TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHỒNG TÔI LÀ ẢNH ĐẾ ĐÂU

Khoảng một tuần nay, Lý Nhược Hy và Mộ Dung Hãn đều bận tất bật vì chuyện riêng, mặc dù hai người vẫn ở chung nhà nhưng lại ngủ tách giường như trước, cuộc sống bỗng quay trở lại khoảng thời gian họ mới kết hôn nhưng người chịu đau khổ nhất lại là Lý Nhược Hy.

Hôm nay là ngày quay chính MV của Lý Nhược Hy, cô đã đến công ty từ sớm, vì cô đang mang thai nên đã viện cớ bị thương mà bàn luận với đạo diễn sẽ chuyển hết những cảnh dùng lực hoặc ảnh hưởng đến thai nhi về diễn tả bằng tâm trạng. Vốn dĩ đạo diễn đã đề nghị với cô là dùng diễn viên nhưng cô không chịu. Dù sao cũng được cấp trên xét duyệt nên kế hoạch vẫn được diễn ra bình thường.

Trong hội trường lớn, Jessi mang trang phục tới cho Lý Nhược Hy. Cô ấy rất chuyên nghiệp, còn giúp Nhược Hy chỉnh sửa từng chút một.

- Nhược Hy, trang phục sao lại không với người của cô nữa rồi, bụng cô béo lên không ít đấy.

Khi nghe thấy Jessi nói vậy, Lý Nhược Hy liền sợ hãi, mặc dù nó không có ý gì nhưng có thể khiến người khác hiểu lầm mất.

Jessi chỉ nói đùa rồi lại kêu cô:

- Nhược Hy, cô hóp bụng lại, tôi sẽ kéo khóa lên giúp cô.

Lý Nhược Hy bình tĩnh lại rồi làm theo. Sau khi chuẩn bị xong thì bắt đầu diễn cảnh đầu tiên.

Ngay vừa mới thay trang phục xong thì cô đã bị ướt nhẹp vì cảnh quay có nước, vốn dĩ cảnh này đã bị cắt đi rồi, tại sao còn nữa chứ?

Đạo diễn nhận ra sai lệch với kịch bản nên đã kêu dừng lại. Lý Nhược Hy quá mệt mỏi để quan tâm  đến ai làm ra chuyện này, ai sai trong chuyện này rồi. Cô im lặng, lặng lẽ ra phòng thay đồ để chuẩn bị một bộ trang phục mới.

Lúc cô đang thay đồ thì có ai đó đi vào, Lý Nhược Hy nhận ra được nguy hiểm nên cố gắng kêu toáng lên:

- Á.

Nhưng dường như tiếng kêu với kéo dài được một hai giây thì liền bị đối phương bịt miệng lại:

- Em im lặng một chút đi.

Thì ra chính là Mộ Dung Hãn, thấy vậy thì Lý Nhược Hy thở phào nhẹ nhõm rồi mặc nốt bộ trang phục của mình nhưng vì nó là khoá kéo sau lưng, hơn nữa chốt ở vừa cao lại vừa quá chật nên cô đành nhờ Mộ Dung Hãn.

- Em hóp bụng lại một chút, anh giúp em kéo khoá lên.

Nói xong thì Lý Nhược Hy quay lưng lại một cách thoải mái.

Mộ Dung Hãn cũng không ngần ngại mà giúp cô kéo khoá áo, đầu ngón tay khẽ chạm vào lưng gầy của cô gái, xúc cảm bỗng nhiên hòa cùng nhịp đập của trái tim, càng ngày tần suất càng nhanh hơn. Thực tế có rất nhiều cô gái vây quanh nhưng mà Lý Nhược Hy lại vô tình là người duy nhất lọt vào đôi mắt của anh. Trước kia anh mất trí nhớ thì có thể giữ khoảng cách với cô nhưng hiện tại thì anh chỉ khao khát ở bên cạnh cô mọi lúc mà thôi. Vì kế hoạch mà anh đã phải bình tĩnh rất nhiều.

Vì không khí giữa họ quá im ắng nên anh hỏi:

- Em bé đang lớn nên bụng em lớn hơn bình thường à?

Lý Nhược Hy chỉ khẽ đáp:

- Ừm.

Mộ Dung Hãn trầm tư, trong lòng anh, anh rất thương cô, mai này có em bé, Lý Nhược Hy nhất định sẽ rất khổ, bây giờ cô ấy vẫn còn trẻ mà đã sinh con, liệu nhan sắc có còn được như trước, cũng vì có em bé mà mất đi thanh xuân.

Lý Nhược Hy vẫn rất bình tĩnh, sau khi bàn tay to lớn kia rời đi thì cô liền quay lại nói:

- Cảm…

Câu cảm ơn kia còn chưa dứt thì Mộ Dung Hãn đã chặn môi hồng lại mà hôn ngấu nghiến. Lý Nhược Hy đã lâu chưa được anh hôn nên tâm lý dễ xao động hơn trước rất nhiều. Đôi mắt của cô nhắm chặt lại vì sợ đây sẽ chỉ là giấc mơ, một khi mở mắt thì giấc mơ ấy sẽ biến mất nhưng trái tim của cô thì không ngừng mở cửa để đón chờ tình yêu của Mộ Dung Hãn. Đối với Mộ Dung Hãn, người đàn ông mà cô yêu, Lý Nhược Hy luôn cho rằng anh ấy là ngoại lệ.

Mộ Dung Hãn không thể kiềm chế nổi tâm tình của mình, nếu tiếp tục thì anh sợ rằng cô ấy sẽ phát hiện anh nhớ lại ký ức rồi mất. Anh cần phải biết được người con gái này có thật sự yêu mình hay không nhưng dường như sự hy sinh của cô ấy là quá lớn, lớn đến nỗi anh không cần phải kiểm chứng cũng có thể biết. Vì thế, anh quyết định giấu nhẹm bí mật này đi chỉ để tạo sự bất ngờ cho cô.

Chẳng biết họ hôn nhau bao lâu nhưng mà khi vừa mới ra khỏi phòng thay đồ thì đã bị Jessi bắt gặp.

- Hai người làm chuyện gì mờ ám trong đó à?

Mộ Dung Hãn nhân cơ hội Jessi không để ý liền ra ngoài trước, mặc dù anh không muốn bỏ cô ở lại đâu nhưng thà ra trước còn hơn để Jessi hỏi cung.

Lý Nhược Hy chỉ lắc đầu, cô kéo Jessi ra ngoài cùng mình.

- Không có chuyện ấy đâu.

Jessi biết thừa nhưng cô ấy cũng không cố gắng vạch trần làm gì.

Đến cuối ngày, Lý Nhược Hy mới có thể về nhà, nhưng trong nhà vẫn chưa xuất hiện bóng dáng của ai đó. Có lẽ Mộ Dung Hãn quá bận bịu nên không thể về nhà sớm được.

Lý Nhược Hy mệt mỏi nên cũng chỉ cố gắng uống một cốc sữa dinh dưỡng vì đứa bé rồi đi ngủ ngay ở  trên ghế sofa. Cô dần chìm vào giấc ngủ.

Sau đó không lâu thì Mộ Dung Hãn cũng về nhà, anh vừa vào nhà thì thấy Lý Nhược Hy đang ngủ nên anh cũng không đánh thức cô ấy dậy mà bế bổng cô vào phòng. Trước khi rời đi, anh còn chúc:

- Ngủ ngon.

Bây giờ trong phòng ngủ chỉ có mình Lý Nhược Hy ngủ, bỗng nhiên ở trán của cô toát mồ hôi liên tục, sắc mặt cũng ửng đỏ như đang bị ốm vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi