TÔI LÀ DIỄN VIÊN ĐÓNG THẾ, KHÔNG PHẢI THẾ THÂN

Ta nói với đại thần tượng muốn tồn tại lâu trong vòng giải trí, không thể kiêu căng như vậy. Mỗi ngày hắn đều lôi kéo ta tay trong tay trên đường phố, đến nỗi làm cho paparazi không còn hứng thú để chụp ảnh.

Đại thần tượng nói: “Ta chính là muốn đem Điềm Tâm khoe khoang với toàn thế giới.”

Ta nói: “Chúng ta cần gì phải bộc lộ trước đại chúng.”

Đại thần tượng quét mũi của ta: “Tiểu bại hoại, lại ghen, thôi được, nghe lời ngươi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi