TÔI CHỈ MUỐN THỪA KẾ TÀI SẢN TRĂM TỶ (PHẦN 1)

“Mình… mình được hồi sinh sao?”

Giang Thuật nhìn thứ hạng đã dừng lại trên bảng xếp hạng hồi sinh, lẩm bẩm với vẻ khó lòng tin nổi.

Kịch, kịch bản này sai rồi á!

Đã bảo có khuất tất cơ mà?

Sao mình lại thành thằng hạng nhất?!

Chẳng phải Tả Hạ mới là thí sinh đã mua slot để hồi sinh từ trước hay sao.

Mình chỉ là thằng thi cùng cho đủ số thôi mà!

Tổ chương trình, mấy người trí trá lắm.

Rõ ràng đã nhận tiền của Tả Hạ rồi, mà lại không vớt người ta vào.

Táy máy sau màn được nửa chừng lại thôi táy máy.

Làm thế là phá hỏng hết quy tắc làm ăn trong nghề rồi còn đâu!

Giang Thuật đang điên cuồng cà khịa “Ngôi Sao Tương Lai” trong lòng.

Anh chàng những tưởng Tả Hạ sẽ lật ngược thế cờ giết mình.

Vậy mà lại không có gì.

Sau một thời gian làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng hồi sinh, Tả Hạ rụng hẳn.

Điều ấy khiến Giang Thuật lại phải hoài nghi lần nữa, hay là Tả Hạ không deal được giá với tổ chương trình.



Lúc này.

Tiếng chuông di động của Giang Thuật vang lên, có người gọi tới, là một dãy số lạ.

Giang Thuật vốn đã bực bội sẵn, bèn bấm thẳng nút nghe, nã một tràng liên thanh vào mic, “Tôi đây độc thân chưa lập gia đình, không có tiền mua nhà. Thân thể khỏe mạnh, không cần bảo hiểm. Tham gia giao thông tiết kiệm năng lượng, toàn dùng dịch vụ chung xe. Không thích giả gái, không yêu hoá trang… Được rồi, đằng ấy còn gì muốn nói nữa không?”

Giọng nói ngọt ngào của một chị gái vẳng lại từ đầu dây kia, “Chào anh Giang Thuật, em là nhân viên của tổ chương trình “Ngôi Sao Tương Lai”.”

“Ẹc…” Giang Thuật xấu hổ, “Ngại quá, tôi còn tưởng là điện thoại tiếp thị.”

Staff: “…”

Giang Thuật hỏi, “Đúng rồi, chị tìm tôi có chuyện gì à?”

Staff sắp xếp lại dòng suy nghĩ đã bị Giang Thuật cắt ngang, khách khí nói, “Anh Giang Thuật, chúc mừng anh đã giành được tư cách hồi sinh qua cửa vote, lọt thẳng vào top 14 của “Ngôi Sao Tương Lai”. Mời anh quay lại doanh trại để xác nhận trước ngày 6/7. Em xin thay mặt chương trình hoan nghênh anh trở lại ạ!”

Có kết quả bầu chọn, staff bèn gọi điện sang.

Hiển nhiên việc anh chàng được cứu hồi sinh lần này là kết quả mà tổ chương trình đã ngầm đồng ý.

Giang Thuật im lặng vài giây, hỏi, “Tôi không quay lại có được không?”

Chị staff trả lời, “Dựa theo hợp đồng mà anh đã ký trước khi vào trại, Điều thứ 13 quy định, trong trường hợp bất khả kháng, học viên được phép không thực hiện yêu cầu ghi hình của tổ chương trình.”

Giang Thuật: “Trường hợp bất khả kháng là gì hở chị?”

Chị staff: “Ví dụ như động đất, sóng thần, núi lửa phun trào vân vân ấy anh.”

Giang Thuật: “Chờ tôi một chút.”

Chị staff: “Hả?”

Giang Thuật: “À, tôi đang tra thử, hôm qua, bên Nhật vừa có sóng thần cấp I, đây cũng tính là trường hợp bất khả kháng phải không chị?”

Chị staff nghệt mặt ra, “Nhưng đấy là chuyện bên Nhật mà, liên quan gì tới bên mình đâu anh?”

Giang Thuật: “Sao lại không liên quan được. Bình thường tôi thích xem phim hành động của Nhật, mấy công ty sản xuất phim hành động yêu thích của tôi lại ở các thành phố ven biển. Sóng thần sẽ khiến những công ty này phải chịu tổn thất, chịu tổn thất rồi sẽ giảm sản lượng phim hành động. Không có phim hành động Nhật để xem, tâm trạng tôi sẽ sa sút rõ rệt. Tâm trạng mà sa sút, thì tôi không còn lòng nào đi quay chương trình nữa. Chị xem, trận sóng thần này vẫn ảnh hưởng đến tôi đấy chứ.”

Chị staff: “???”

Cái kiểu suy luận trinh thám ‘nói có sách mách có chứng’, ‘logic max điểm’ của Giang Thuật đã khiến chị staff lú cả đầu.

“Vậy… vậy em quay lại hỏi đạo diễn nhé?” Chị staff ngơ ngác bảo.

“Chị đi đi, đi đi ạ.” Giang Thuật cười ha hả xua tay.

Vài phút sau.

Một cuộc điện thoại lại gọi tới.

Lần này người gọi đến chính là đạo diễn.

Đạo diễn: “Giang Thuật, chào cậu, tôi là đạo diễn của tổ chương trình “Ngôi Sao Tương Lai”.”

Hiện giờ Giang Thuật rất muốn hỏi đạo diễn, sao đang mua bán slot mà lại đem con bỏ chợ như thế.

Vì vậy, Giang Thuật nói quanh co lòng vòng, “Đạo diễn, chắc là chú thấy bất ngờ lắm khi người hồi sinh là tôi đúng không?”

Đạo diễn cười ha hả, “Sao lại thế được, ngay từ đầu tôi đã cảm thấy cậu sẽ được cứu rồi.”

Giang Thuật nhếch khóe môi lên, “Thế à, vậy Tả Hạ thì sao?”

“Khụ khụ ~~” đạo diễn ho sù sụ, “Hôm nay chúng ta đừng bàn chuyện này, đừng bàn chuyện này nữa.

“Tôi bàn với cậu về việc quay lại chương trình nhé.” Đạo diễn nói tiếp với Giang Thuật, “Lát nữa tôi sẽ đăng một bài viết lên trang Weibo chính thức, sau đấy cậu làm theo người ta bảo, cố gắng quay lại trước ngày 6/7. Còn nữa, thứ 7 này là công diễn 3, nếu cậu muốn tới trường quay, tôi có thể để một ghế VIP cho cậu.”

Giang Thuật cười ngại, từ chối, “Đạo diễn, tôi không tới góp vui cho công diễn 3 đâu.”

“Cũng phải.” Đạo diễn gật đầu, “Sau khi quay lại, cậu phải chuẩn bị cho công diễn lần 4 rồi, nếu cậu muốn giành được thứ hạng tốt, lọt top debut, thì phải nghiêm túc luyện tập trong khoảng thời gian ở nhà này.”

Giang Thuật đồng ý ngay tắp lự, “Đạo diễn, chú cứ yên tâm ạ.”

Chú yên tâm, trong khoảng thời gian này, tôi nhất định sẽ ở nhà chây ỳ từ đầu chí cuối.

Luyện tập cái gì gì đấy, không tồn tại đâu!

“Giang Thuật, còn nữa, tổ chương trình vẫn chưa gửi phí bản quyền “Mùa Hè Rực Rỡ” cho cậu, cậu đưa tôi số tài khoản, tôi bắn tiền cho cậu luôn.”

“Tổng cộng được bao nhiêu ạ?”

“150 nghìn tệ!”

“Ông chủ giàu quá!”

Tổ chương trình “Ngôi Sao Tương Lai” không thiếu tiền, 150 nghìn chỉ như mưa bụi thôi.

Nhưng Giang Thuật của bây giờ hẵng còn thiếu thốn lắm.

Cúp máy với đạo diễn xong, vài phút sau, thấy 150 nghìn Nhân Dân Tệ vào tài khoản, Giang Thuật vui vẻ nhấc Bé Rag lên.

“Bé Rag, cuối cùng cũng có tiền lo thức ăn cho mày rồi!!”

“Miewwww ~~”

Hôm sau.

Uông Hữu Vi báo tin cho anh chàng.

Chú ta nói có khá nhiều chương trình và phim ảnh muốn mua bản quyền bài hát “Mùa Hè Rực Rỡ”.

Cộng dồn hết phí bản quyền lại, tổng phải gần 100 nghìn tệ.

Điều ấy làm Uông Hữu Vi vui muốn khùng.

“Mùa Hè Rực Rỡ” đang nổi đình nổi đám, trong thời gian gần, Giang Thuật chắc hẳn sẽ không phải sầu lo chuyện tiền nong nữa.

Nhưng…

Cái giá khổng lồ mà Giang Thuật phải trả là:

Lượng follower trên Weibo tăng 500 nghìn người, hơn nữa còn bị tổ chương trình “Ngôi Sao Tương Lai” vớt về.

Thế này thì… mất máu quá!!!!



Trước khi Giang Thuật trở về doanh trại, tổng cộng có hai việc đã xảy ra.

Một việc là công diễn 3 của “Ngôi Sao Tương Lai” lên sóng.

Lượt xem cao nhất của buổi live stream đêm hôm đó là 7 triệu người.

Các học viên biểu diễn cũng khá ổn, rất ít tuyển thủ sảy chân.

Nhưng…

Trong lần công diễn này.

Cũng không có tiết mục nào viral ra toàn xã hội.

Cho đến hiện tại, “Ngôi Sao Tương Lai” đã chiếu tổng cộng 8 tập, nhưng thứ duy nhất nổi tới độ người ngoài giới cũng biết, chỉ có bài hát “Mùa Hè Rực Rỡ” của Giang Thuật.

Xếp sau “Mùa Hè Rực Rỡ”, bài hot nhất vẫn là bản cover “Dạ Vũ Bắc”.

Hai màn biểu diễn này có một điểm chung.

Đấy là đều có sự tham dự của Giang Thuật.

“Mùa Hè Rực Rỡ” là ca khúc anh chàng tự sáng tác, còn đoạn điệp khúc trong bản cover “Dạ Vũ Bắc” mà cộng đồng mạng yêu thích nhất, cũng là do Giang Thuật cải biên.

Cộng thêm “Tiếu Hồng Trần” và “Tôi tin” trước đó.

Không đếm thì không biết.

Đếm rồi là sốc ngay.

Cộng đồng mạng bừng tỉnh nhận ra, tuy rằng thời gian Giang Thuật ở trong chương trình không dài, nhưng anh chàng đã để lại nhiều tác phẩm gốc xuất sắc như thế.

Ẹc…

Đoạn rap freestyle trong phần thi xếp loại ban đầu thì không tính.

[HẾT CHƯƠNG 82]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi