TÔI MỚI LÀ ÂN NHÂN CỨU NAM CHÍNH

Trên đường đi ra khỏi bệnh viện, Thu Thanh Duy cứ mãi nghĩ đến những bình luận về nội dung của cuốn tiểu thuyết.

Các độc giả đều mắng Lục Cảnh Thâm, họ mắng tác giả tại sao lại có cái kết HE, ở phần đầu câu chuyện cô đã đoán chắc chắn rằng nữ chính sẽ chết vì bệnh nan y, vì vậy các độc giả cứ cho là HE sẽ là nữ chính tha thứ cho nam chính, hai người sẽ yêu nhau trong những ngày tháng còn lại, vậy mà lại có chuyện chuẩn đoán bệnh sai?!

Tuy rằng rất drama nhưng hiện tại cô lại cảm thấy vô cùng may mắn vì tác giả viết nên tình huống này, nhờ vậy mà cô có thể sống tiếp.

Đứng trên đường phố ở nước ngoài, Thu Thanh Duy khẽ đưa tay mình lên che mắt lại.

Đợi cảm xúc dần ổn định lại, cô liền gọi để nói với thư ký Chu chuyện này.

Bên kia đầu dây, thư ký Chu thở phào một hơi, cảm kích ông trời có mắt, nhà họ Thu đều là người tốt, không nên rơi vào kết cục thê lương như thế.

Hai người tán gẫu một lát, thư ký Chu nhớ đến chuyện gì đó, liền nhắc nhở Thu Thanh Duy có thời gian thì nên lên xem Weibo một chút.

Thu Thanh Duy rời khỏi thành phố Lạc liền xóa gần hết các ứng dụng mạng xã hội, chỉ giữ lại một vài ứng dụng cơ bản trên điện thoại, cô không muốn lãng phí thời gian còn lại cho mạng xã hội, nhưng sau khi nghe thư ký Chu nói mới tải xuống lần nữa.

"Ở trên Weibo có chuyện gì sao?"

Thư ký Chu: "Hôm qua đã xảy ra hai chuyện, ban đầu không tính làm phiền cô chủ nhưng nếu đã xác định là chẩn đoán nhầm, tôi nghĩ cần phải nói cho cô chủ một tiếng."

Sau khi tải Weibo xuống, Thu Thanh Duy nhấp vào hot search, liền biết được hai sự kiện mà thư ký Chu đã nhắc đến.

—— “Chủ tịch tập đoàn Thu thị tưởng niệm người vợ đã mất, tự sát vì yêu.”

—— “Ngôi sao hạng A say xỉn ở quán bar, tự sát vì thất tình.”

Tên tra nam Lục Cảnh Thâm đã tự sát, Thu Thanh Duy không khỏi vỗ tay ăn mừng, chẳng qua bốn chữ "Tự sát vì tình" này có chút làm bẩn "Tình yêu".

Một người tự phụ như anh ta đương nhiên không thể chấp nhận được việc bị Nghê San đùa giỡn trong lòng bàn tay suốt một năm trời, anh ta muốn chuộc lỗi để bù đắp những chuyện trước đây, kết quả Thu Niệm lại “chết”, không tìm thấy được đường ra, anh ta liền lựa chọn lấy cái chết để kết thúc tất cả.

Anh ta nghĩ rằng, muốn chết để cả đời không phải chịu sự dằn vặt, vì thế nên anh ta đúng thật là một kẻ hèn nhát!

Còn về chuyện thứ hai...

Ngôi sao hạng A là sao?

Chắc không phải là đang nói đến … Bạc Nguyên Triệt chứ?

Cô nhớ từ trước đến giờ, tên nhóc đó hình như không có yêu đương, nếu đã nói đến anh thì chắc là nói đến đối tượng của anh, nhưng thư ký Chu lại cố ý nói đến chuyện này, chắc hẳn là có liên quan gì đó với cô.

Cô vừa hoài nghi vừa bấm vào Weibo, liền nhìn thấy chủ đề được viết một cách nổi bật đang đứng đầu Weibo —— “Bạc Nguyên Triệt đã xuất hiện ở quán bar Unicorn, hát một bài tình ca sau đó nhảy xuống khỏi sân khấu, cả nhà đoán xem "Tiểu Duy" là ai?”

Quán bar Unicorn? Đó không phải là quán bar mà cô cùng Bạch Nguyên Triệt lần đầu tiên gặp mặt sao? Còn nữa … Tiểu Duy … Cô có linh cảm mãnh liệt rằng người này chính là cô.

Trên Weibo có đăng kèm theo một video.

Bạc Nguyên Triệt đứng ở giữa sân khấu của quán bar trầm giọng hát: "Vào thời khắc trái tim anh rung động, em lại biến mất... Anh rất muốn được nhìn thấy em một lần nữa..."

Dáng vẻ của anh đã tiều tụy rất nhiều, chiếc cằm thường ngày trơn bóng nay đã lún phún râu, tóc dài cũng không thèm cắt, anh bơ phờ lấy tay chống lên trán, che đi cặp mắt đào hoa đầy u ám để giấu đi —— bộ dạng chán nản này.

Anh đây là … bị làm sao vậy?

Thu Thanh Duy nhìn chằm chằm người trong video, cô nhíu mày trong vô thức, nhìn Bạc Nguyên Triệt đang khóc nức nở, hô hấp của cô cũng bị ngạt theo tiếng khóc ấy.

Rất nhanh, cô nghe được một tiếng gọi đầy lưu luyến "Tiểu Duy", tiếng gọi nhẹ nhàng trầm thấp nhưng lại chứa đựng tình cảm sâu đậm mà trước đây cô chưa từng nhận ra.

Bạc Nguyên Triệt anh ấy...

Trong đầu xuất hiện một đáp án.

Ngay sau đó, bị tiếng thét chói tai phát ra trong video đã cắt đứt suy nghĩ đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi