TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Ta bị ép đi vào trong nhà đại thần tượng, hắn nói: “Bước thứ nhất để ở chung là hiểu rõ lẫn nhau, mà bước thứ nhất để hiểu rõ lẫn nhau chính là ở chung.”

Ta nghĩ làm thế thân lại còn cần lời thoại ư, bất quá có lẽ đạo diễn muốn tăng tính chuyên nghiệp cho thế thân bọn ta, tóm lại là cam tâm tình nguyện.

Vì vậy, ta thu gom mấy bộ quần áo, tung tăng tung tẩy vui vẻ đến nhà đại thần tượng.

Sau khi tiếp xúc, ta mới phát hiện đại thần tượng cùng người trong tưởng tượng của ta rất là bất đồng, nói như thế nào đây…à.. đặc biệt tiết kiệm.

Hắn bất kể mua thứ gì cũng đều là có đôi có cặp, một lam một đỏ.

Tỷ như:

“Ồ, bàn chải đánh răng của ta và ngươi giống nhau?”

“Mua một tặng một không được sao?”

“Dép cũng là cùng kiểu dáng?”

“Mua hai đôi được giảm giá!”

“Kia gối…”

“Chủ thương hiệu tặng.”

Đại thần tượng đỏ mặt, ta đi tới nắm chặt tay hắn, từ tận đáy lòng nói lên: “Hóa ra ngươi rất biết cách sinh sống a.”

Đại thần tượng mặt càng đỏ hơn, từ trong mũi phát ra một tiếng “Hừ”.

“Ta chính là đã chuẩn bị đầy đủ, ngươi cho rằng thế nào.”

Ta cho rằng, đại thần tượng thật sự là chuyên nghiệp, làm như vậy sẽ tốn công sức không nhiều lắm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi