TỐI CƯỜNG ĐẠI NĂNG KHÁC THƯỜNG NHÂN SINH



Sau bao nhiêu đòn vẫn chưa đánh chúng Vô Thường Hy khiến Vô Thuần Nhạc có chút bất ngờ, hắn không rõ nhi tử mình từ lúc nào có thân thủ tốt như vậy, trước đó không phải bị đòn vẫn là bị đòn trên đường, nhưng bây giờ lại có thể dễ dàng né toàn bộ đòn tấn công của hắn.
Không kịp suy nghĩ nhiều, nếu thật sự không đánh chúng thằng nhãi ranh này thì mặt mũi mình sẽ để đâu, hơn nữa chắc chắn tiểu tử này sẽ được một bước lại tiến thêm một bước không đem lão cha này coi ra gì, lời của mình chắc chắn càng không thèm để ý.

Nghĩ tới đây, Vô Thuần Nhạc càng trở lên chăm chú, tìm đúng thời cơ chuẩn bị một đòn tất chúng.
“”Lúc này!”.

Nhìn thấy Vô Thường Hy sau khi né chiêu vừa rồi của mình mà thân thể xoay người chưa dừng lại, Vô Thuần Nhạc sắc mặt liền nghiêm lại, trong tay thắt lưng cũng vung mạnh quất ngang mà ra thẳng hướng Vô Thường Hy sau lưng
Cảm nhận được sau lưng chuyền tới thanh phong, Vô Thường Hy liền sắc mặt thay đổi nghĩ thầm “Không tốt”, nếu bị một đòn này đánh chúng lưng hắn sẽ lại vinh dự được xăm thêm một vết lằn nữa, nghĩ vậy, theo phản xạ, Vô Thường Hy liền nhảy lên để tránh một đòn, vì chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng thoát khỏi bị quất vận mệnh
Mà cái nhảy này liền khiến cho Vô Thuần Nhạc trợn mắt hốc mồm, một bộ dáng vẻ không thể tin.

Thấy lão cha dáng vẻ này, Vô Thường Hy liền một mặt đắc ý nhếch miệng dự định cười, nhưng chưa đợi hắn kịp cười ra tiếng, ầm vang một tiếng, đầu của hắn liền như đụng vào cái gì đó rất cứng, cái đụng này khiến Vô Thường Hy cả người đều không tốt, hắn khẳng định đầu của mình chắc chắn sẽ có một cái bọc sưng phù, tiếp đó cả người liền hướng phía dưới rơi xuống.

Lúc này, hắn ý nghĩ chỉ có “Cmn, tại sao căn phòng này trần nhà lại thấp như vậy”
Trong mắt Vô Thuần Nhạc, hắn chỉ thấy mình nhi tử nhẩy một phát lên cao 3 4 mét, tránh thoát bản thân một đòn này, sau đó cả cái đầu liền va chạm mạnh lên trần nhà, rồi tiếp đó liền rơi xuống.

Mặc dù không biết rõ cái này khó tin một màn là chuyện gì xảy ra, nhưng lúc này là một cái cơ hội tốt, một cái có thể đánh gia hỏa này một trận
Nghĩ vậy, hắn liền không chần chờ, một bước vọt tới cầm trong tay thắt lưng da quất phía Vô Thường Hy.
Vừa bị đập đầu lên trần nhà, kết hợp với bờ mông tiếp xúc thân mật trực tiếp với mặt đất khiến cho Vô Thường Hy trong lúc nhất thời đau toàn thân chua sảng khoái, nhưng mà lúc này hắn liền cảm nhận được có nguy hiểm tiến tới gần, vừa ngẩng đầu lên liền thấy mình lão cha vung thắt lưng hướng trên người mình đánh một màn, cái này liền không Vô Thường Hy một cái giật mình, ngay sau đó chỉ kịp “Cmn” một tiếng.
Ngay sau đó, là một đạo tiếng kêu thảm thiết như giết heo liền từ trong phòng hai người truyền ra, đứng ở ngoài cửa Tô Hoàng Nguyệt và Vân Tử Dao nghe được đạo âm thanh này lúc chỉ có thể mắt lớn chừng mắt nhỏ, cả hai đều có thể thấy trong mắt nhau bất đắc dĩ cùng cười khổ thần sắc.


Hai cái này cha con, quả thật không để người bớt lo
Đợi cho sau khi âm thanh ngừng lại sau đó, hai nữ mới mở cửa ra vào phòng, đập vào mắt là đang tại trên giường ôm lấy tay xoa xoa, một mặt nhăn nhó Vô Thường Hy, cùng với một bên ngồi hút thuốc, một mặt đắc ý Vô Thuần Nhạc.
Thấy người vào, Vô Thuần Nhạc liền không nhịn được hừ lạnh đắc ý khoe khoang nói
“ Nhãi ranh, còn nghĩ lão tử không trị được ngươi, nếu không phải ngươi là ta nhi tử, ngay từ hiệp đầu ngươi đã bị lão tử đè xuống đất ma sát”
“Ngươi a, bớt ở đó trang bức, Tiểu Hy dù sao cũng là ngươi nhi tử, ngươi cũng không thể nhường hắn một chút, hơn nữa ngươi ra tay không có nặng nhẹ, nếu xảy ra việc gì thì không tốt, dù sao nó mới bị bệnh a”.

Nhìn Vô Thường Hy nhăn nhó dáng vẻ, Vân Tử Dao liền có chút không đành lòng, nàng không nhịn được liếc Vô Thuần Nhạc một mắt, trách cứ nói ra
“Hừ, tiểu tử này da dầy thịt béo, rất kháng đánh đâu, nếu không cũng không chịu được tiểu Nguyệt cường độ cao công kích, hơn nữa làm gì có người bệnh nào mới tỉnh dậy liền có thể nhảy nhót tưng bừng như hắn”
Nghe được Vô Thuần Nhạc những lời này, Tô Hoàng Nguyệt có chút đỏ mặt, sau đó nàng liền đi tới bên người Vô Thường Hy, nhìn trên tay hắn vết lằn, quan tâm hỏi
“Không sao chứ?”
Nhìn Tô Hoàng Nguyệt cái này quan tâm bộ dáng, cùng với cái kia đau lòng ngữ khí, Vô Thường Hy không hiểu sao có chút rung động, nhưng rất nhanh liền không để ý đến, một mặt khó chịu nói ra
“Không sao, chút vết thương nhỏ mà thôi, nhưng mà lão cha a, nếu không phải ta nhảy cao quá cùng với trần nhà thân mật tiếp xúc thì ngươi cũng không có cơ hội đánh chúng ta”
Nghe Vô thường Hy lời, Tô Hoàng Nguyệt và Vân Tử Dao liền có chút sững sờ, nhất thời vẫn chưa hiểu là chuyện gì xảy ra, còn Vô Thuần Nhạc thì sắc mặt liền nghiêm túc lại, vứt trong tay thuốc lá vào thùng rác, sau đó ngưng trọng nhìn Vô Thường Hy hỏi
“Tiểu tử, sao ngươi có thể nhảy cao như vậy, cái này cũng có 3 4 mét đi”
Chưa phản ứng được chuyện gì xảy ra Vân Tử Dao và Tô Hoàng Nguyệt hai nữ khi nghe được Vô Thuần Nhạc lời này lúc cả hai đều chấn kinh, Vân Tử Dao thì không nói, dù nàng chỉ là cái bình thường nữ nhân, dù không biết quá nhiều thứ về vận động viên, võ sĩ,…nhưng mà nhảy cao 3 4 mét đây còn là nhân loại bình thường sao, những cái kia hàng đầu thế giới vận động viên, bóng rổ tuyển thủ nhảy được hơn cao nhất mới chỉ có hơn 1 mét, vậy 4 mét là cái khái niệm gì a
Còn Tô Hoàng Nguyệt, không ai có thể so nàng hiểu nhân loại thể chất hiện nay mức cực hạn, đặc biệt là khi nàng đã đoạt được hàng tá huy chương vàng các giải đấu võ thuật toàn thành phố, toàn quốc, thậm chí toàn quốc gia, cùng vô số người giao thủ qua nàng hiểu bất quá nhân loại thể chất cực hạn hiện nay, nói lấy đà các thứ, nhảy hơn 2,5 mét, xấp xỉ 3 mét còn có thể, nhưng mà để tại chỗ bật lên 3 mét là không có khả năng, chứ đừng nói như Vô Thường Hy trực tiếp chạm cái này gian phòng trần nhà.

Từ đó cũng có thể thấy được nàng rung động là có bao nhiêu lớn
Các nàng sẽ không hoài nghi Vô Thuần Nhạc là đang đùa các nàng, chuyện này không phải là chuyện lấy ra để đùa, dù nó thật sự khó tin

Thấy đám người cái này dáng vẻ, Vô Thường Hy có chút lúng túng mở miệng
“Ta cũng không rõ a, lúc đó thấy lão cha ngươi một thắt lưng quất lại đây theo phản xạ liền nhẩy nhẹ một cái tiếp đó liền nhảy lên trần nhà, cũng chưa dùng bao nhiêu khí lực, ta cũng rất mê man a”
Đám người: “…”
Mẹ nó, bật hết sức lên trần nhà đã đủ thái quá, bây giờ ngươi nói cho bọn ta chỉ là nhảy nhẹ một cái, chưa dùng bao nhiêu khí lực, đang đùa bọn ta chơi đâu, chả lẽ ngươi lại thức tỉnh tu tiên thể chất không thành
Nhìn mấy người không tin dáng vẻ, Vô Thường Hy liền bất đắc dĩ nhún vai, hắn đây là nói thật a, hắn chỉ dùng ức điểm điểm như vậy khí lực liền nhảy lên rồi, thế đạo này a, nói thật ra đều không có ai tin.

Trong lúc Vô Thường Hy đang trong đầu cảm thán thế đạo Tô Hoàng Nguyệt liền tới một câu khiến Vô Thường Hy sắc mặt liền đen lại
“Đầu gỗ, ngươi sẽ không dùng cái gì thuốc kích thích chứ”
Vô Thường Hy: “….”
“Kích thích cái đầu của ngươi a, ta đường đường nam nhân cường tráng còn phải dùng cái này thứ đồ bỏ, ngươi chí tưởng tượng cũng thật phong phú, không đi viết tiểu thuyết thật là lãng phí tài năng ”
Bị Vô Thường Hy nói như vậy, Tô Hoàng Nguyệt cũng có chút lúng túng, nàng cũng biết mình cái này suy nghĩ cũng có chút cái đó cái gì, nhưng cũng không thể trách nàng a, dù sao chuyện này cũng quá bất khả tư nghị, chả lẽ hôn mê qua đi gia hỏa này còn thức tỉnh siêu cường thể chất dị năng không thành, đương nhiên là không a, dù sao nàng vẫn rất tin tưởng khoa học.
“Thế ngươi giải thích sao mình có thể nhảy cao 4 mét việc này”.

Một bên Vân Tử Dao cũng không nhịn được hiếu kỳ hỏi ra ý nghĩ trong lòng
“Ta cũng không biết a, hôn mê tỉnh lại sau ta cứ như vậy nhảy cao rồi, nếu biết nguyên nhân ta đã không phải tò mò như bây giờ”
Nhìn mẹ mình, Vô thường Hy liền bất đắc dĩ nói ra, hắn cũng rất muốn biếc sự việc này căn nguyên
Còn Vô Thường Nhạc, hắn vẫn ở đó không ngừng cau mày trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì
Thấy mấy người cái bộ dạng này, Vô Thường Hy liền hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm túc nói
“Vì thấy mọi người dáng vẻ, ta quyết định không dấu diếm chuyện này nữa, ta ngả bài, thật ra, ta là siêu nhân, có thể một quyền đánh bay một tòa cao ốc cái loại kia”

Đám người: “…..”
Nghe Vô Thường Hy mà nói, cả đám đều dùng nhìn thiểu năng ánh mắt nhìn phía hắn khiến hắn cả người không được tự nhiên
Lúc này, Vô Thuần Nhạc cuối cùng cũng mở miệng
“Được rồi, chuyện này tạm thời vứt qua một bên, trước hết làm thủ tục xuất viện, tiếp đó còn ra về, về nhà gia hỏa này còn phải ôn tập cho kì thi cuối năm sắp tới đâu, nếu không có cái thứ tự tốt lúc đó đừng trách lão tử không giảng đạo lý”
Vô Thường Hy:….
Nghe được mấy lời này, hắn không nhịn được rụt cổ một cái.
Rất nhanh sau đó, mấy người cũng rời khỏi bệnh viện, ngồi lên một chiếc Rolls Royce rời khỏi nơi này.

Ngồi trên xe, Vô Thường Hy liền thoải mái thở ra một hơi, sắc mặt thích ý nói ra
“Cuối cùng cũng rời khỏi bệnh viện, không hiểu sao ta vô cùng không thích khí tức ở nơi đó”
“Ta cũng vậy, chắc do đó là nơi tiếp đón bệnh nhân nên là tâm lý chúng ta có chút kháng cự a”.

Ngồi bên cạnh hắn Tô Hoàng Nguyệt cũng gật đầu nói ra
“Tiểu Nguyệt, thúc nhờ ngươi một chuyện a”
Đang cùng Vô Thường Hy tán gẫu Tô Hoàng Nguyệt nghe được những lời này liền có chút hiếu kỳ hỏi
“Có việc gì sao Nhạc thúc, nếu giúp được ta nhất định sẽ giúp”
“Cũng không có gì lớn, tý nữa ta đưa ngươi tới mẹ ngươi võ quán lúc, ta định tiện thể cho tiểu tử này cũng ở lại đó, nhờ Ngô Hân giúp ta xem xem gia hỏa này là cái gì tình huống, nhảy cao 3 4 mét, thậm chí còn có thể cao hơn cũng không phải là cái gì thông thường sự việc, phải làm rõ ra”
“Ân, có thể a, chắc hẳn mẹ ta cũng rất có hứng thú”
“Nếu thế thì cho ta cũng tới đó luôn, cũng đã lâu chưa gặp Ngô Hân nha đầu này, hai tỷ muội chúng ta phải thật tốt tâm sự một phen”.

Tại bên cạnh ghế lái Vân Tử Dao cũng hứng thú nói ra
“Hảo a, nếu biết Dao di tới mẹ ta nhất định sẽ rất vui vẻ”
“Có thể, như vậy cứ vui vẻ quyết định”.


Ngồi trên ghế lái Vô Thuần Nhạc cũng đồng ý gật đầu
Chỉ có Vô Thường Hy lúc này là có chút không tình nguyện
“Lão cha, có thể không tới Ngô di bên đó sao, ta sợ sau khi tới cũng không có cách nào trở về”
Vô Thường Hy trước đây cũng từng một thời gian tại Ngô Hân võ quán làm học sinh, từ đó cũng mới quen biết Tô Hoàng Nguyệt, trong vòng 5 năm ở đó, Vô Thường Hy mỗi ngày không phải là đang bị Ngô Hân đè xuống đất ma sát chính là bị Tô Hoàng Nguyệt đè lên đánh, mới đầu còn có thể lấy ưu thế là thân nam nhi đè Tô Hoàng Nguyệt một đầu, nhưng 2 3 tháng sau đó, Tô Hoàng Nguyệt võ thuật thiên phú cũng triển hiện ra, cái gì Teakwondo đai đen, cái gì Karate cao thủ trước mặt nàng đều không chịu nổi quá một cước, vì vậy Vô Thường Hy mới không có ngày nào là không phải bị đánh.

Có thể thấy Tô Hoàng Nguyệt đã mạnh như thế thì mẹ nàng, còn là sư phụ của nàng là kinh khủng cỡ như nào, như Vô Thường Hy gia hỏa này sợ là một quyền một tiểu bằng hữu a
Nghĩ tới đây, Vô Thường Hy không nhịn được rùng mình một cái, quả thật là một hồi hắc ám tuế nguyệt a, tại sao một cái anh tuấn tiêu soái, ngọc thụ lâm phong, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe nổ bánh xe như hắn lại phải trải qua những cái này không tốt đẹp tuổi thơ, trên thế giới thống khổ nhất sự tình cũng chỉ như này mà thôi, nếu cho hắn một cơ hội làm lại, hắn nhất định phải thừa dịp Nguyệt ca chưa biến mạnh lúc chiếm hết tiện nghi, phi phi, hắn mới không phải loại người như vậy đâu, hơn nữa hắn coi Nguyệt ca như là ca môn làm sao có thể có như vậy hạ lưu ý nghĩ, quả thật là cầm thú a
Tuy nhiên sự thật có phải như vậy không, còn phải đợi thời gian kiểm chứng.
Không biết Vô Thường Hy trong đầu những cái kia kì quái ý nghĩ, Tô Hoàng Nguyệt chỉ cho rằng hắn sợ gặp mẹ mình lại bị đánh nên mới như vậy, vì thế nàng liền muốn giúp mẹ mình biện giải một chút
“Ngươi thật ra không cần sợ như vậy, thật ra mẹ ta xuất thủ rất có chừng mực, sẽ không ra tay quá nặng, rất nhẹ mà thôi”
Vô Thường Hy: “…”
Hảo một câu rất có chừng mực, hảo một câu ra tay rất nhẹ, nếu thật là rất có chừng mực hắn cũng không phải mỗi lần từ võ quán trở về liền liệt giường một ngày a
Nghĩ vậy, hắn liền cho Tô Hoàng Nguyệt một cái khinh bỉ ánh mắt để cho nàng tự lãnh hội, thấy Vô Thường Hy cái này ánh mắt lúc, Tô Hoàng Nguyệt liền có chút chột dạ, dù sao mẹ mình ra tay mức độ như nào nàng liền rõ hơn hết, đến mình cái này con gái ruột còn bị thu thập không nhẹ thì Vô Thường Hy cái này chuẩn con rể sẽ vô cùng thảm a
“Được rồi, ngươi không cần lý do, ta đã quyết định rồi, nếu không muốn thì về nhà ta sẽ giúp ngươi liên hệ Trương chủ nghiệm giúp ngươi gia tăng gia tang một ít bài tập về nhà”.

Nhìn Vô Thường Hy không tình nguyện bộ dáng, Vô Thuần Nhạc liền cười lạnh dùng ra tất sát kĩ, đảm bảo khiến tiểu tử này ngoan ngoãn
Nghe được “Thêm bài tập” ba chữ lúc, Vô Thường Hy không vui sắc mặt liền lập tức biến đổi thành một cái khác dạng, một mặt nịnh nọt nói ra
“Ai nha, ta sao lại không muốn cơ chứ, thật ra lâu không gặp Ngô Hân di ta đều rất nhớ đâu, mỗi ngày đều có thể mơ thấy nàng dậy ta tập võ những ngày kia đâu.”
Thấy Vô Thường Hy cái dạng này, Vân Tử Dao và Tô Hoàng Nguyệt liền không nhịn được che miệng bật cười, Vô Thuần nhạc cũng không nhịn được khóe miệng co rút vài cái, hảo vô sỉ, quả không hổ là hắn nhi tử.
Trên xe tràn đầy vui sướng khí tức, chỉ có Vô Thường Hy hướng lên trời thở dài, một mặt sinh không thể yêu
“Aizzz, lão thiên a, mệnh ta thật khổ a.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi