TÔI MỚI LÀ ÂN NHÂN CỨU NAM CHÍNH


“Tôi đã nghĩ kĩ rồi.

Nếu anh và Nghê San đã tình đầu ý hợp, vậy tôi hà tất gì phải làm người độc ác chia rẽ đôi uyên ương? Thế nên, tôi quyết định tác thành cho hai người.”“Lục Cảnh Thâm, chúng ta ly hôn.”Vào chính thời khắc ấy Lục Cảnh Thâm cuối cùng cũng ý thức được lần này Thu Niệm không phải đang trêu đùa, lời cô ta nói đều là thật ...Cũng chính lúc này điện thoại của thư ký đổ chuông, là từ bên Thu Niệm gọi đến.


Nhưng bây giờ không phải là thời gian nên nghe điện thoại, thư ký vội vàng ấn nút tắt.Đầu dây bên kia gọi thêm hai lần, thấy đối phương không nghe máy liền không tiếp tục gọi nữa.Những động tĩnh này vậy mà không thu hút nửa phần chú ý của Lục Cảnh Thâm.

Anh ta lật đi lật lại bản thỏa thuận ly hôn đọc kĩ càng từng câu từng chữ.

Cuối cùng, anh ta bỏ món đồ trên tay xuống, đi đến bên cửa sổ, nhìn tòa nhà thương mại lạnh lẽo dưới chân, trầm mặc trong giây lát rồi bảo thư ký cùng trợ lý đi ra ngoài.Cửa đóng.Văn phòng của tổng tài trở nên yên tĩnh,Lục Cảnh Thâm đưa tay nới lỏng cà vạt, trong mắt đan xen nhiều loại cảm xúc.Ly hôn với Thu Niệm là việc mà anh ta mong đợi đã lâu, đến hôm nay đã thành hiện thực nhưng niềm vui và sự thoải mái mà anh ta vẫn nhiều lần tưởng tượng vậy mà không hề xuất hiện.


Chỉ cảm nhận được cảm giác chua xót không giải thích được, đầu óc trở nên hỗn loạn.Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời rực rỡ.Anh ta nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Thu Niệm, cũng là một ngày nắng ấm áp như hôm nay.Năm ấy anh 16 tuổi đang phải trải qua những khoảnh khắc khó khăn nhất trong cuộc đời.Nhà họ Lục làm ăn phá sản, cha anh ta nhảy lầu tự sát, mẹ anh ta vì đau lòng quá độ mắc bệnh mà chết.

Chỉ trong một đêm, anh ta từ một thiếu niên hào hoa bỗng chốc trở thành con nợ trốn chui trốn lủi.May mắn thay thành tích thi cử của anh ta cực kì tốt mặc dù không đủ tiền nộp học phí nhưng vẫn đặc biệt ghi danh vào trường trung học tốt nhất thành phố Phái.Ngày giấy báo nhập học được gửi đến, anh ta đứng dưới gốc cây cạnh tòa nhà dạy học cùng thầy giáo nói chuyện về việc trợ cấp cho học sinh có hoàn cảnh khó khăn.Có một vài cô gái cười đùa vui vẻ đang từ xa cùng nhau đi đến.Anh ta vô ý ngẩng đầu lên nhìn, nhận thấy trong ba cô gái đi cùng nhau Thu Niệm rõ ràng là người yên tĩnh nhất, anh ta vừa nhìn đã chú ý ngay đến cô.Cô hơi cúi đầu, trên má hiện ra hai má lúm đồng tiền duyên dáng, trong sáng và tinh khiết như tuyết trắng trên đỉnh núi.Anh ta trở nên thất thần đến câu hỏi của thầy giáo cũng quên trả lời.Dường như cảm nhận được ánh mắt của anh ta, cô ngẩng đầu, nhìn anh ta với đôi mắt lấp lánh như nước mặt hồ dưới nắng.Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, trái tim anh ta đập từng nhịp liên hồi, bất giác quay mặt đi vì xấu hổ.Cô quá trong sáng ...Anh ta luôn cảm thấy dù chỉ nhìn thêm một chút cũng sẽ không cẩn thận mà báng bổ vẻ đẹp ấy.Không tốn nhiều công sức nghe ngóng anh ta rất nhanh cũng biết được cô gái này là con gái bảo bối duy nhất của Thu thị, nắm trong tay quyền thừa kế, được yêu chiều cẩn thận.


Người thèm muốn cô nhiều không đếm xuể nhưng vì e ngại thân phận của cô mà không dám hành động thiếu suy nghĩ.Thực ra trước khi Lục thị phá sản, cô gái này cũng không phải là người mà anh có thể tưởng tượng đến, anh ta của hiện tại lại càng không có tư cách.Chỉ là ai cũng không tưởng tượng được, thiên kim tiểu thư của Thu thị lại vừa gặp đã yêu chàng trai nghèo nàn Lục Cảnh Thâm khi ấy, thậm chí còn bất chấp thân phận để theo đuổi!Mặc dù bề ngoài của anh ta đối đãi lạnh lùng nhưng trong thâm tâm lại vui sướng khôn nguôi.Sợ vô ý làm vấy bẩn ánh trăng thuần khiết tràn qua kẽ tay, càng sợ cô chỉ hứng thú nhất thời, một khi đã vướng vào thì người đau khổ lại chính là bản thân.Anh ta không dám chấp nhận nhưng lại không nỡ đẩy cô ra xa.Cứ như thế từ trung học đến đại học, anh ta cứ ngỡ những ngày tháng đẹp đẽ này sẽ vẫn như cũ tiếp tục trôi qua.Cho đến khi tai nạn ấy xảy ra …Vì nhìn vào vệt sáng mặt trời trên cửa sổ thủy tinh quá lâu nên trước mắt anh ta xuất hiện một mảng màu đen, Lục Cảnh Thâm nhắm mắt không tình nguyện mà phải nhớ lại những kí ức hỗn loạn sau khi tai nạn xảy ra.Bởi vì, tất cả bắt đầu từ thời khắc ấy đã không giống như cũ mà thay đổi rồi …*Mười giờ đêm.Chuyến bay xuất phát từ thành phố Phái, hạ cánh tại sân bay thành phố Lạc.Tại sảnh phục vụ.Thu Thanh Duy dựa lưng vào bàn, tháo chiếc sim cũ trong điện thoại ra thay vào đó chiếc sim mới mua..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi