TÔI MỚI LÀ ÂN NHÂN CỨU NAM CHÍNH

Lúc này, Lục Cảnh Thâm người đang suy sụp vì sự phá sản của Lục thị chào đón một vị khách bất ngờ.

Vạn Hồng Đức liếc mắt nhìn Lục thị sắp trở thành tòa nhà trống không, đứng trước bàn làm việc của Lục Cảnh Thâm: “Tổng giám đốc Lục, đã lâu không gặp. “

Lục Cảnh Thâm nhướng mi, giọng điệu không hề khách khí: “Ông đến đây làm gì? Nếu đến xem trò cười của tôi thì cút đi.”

“Người trẻ ấy à, cậu đừng có nóng giận như vậy.” Vạn Hồng Đức vẫn cười ha ha: “Tôi đến đây tìm cậu là muốn nói về chuyện hợp tác. “

“Hợp tác?” Lục Cảnh Thâm nhíu mày: “Hợp tác cái gì?

Kể từ khi bị Thu Thanh Duy đuổi khỏi ghế giám đốc, Vạn Hồng Đức vẫn luôn ôm hận trong lòng, chỉ là một con ranh mà cũng dám dẫm đạp lên đầu bọn họ, cũng không biết tự lượng sức mình.

Ông ta kìm lại cơn tức giận, chỉ muốn mau chóng giải quyết con ranh đó, để cho cô biết được gừng càng già càng cay!

Vì vậy ông ta vội vàng nói: “Tôi với cậu cùng hợp lực, chúng ta cùng nhau tiêu diệt Thu thị! Sau khi thắng tài sản sẽ được chia năm mươi năm mươi, cậu thấy thế nào?”

Khi nghe tin sẽ gây bất lợi cho Niệm Niệm, Lục Cảnh Thâm ngay lập tức từ chối: “Chuyện tổn thương đến Niệm Niệm, tôi sẽ không làm.”

“Ai nói sẽ làm tổn thương cô ấy? “Vạn Hồng Đức nói: “Tôi nói là muốn Thu thị bị phá sản! Đến lúc cậu có được tiền trong tay, nói không chừng có thể khiến Lục thị vực dậy từ cõi chết, Thu Niệm mất đi chỗ dựa vững chắc này, thì không phải sẽ là người của cậu còn gì?”

Lục Cảnh Thâm ánh mắt hơi dao động, mím môi không nói.

Thấy anh ta có vẻ động lòng, Vạn Hồng Đức thừa thắng xông lên tiếp tục dụ dỗ anh ta: "Cậu thử nghĩ xem, cô ấy là một người phụ nữ không biết điều hành công việc kinh doanh, hoàn toàn phụ thuộc vào sự giúp đỡ của Cố Trì. Có qua có lại, không phải là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén hay sao? Hơn nữa, trước đây vốn dĩ hai nhà Cố - Thu đã có hôn ước, cuộc hôn nhân này rất có thể sẽ xảy ra! Cô ấy nhẫn tâm bỏ chồng cũ rồi sống hạnh phúc với những người đàn ông khác, cậu vất vả quản lý Lục thị không lâu nữa sẽ tuyên bố phá sản không còn tồn tại, cậu thực sự cam tâm ư?”

Lục Cảnh Thâm khẽ mở miệng, biểu cảm thay đổi.

Tất nhiên … anh ta không can tâm …

Hiện giờ anh ta có nằm mơ cũng muốn có được Thu Niệm, thay vì nhìn cô yêu đương ngọt ngào với người đàn ông khác, còn mình thì thậm chí đến việc gặp cô một lần cũng khó. Nhưng Thu thị là toàn bộ tâm huyết mà cha cô để lại cho cô, nếu nó bị phá hủy một cách tàn nhẫn, cô chắc chắn sẽ hận anh ta.

Sau một hồi im lặng, cuối cùng anh ta cũng hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn Vạn Hồng Đức và trả lời phủ nhận: "Ông đi đi, tôi sẽ không làm gì Thu thị đâu."

Vạn Hồng Đức tức giận đến mức mắng mỏ: "Tôi tưởng cậu là người có thể làm việc lớn, không ngờ lại làm việc theo cảm tính như vậy! Cũng chỉ là một người phụ nữ, sau khi “nuốt cái bánh lớn Thu thị” thì loại phụ nữ nào mà cậu không có được?"

Lục Cảnh Thâm nhắm mắt lại.

Anh ta chỉ cần Niệm Niệm.

Chỉ cần cô ấy …

Đuổi được Vạn Hồng Đức đi, Lục Cảnh Thâm không còn tâm trạng làm việc, cầm lấy chìa khóa xe rời khỏi công ty.

Lái xe đi, anh ta đậu bên đường hút thuốc, trước mặt có một chiếc ô tô đi đến, đi lướt qua, anh nhìn thấy Thu Thanh Duy ngồi ở ghế lái, bên cạnh cô là một người đàn ông lạ mặt, hai người cùng nhau trêu đùa và đùa giỡn, rất thân mật.

Đồng tử của anh ta đột nhiên co rút lại, vô thức xoay tay lái rồi đuổi theo.

Suốt chặng đường, trong lòng thật hỗn loạn.

Trong đầu Lục Cảnh Thâm hiện lên suy nghĩ xem người đàn ông ngồi trên ghế phụ là ai, lúc nãy đi ngang qua cũng không nhìn rõ nhưng anh ta cũng biết chắc chắn không phải Cố Trì, cũng không phải người mà anh ta quen biết.

Lẽ nào ngoài Cố Trì, cô còn đi tìm người đàn ông khác.

Lục Cảnh Thâm càng nghĩ càng thấy bản thân mình sắp phát điên rồi.

Có vẻ như anh ta nên xem xét lại lời đề nghị của Vạn Hồng Đức, so với việc hận thì anh ta không lấy được cô mới là đáng sợ.

Thu Thanh Duy vẫn không biết rằng phía sau có một chiếc xe đang đuổi theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi