cổng nào. Đó là chiếc Ferrarigini cấp X mà Han Sooyoung đang lái.


[Mỗi người đều có cách riêng của họ.]


Chiếc Ferrarigini cấp X vượt qua những chiếc xe rải rác và chạy vào bóng tối. Màn hình phóng to khuôn mặt của Han Sooyoung khi cô ấy nhép theo lời tôi.


[Tuy nhiên, sức mạnh thực sự là chạy trên con đường không có con đường.]


Logo của Nhà sản xuất hàng loạt xuất hiện trên màn hình đen.


Tôi cảm thấy có vị đắng trong miệng. Cảm hứng của ông già này không bình thường. Ông ấy đã sử dụng những lời ông ấy nói với tôi vào quảng cáo. Tôi không tin rằng quảng cáo này sẽ hiệu quả với các chòm sao...


[Chòm sao 'Hắc hỏa Vực long' thích quảng cáo này.]


[Chòm sao 'Tù nhân của vòng Kim cô' muốn có chiếc Ferrarigini cấp X.]


[Quảng cáo của bạn đã kích thích mong muốn mua sắm với một số chòm sao.]


...Nó là vậy đấy.


Kyrgios tặc lưỡi khi xem quảng cáo với tôi. Người siêu việt từ Murim dường như không thể chấp nhận nền văn minh hiện đại.


"Ta không thể hiểu được. Tại sao lại đi cái cỗ máy đó? Ta có thể chạy nhanh hơn nó rất nhiều với võ thuật của mình."


"Phải."


"Đệ tử của Phá Thiên Kiếm Thánh vẫn chưa trở về sao?"


Tôi im lặng trước câu hỏi đột ngột. Anh ấy chỉ có thể nói về một đệ tử của Phá Thiên Kiếm Thánh.


"Tôi không lo lắng vì anh ta là người sẽ tìm ra được con đường riêng cho mình."


Tôi đã lo lắng. Tôi không biết con cá mặt trời đó lại đang làm gì. Nỗi phiền muộn của tôi lại quay trở lại mỗi khi tôi nghĩ về tên hồi quy giả đó. Tôi không thể che giấu sự lo lắng của mình mặc dù đã tự nhắc nhở bản thân rằng không có nhiều thứ có thể chạm vào Yoo Jonghyuk hiện tại.


Tuy nhiên, tôi buộc phải tin vào anh ta lúc này. Giống như những ngày tôi chỉ biết đến anh ta thông qua trang giấy.


"Anh ta sẽ xuất hiện ở đâu đó trong khu vực kịch bản tiếp theo. Anh ta là một người như vậy."


"Đảo Luân hồi sẽ không dễ dàng."


"Tôi biết."


Tôi gật đầu. Kyrgios là một người siêu việt và đã từng đến Đảo Luân hồi. Ánh mắt của Kyrgios hướng về phía dưới bức tường. Tôi có thể nhìn thấy Jang Hayoung đang đứng một mình cách xa các thành viên trong nhóm một chút.


"Hãy đưa Hayoung đi cùng ngươi lần này. Cậu ấy đã có nhiều tiến bộ với Phá thiên. Cậu ấy sẽ không là gánh nặng đâu."


"Dù sao thì tôi cũng sẽ đưa cậu ấy đi."


Jang Hayoung là một nhân vật không thể thiếu trong kịch bản này. Nơi mà cậu ấy được mệnh danh là 'Vua của những người siêu việt' là Đảo Luân hồi. Tôi vẫy tay nhẹ và Jang Hayoung, người đang nhìn sang đây, nhanh chóng quay đầu đi.


Tôi lại nhìn lên bầu trời xa xăm. Tôi có thể cảm thấy dao động của kim đồng hồ đang tích tắc quanh cổ tay mình. Còn 21 ngày nữa là đến Cuộc chiến Chòm sao và Ác quỷ.


Tôi lặng lẽ bật điện thoại và mở tệp Con đường sinh tồn. Chính vì cuốn tiểu thuyết này mà tôi đã làm tổn thương các thành viên trong nhóm, nhưng cũng nhờ nó tôi mới có thể nhìn thấy họ.


Giữa những cảm giác trái ngược này, tôi mở phần Cuộc chiến Chòm sao và Ác quỷ.


Câu đầu tiên của Cuộc chiến Chòm sao và Ác quỷ bắt đầu như sau:


[Cuối cùng, mùa của hủy diệt đang dần đến với thế giới này.]


_________


Tinh vân Eden.


Ở lối vào võ quán, nơi thường không phổ biến, có nhiều thiên thần đang tụ tập với nhau.


[Ah, hóa thân đó là...]


[...Đó là cơ thể con người sao?]


Các thiên thần đang nhìn trộm một người đàn ông với phần thân trên để trần vung kiếm trong không khí. Thoạt nhìn, anh ấy có vẻ chỉ đang cầm kiếm nhưng thực ra anh ấy đang dùng kiếm chém không khí. Bất kỳ thiên thần nào có đôi mắt tinh tường đều có thể nhận ra rằng lưỡi kiếm đang hướng xuống với tốc độ rất nhanh.


Đó là sự luyện tập lặp đi lặp lại của Yoo Jonghyuk mỗi khi anh ấy muốn quên đi thời gian. Đó là để kéo dài thời gian của khoảnh khắc và để cảm nhận sự vĩnh cửu đang đến tại thời điểm đó.


Không khí xung quanh chấn động bởi động tác của anh ấy. Nó được kiềm chế như một con rồng đang cúi mình. Thực ra, nó được hiểu rõ là có một cái gì đó chưa bùng phát.


[Thật tuyệt vời. Ngay cả những chòm sao cấp tường thuật cũng không thể dễ dàng lao vào ngươi lúc này.]


Yoo Jonghyuk quay đầu lại và nhìn thấy một vị tống lãnh thiên thần có khuôn mặt nhợt nhạt. Người đã ghi lại mọi thứ ở Eden. Metatron bật cười khi ánh mắt của Yoo Jonghyuk hỏi tại sao anh lại đến.


[Ta đến để đưa ra một lời khuyên. Nếu ngươi định cởi áo của mình mỗi khi tập luyện, ngươi nên chuyển đến một nơi khác.]


"Mật độ xác suất ở nơi này của Eden là thích hợp nhất để tập luyện."


[Nhờ ngươi mà đạo đức của các thiên thần nhỏ...]


"Metatron, tại sao anh lại cho tôi thấy khải huyền đó?"


Metatron biết người kia không hề lắng nghe và đổi lời nói.


[Ta đã nói với ngươi đó là một thỏa thuận. Ngươi sẽ sát cánh cùng 'thiện' tại Song ca giữa Thiện và Ác, chỉ vậy thôi.]


"Anh đang cố gắng chia rẽ Kim Dokja Company?"


[Tại sao Eden phải làm điều đó?]


"Tôi biết rằng anh đặc biệt chú ý đến Kim Dokja. Tôi đoán rằng anh đang cố gắng kiểm soát quyền lực của cậu ta."


[Đó có phải là lý do tại sao ngươi tổ chức một cuộc biểu tình ở đây, đến mức phải cởi áo ngoài của ngươi ra không?]


"Lời nói của anh chẳng có nghĩa gì cả."


Metatron lắc đầu như thể anh không thể biết bên nào là hợp lý. Yoo Jonghyuk tiếp tục vung kiếm trong không khí. Nó giống như anh ấy đang từ từ cắt một đối thủ ảo.


[Nếu ngươi cứ tiếp tục biểu tình bất hợp pháp, vui lòng rời khỏi Kim Dokja Company và gia nhập Eden. Vậy thì ngươi sẽ được phép cởi―]


"Cho tôi biết chương tiếp theo của khải huyền. Đó có phải là tất cả thông tin mà anh có không?"


[Ngươi không nghĩ rằng ta sẽ cung cấp cho ngươi thông tin sai lệch sao?]


"Còn tốt hơn những quỷ vương dối trá."


[Đó là lý do tại sao ngươi đến với bọn ta thay vì Asmodeus?]


"Nếu các quỷ vương biết thông tin thì anh chắc chắn cũng sẽ biết."


[Hah...]


Metatron vẫn chưa quên ngày Yoo Jonghyuk một mình xông vào Eden. Anh ấy đã đột nhập lối vào được bảo vệ bởi các Thiên thần Quyền năng và Thiên thần Đức hạnh. Ngay cả những quỷ vương cũng không dám làm chuyện như vậy. Trên thực tế, nếu Metatron không ngăn cản thì Yoo Jonghyuk đã chết trong tay Michael vào ngày đó.


Yoo Jonghyuk nói, "Hãy cho tôi biết lời mặc khải. Tôi đã chơi trò chơi của anh cho đến tận bây giờ mà vẫn chưa đủ sao?"


Miệng Metatron nhếch lên một cách khó chịu. Một tia sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt Metatron khi anh nhìn Yoo Jonghyuk.


[Hóa thân Yoo Jonghyuk, thông tin ta cung cấp cho ngươi về mặt kỹ thuật không phải là một khải huyền. Đó là thông tin nhận được từ một sự tồn tại đặc biệt.]


"Sự tồn tại đặc biệt?"


[Ngươi có thực sự muốn biết không?]


Metatron nhìn Yoo Jonghyuk chằm chằm một lúc trước khi từ từ nhìn lên trời. Yoo Jonghyuk cũng ngẩng đầu lên.


Trong một khoảnh khắc, bầu trời Eden biến dạng. Một số thiên thần xung quanh phòng huấn luyện ngồi sụp xuống với một tiếng hét nhỏ. Yoo Jonghyuk nắm lấy Hắc Kiếm Quỷ theo bản năng.


...Một quỷ vương? Không.


Nó hỗn loạn hơn ác quỷ.


[Nhà tài trợ của bạn cảm thấy không thoải mái với sinh vật không đồng nhất này.]


Yoo Jonghyuk chớp mắt và mọi thứ xung quanh thay đổi. Nó là trung tâm của Star Stream. Một bóng tối vô hình bao trùm không gian này.


Đó là một sự tồn tại quá

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi