TỘC TRƯỜNG PHU NHÂN QUỐC SẮC THIÊN HƯƠNG

Trên màn hình còn không ngừng xuất hiện những bình luận chảy nước miếng, rất hâm mộ, mọi người lại phát hiện thân ảnh trong màn hình đang phát sóng trực tiếp lung lay rồi ngã ngồi xuống đất.

Các bạn mạng rốt cuộc phản ứng lại, bắt đầu nôn nóng dò hỏi tình huống của Đan Kỳ:

“Anh trai nhỏ cậu làm sao vậy? Có nơi nào không thoải mái sao?”

“Từ từ, vừa rồi tôi nhìn thấy sắc mặt của anh trai nhỏ trong nháy mắt đã tái nhợt, là tuột huyết áp sao?”

“Có phải là do vất vả quả phải không? Chúng tôi không nôn nóng, anh trai nhỏ cậu nghỉ ngơi cho tốt đi!”

“Có người kêu xe cứu thương chưa vậy? Trời ơi lo lắng quá!”

….

Lúc này một bóng dáng cao lớn xuất hiện trong màn hình, hắn vội vàng tiến lên bế lấy Đan Kỳ, thanh âm lạnh lùng lại lộ ra vô vàn quan tâm: “Đan Kỳ, em sao vậy? Người đâu, đi gọi bác sĩ!”

Nói xong những lời này, hắn liền ôm Đan Kỳ đi ra màn hình phát sóng trực tiếp.

Các bạn mạng trong phòng phát sóng trực tiếp hơi ngơ ngác, mọi người sôi nổi bàn tán:

“Từ từ, tôi vừa nhìn thấy ai vậy?”

“Không thấy rõ, chỉ nghe được thanh âm, thanh âm này nghe hơi quen quen?”

“Đó là người thân của Đan Kỳ sao? Anh trai hay là…. bạn lữ?”

“Bạn lữ? Nếu là bạn lữ của Đan Kỳ, vậy hắn là sinh sản giả sao? Oa oa, anh trai nhỏ vậy mà lại là sinh sản giả?”

“Tôi nói này sinh sản giả cũng thật đáng yêu, bọn họ cũng đã từng là anh hùng.”

“Lầu trên +1, chú của tôi có bạn lữ là sinh sản giả, là bạn lữ duy nhất, tình cảm của bọn họ rất tốt! Vị chú kia còn sinh con cho chú của tôi, em trai họ của tôi, thể chất của nó cực kỳ tốt! Không giống đồ bỏ như tôi, cực kỳ hâm mộ, hơn nữa còn cực kỳ đẹp trai!”

“Hâm mộ lầu trên! Tôi còn chưa bao giờ gặp được sinh sản giả, dù sao bọn họ cũng thực thưa thớt.”

“Tôi đã thấy một sinh sản giả bị bán trao tay, tuy rằng bị bán trao tay, nhưng mọi người đều thực tôn kính coi hắn như khách. Hắn nói hắn tự nguyện bị bán trao tay, hắn muốn lưu lại gen tốt cho những Linh Chiến Sĩ. Hắn đã sinh ra ba bảo bảo, thể chất của mỗi người đều rất tốt. Muốn mạng chính là, dáng người của người ta vẫn rất tốt! Cậu nói có đáng giận hay không?”

“Nếu Đan Kỳ là sinh sản giả, vậy vừa rồi hắn….. có phải có thai hay không?”

“A a  a a? Sao tôi lại không nghĩ ra? Đan Kỳ có thai sao? Trời ạ tôi phải tặng quà cho tiểu bảo bảo!”

“Tôi phải tặng thêm một món quà cho tiểu bảo bảo!”

Rất nhanh, Đan Kỳ nhận được mười mấy vạn điểm tín dụng tiền quà, thậm chí vẫn còn tiếp tục tăng lên. Thanh âm nhắc nhở không ngừng vang lên trong phòng phát sóng trực tiếp, Đan Kỳ mơ màng nằm ở nơi đó, lại không biết mình bị làm sao.

Cậu bị Kình Trạch ôm lên giường, hắn kéo chăn lên đắp cho cậu, bác sĩ thực nhanh xách theo hộp y tế tới đây. Đem các thiết bị y tế gắn lên người cậu, rất nhanh hộp y tế trí năng liền đưa ra kết quả khám chữa bệnh tương ứng.

Bác sĩ mang khẩu trang, nhưng trong mắt lại mang theo sự vui vẻ, bác sĩ gỡ khẩu trang xuống thật lòng nói chúc mừng Kình Trạch: “Chúc mừng thiếu chủ, thiếu phu nhân mang thai. Đây là phản ứng bình thường khi mang thai, ngài không cần lo lắng.”

Đôi mắt Đan Kỳ trợn lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nói: “Cái gì? Ngài nói tôi mang thai? Sao có thể? Mới ba lần mà thôi!” Mang thai mà nhẹ nhàng như vậy sao?

Bác sĩ cười hiền từ nói với Đan Kỳ: “Thiếu phu nhân, ngài chính là sinh sản giả 4 cấp ưu ++. Đừng nói là ba lần, một lần thôi cũng đã đủ cho ngài thụ thai. Đây thật sự là một tin tốt, huyết mạch của gia tộc Kình Thiên chúng ta từ trước tới nay đều loãng. Hy vọng ngài có thể cải thiện tình trạng này của gia tộc Kình Thiên, toàn bộ thời gian mang thai của ngài, tôi sẽ chăm sóc cho ngài thật tốt.”

Đan Kỳ xua tay nói: “Không cần không cần, tôi có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình.” Lúc này cậu cũng không khó chịu nữa, kỳ thật mang thai cũng không có gì đáng sợ, chỉ là hơi ngạc nhiên mà thôi. Trong ấn tượng của cậu, sinh dục cũng không phải nhẹ nhàng như vậy. Thậm chí sau này có rất nhiều bệnh viện chuyên chữa trị bệnh vô sinh, cậu đã nhìn thấy rất nhiều lần ở cửa sau nhà vệ sinh công cộng.

Ngược lại là mình lại dễ dàng…. có thai.

Bác sĩ kê cho cậu một đống thuốc bổ sung vitamin và thuốc cân đối dinh dưỡng. Đan Kỳ lại không muốn uống những thuốc này, sinh mệnh tự nhiên đương nhiên là phải lấy dinh dưỡng từ đồ ăn. Trẻ con dựa vào thuốc bổ để sinh ra sức sống chưa chắc đã mạnh, cậu tin tưởng những rau dưa mình gieo trồng sẽ cung cấp đủ dinh dưỡng toàn diện cho tiểu bảo bảo trong bụng.

Nói thật, cậu còn cảm thấy mình may mắn có tiểu bảo bảo, như vậy Kình Trạch sẽ không bắt cậu lăn lộn cùng hắn nữa.

Nghĩ tới đây Đan Kỳ nhịn không được nở nụ cười.

Kình Trạch ở bên cạnh vẫn luôn nhìn cậu, phát hiện cậu nở nụ cười, trong lòng tự dưng mềm nhũn, ngồi vào mép giường hỏi cậu: “Em thực sự vui vẻ khi có con sao?”

Đan Kỳ lại bắt đầu chột dạ, nhưng cậu vẫn trái lương tâm nói: “Vui vẻ nha! Tôi tới nơi này không phải là vì sinh con cho anh sao?”

Trong lòng Kình Trạch mềm nhũn, lần đầu tiên chủ động ôm lấy Đan Kỳ, cũng nói với cậu: “Em yên tâm, tôi sẽ tự mình chăm sóc các em.”

Đan Kỳ lập tức xua tay nói: “Tôi có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, anh yên tâm đi! Năng lực tự chăm sóc bản thân của tôi rất mạnh!”

Kình Trạch không muốn Đan Kỳ nghĩ mình can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của cậu, nghĩ nghĩ liền nói: “Vậy em có yêu cầu gì, lúc nào cũng có thể nói với tôi. Còn nữa, mỗi tuần tôi sẽ cho bác sĩ tới kiểm tra thân thể cho em.”

Đan Kỳ gật đầu, cậu biết mình không thể từ chối hắn quá nhiều, dù sao tiểu bảo bảo trong bụng mình cũng là của Kình Trạch, hắn cũng có tư cách chăm sóc gia hỏa này.

Kình Trạch lại nói: “Có cảm thấy nơi nào không khỏe hay không?”

Đan Kỳ sờ sờ bụng nói: “Vẫn tốt, chỉ là… có cảm giác muốn ói.”

“Vậy em muốn ăn cái gì? Tôi kêu bác sĩ chuẩn bị đồ ăn chuyên giảm bớt nôn nghén cho em nhé?”

“Không cần, hiện giờ tôi muốn ăn đồ chua, anh lấy giúp tôi mấy quả cà chua chín tới đây được không?”

Kình Trạch đứng dậy đi lấy cà chua, lúc này Đan Kỳ mới nhờ ra mình đang phát sóng trực tiếp. Vì thế cũng xuống giường, định tắt phát sóng trực tiếp đi. Nhưng mà vừa nhìn thấy màn hình phát sóng trực tiếp, lại bị làm giật mình. Cả màn hình đều là tặng quà, mà đi kèm quà là những lời chúc mừng.

“Cho tiểu bảo bảo mua quần áo đẹp!”

“Cho tiểu bảo bảo mua bột dinh dưỡng!”

“Cho tiểu bảo bảo mua đồ chơi!”

“Cho tiểu bảo bảo…. mua gì cũng được.”

….

Đan Kỳ dở khóc dở cười, sao bọn họ đoán được mình mang thai chứ? Đan Kỳ mở mích, nói với fan: “Mọi người không cần tặng quà, cảm ơn mọi người, ưm…. sao mà mọi người biết được?”

Các fan vừa thấy Đan Kỳ trả lời, lại bắt đầu bình luận điên cuồng:

“Oa, anh trai nhỏ cậu đã trở lại?”

“Ai ai ai? Xem ra chúng ta đoán đúng rồi! Anh trai nhỏ thật sự có tiểu bảo bảo!”

“Trời ạ thật hạnh phúc, chúng ta vậy mà là những người biết tin tức đầu tiên!”

“Anh trai nhỏ, người vừa mới tới ôm cậu là Linh Chiến Sĩ của cậu sao?”

“Hắn có đối tốt với cậu không? Tôi không phải là đang hỏi thừa sao! Vừa rồi hắn thật sự rất lo lắng cho cậu!”

“Còn phải nói sao! Anh trai nhỏ của chúng ta đáng yêu như vậy, còn biết nấu cơm, ở nhà nhất định được yêu thương!”

“Anh trai nhỏ hai người là bạn lữ duy nhất sao? Hy vọng hai người là bạn lữ duy nhất vĩnh viễn!”

…..

Đan Kỳ không biết nên trả lời thế nào, đành phải nói: “Ừm…. ừ, hắn đối với tôi rất tốt. Bạn lữ duy nhất sao? Đúng vậy! Sau này chúng tôi ngoại trừ nhau cũng không có người khác. A…. tôi cũng không biết nên trả lời như thế nào, tôi cũng rất ngạc nhiên. Thế nhưng đã có, khẳng định phải chăm sóc thật tốt. Cảm ơn mọi người, vừa rồi bị gián đoạn một lát, tôi hiện giờ liền sẽ đăng giá cà chua lên. Cũng không khác so với lần trước lắm, mỗi người chỉ được mua hai cân, một cân một trăm điểm tín dụng.”

Bình luận lạ nhảy lên một lần nữa:

“Hai trăm tín dụng vẫn còn rất rẻ! Giống như là cho không!”

“Tôi cũng cảm thấy hai trăm tín dụng là quá rẻ! Anh trai nhỏ cậu không thể bán đắt thêm một chút sao?”

“Đúng vậy! Những loại rau khó kiếm này, cậu bán một ngàn điểm tín dụng một cân cũng không mắc.”

“Không biết nói gì, tặng quà cho anh trai nhỏ vậy!”

“Tôi cũng tặng quà! Coi như là trợ cấp thêm tiền cho anh trai nhỏ.”

…..

Đan Kỳ:….

Trong nháy mắt lễ vật được tặng tăng lên hai mươi vạn điểm tín dụng, cậu phát hiện cậu phát sóng trực tiếp kiếm tiền còn nhiều hơn bán rau dưa. Nói không chừng, tiền chuộc thân sau này của mình, còn phải dựa vào các fan giúp đỡ. Cho nên bán đồ ăn coi như là cho mọi người phúc lợi đi! Cậu cũng không định bán quá đắt, dù sao như vậy những người bình dân cũng không mua được, như vậy rau dưa sẽ không thể mở rộng được.

Buổi tối Đan Kỳ yên tâm ngủ trong vương cung, Kình Trạch cũng mới biết được thì ra Đan Kỳ không phải không muốn ở trong vương cung, mà là không muốn cùng hắn làm chuyện xấu hổ.

Hắn cũng bắt đầu kiểm điểm bản thân, có phải nên suy xét lại một chút hay không, làm sao mới có thể để cậu chấp nhận mình. Ngoài ra thời gian kéo dài là không thể giải quyết, nhưng tần suất và kỹ xảo có thể cải tiến một chút.

Vì thế hai ngày nay Kình Trạch không có việc gì làm liền bắt đầu nghiên cứu, cuối cùng đã tìm ra một chút bí quyết. Ví dụ như lần trước dẫn cậu đi nhặt trứng chim bò, chính là một lần thử nghiệm tốt nhất. Hắn tính toán lần sau dẫn cậu đi biển sâu bắt cá.

Trong biển sâu có một loại cá thịt rất non mềm, dinh dưỡng lại phong phú, là nguyên liệu rất tốt. Nếu dựa vào kỹ thuật nấu ăn cao siêu của Đan Kỳ, khẳng định sẽ làm ra món cá rất ngon.

Nghĩ tới đây, Kình Trạch lại mở ra video dạy học tiếp theo: làm sao để ở chung với bạn lữ càng tốt 2

Mà Đan Kỳ lại không biết tất cả những việc Kình Trạch làm, lúc này cậu còn rất bận, bận rộn giao hàng cho từng nhà. Cũng may trong vương cung có người hầu giúp đỡ cậu, đóng gói tốt những thùng hàng kịp lúc gởi đi. Cậu cảm thấy gieo trồng ở vương cung càng ngày càng không thuận tiện, cậu dứt khoát đem nhà ấm ươm giống dọn tới vườn gieo trồng luôn.

Bọn học sinh mong vài ngày, rốt cuộc mong được Đan Kỳ trở về. Lần này Đan Kỳ tới đây, còn mang theo một sọt cà chua đã chín.

Lại Hoa Cường nuốt nước miếng hỏi: “Đại thần là…. là muốn lấy hạt giống sao?”

Đan Kỳ ngạc nhiên nhìn Lại Hoa Cường nói: “Vẫn là viện sĩ lại hiểu ý tôi, cà chua bên kia của tôi đã chín, đã bán đi một phần, còn một phần này là để lại cho chúng ta lấy hạt giống. Các bạn học nếu muốn hiểu biết về cà chua, có thể đi cùng tôi để hiểu biết về quá trình chọn hạt giống.”

Lại Hoa Cường lập tức gọi bọn học sinh vậy quanh tới đây, còn không quên dặn dò một câu: “Đại thần hiện giờ cậu đang có bảo bảo, chỉ cần nói phương pháp lấy hạt giống cho chúng tôi, tự chúng tôi sẽ lấy. Hiện giờ ngài nên chú ý nghỉ ngơi, sinh sản giả cũng không dễ dàng gì.”

Vẻ mặt Đan Kỳ đỏ bừng, cậu không nghĩ nhóm viện sĩ Lại lại biết nhanh như vậy. Thế nhưng không cần nghĩ cũng biết, bọn họ đều là fan gia viên của mình, sao lại có thể không biết động thái của mình được?

Mặt Đan Kỳ đỏ bừng, hắng hắng giọng nói: “Không…. không sao, viện sĩ Lại, phiền ngài chuẩn bị cho tôi mấy chiếc dao nhỏ được không?” Nói xong cậu theo bản năng che bụng, trên mặt toàn là xấu hổ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi