TÔI CHỈ LÀ MỘT THỦY QUÂN



Giang Phượng Khê rất ngạc nhiên với câu hỏi của Vưu Diệc Tư, cô quay phim với Vưu Diệc Tư cũng đã được một thời gian, cô biết cậu chính là một tên si mê diễn xuất, không ngờ người chỉ si mê diễn xuất cũng muốn đi con đường hút fan nhờ nhan sắc?
Vì giới tính khác nhau nên cộng đồng fan cũng khác nhau, Giang Phượng Khê ngẫm nghĩ, truyền cho Vưu Diệc Tư mấy chiêu này cũng không ảnh hưởng đến cô, còn kết được bạn mới thì cớ sao lại không làm?
Thế là Giang Phượng Khê hào phóng đem mấy chiêu cô hay dùng dạy cho Vưu Diệc Tư, Vưu Diệc Tư cũng bắt đầu lên kế hoạch ‘củng cố fan’ của mình trong ngày.
Buổi chiều có một shot diễn, Vưu Diệc Tư mở kịch bản học lời thoại, anh giao cho trợ lý Toa Toa một nhiệm vụ đặc biệt — Đó là chụp cho anh một tấm hình lúc anh đang học lời thoại.
Toa Toa vừa mừng vừa lo, các nghệ sĩ khác thỉnh thoảng đều chụp hình để hút thêm fans, Vưu Diệc Tư lại đi theo con đường Phật hệ, lãng phí tài hoa chụp ảnh của cô.

Lần đầu tiên nhận được nhiệm vụ chụp hình, Toa Toa một lòng muốn biểu hiện tốt, thế là có bao nhiêu khả năng cô show ra bấy nhiêu, bảo anh đổi ba tư thế rồi năm góc quay.

Vưu Diệc Tư lúc sau cảm thấy phiền quá nên đành phải mở miệng kêu dừng lại.

Vưu Diệc Tư gửi hình riêng cho cậu, dựa theo lời Giang Phượng Khê nói “Đàn ông con trai đẹp nhất là khi nghiêm túc làm việc, với cả em cũng đẹp trai nữa, fans của em nhất định sẽ không kiềm chế nổi rồi gào thét một phen.”
Vưu Diệc Tư cẩn thận nhớ lại, thật ra lúc anh selfie vài tấm fans cũng rít gào mà, ừm, rít gào bằng text.
‘Leng keng’, Vưu Diệc Tư nhận được hồi âm của Tiền Bối.
‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’: “Thầy Vưu, đoàn phim của anh có thỏa thuận bảo mật không? Mấy hình kiểu này hình như đâu thể truyền ra ngoài!”
Tuy rằng kết quả không như Giang Phượng Khê nói, thế nhưng Vưu Diệc Tư vẫn rất vui, vì từ phản ứng của Bối Bối có thể thấy được cậu rất quan tâm anh.
Vưu Diệc Tư trả lời, “Hình này không ảnh hưởng đến thỏa thuận bảo mật, có thể truyền ra.”
Tâm hồn fanboy của Tiền Bối bùng cháy: “Thầy Vưu, tấm hình này của anh chụp cực kỳ đẹp trai, em đảo bảo thần mặt trời Apollo cũng không chói mắt bằng anh! Anh post lên weibo đi, nhất định có thể hút rất nhiều fans!”
Vưu Diệc Tư nhìn câu trả lời của Tiền Bối mà cười không khép miệng, phương pháp của Giang Phượng Khê quả là hữu hiệu — Nó khiến anh nhận ra Bối Bối thật sự rất thích anh, rất biết suy nghĩ cho anh.

Nhưng cách của Giang Phượng Khê cũng có mặt không tốt, bởi vì lòng người không thể chỉ dựa vào ảnh chụp, tình cảm chỉ có thể tích lũy từng chút một trong cuộc sống.

Vưu Diệc Tư không muốn dùng cách thức này nữa, anh nhớ lại khi còn nhỏ mẹ anh đã từng nói: “Diệc Tư, nếu con muốn cái gì thì phải nói ra, đừng khóc lóc hay náo loạn để giải quyết vấn đề, làm vậy rất mệt, hơn nữa còn vô dụng.”
Vưu Diệc Tư bỗng nhiên tỉnh ngộ, anh lập tức soạn một tin nhắn khá dài, gửi cho ‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’: “Anh từng học thanh nhạc, cũng biết nhảy, kỹ năng diễn xuất không được tốt lắm nhưng vẫn luôn cố gắng, hơn nữa anh cũng đẹp trai.

Hi vọng em có thể… thích anh thêm một chút nữa.”
Vưu Diệc Tư vừa gửi xong liền thấy hối hận, vội vã thu hồi tin nhắn.

Nhưng mà Tiền Bối vẫn đang chờ anh trả lời nên đã đọc được toàn bộ.
Mới đầu Tiền Bối không hiểu ý anh là gì, tại sao Vưu Diệc lại đột ngột nhắn riêng cho cậu như vậy, sau khi cậu nhớ lại mình đã làm gì trên weibo mới sực tỉnh — Vưu Diệc Tư hi vọng cậu làm một fan trung thành!
Tiền Bối nghĩ thầm, cậu oan quá đi, cậu tung hô những nghệ sĩ khác là vì kiếm tiền bao nuôi thầy Vưu nhà cậu mà! Có điều lời giải thích đến đầu ngón tay, Tiền Bối lại không gõ ra được.
Bởi vì, cậu là một thuỷ quân.
Cậu đã từng giả làm fan của Vưu Diệc Tư, lừa gạt tình cảm của anh..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi