TÔI MUỐN BỎ NHÀ ĐI

kỳ thật trong tất cả bạn bè của tôi người hay làm ra vẻ nhất chính là Viên Hành, lúc trước vì theo đuổi người kia nhà cậu ta mà cậu ta cố ý bày ra bộ dạng thất tình vì thầm mến tôi mà không được, cái người tiều tụy mảnh mai kia nha, lập tức cuốn lấy cậu ta tỏ ra đồng tình sâu sắc, cả ngày hết giúp đỡ lại dỗ dành, nói không chừng trên giường cùng là người chủ động nha! Ha ha! Lừa gạt người như vậy, không phải ai cũng có thể làm được đâu. Cho nên mới nói cái tên Viên Hành này là người tâm cơ sâu nhất.

“… Mở cửa trước đã, kỳ thật… Anh cũng đã quên chuyện này rồi.”

“Chết tiệt, ông đây chính là mây khói thoáng qua, dùng xong rồi sẽ không còn nhớ rõ đúng không?”

“Không phải. Có liên quan đến những người khác, anh đều đã quên rồi.”

“… Chết tiệt, ông đây muốn bỏ nhà đi! Bỏ nhà đi!”

“Không phải em muốn bỏ nhà đi sao, thế nào mà lại mang theo quần áo chạy sang phòng anh vậy? Ai, chưa tắm mà đã trèo lên giường anh nằm rồi.”

“Chết tiệt, tôi đây từ phòng mình chạy đến chỗ anh thế này cũng coi như là bỏ nhà đi!”

“Được được, tính, tính. Nhưng mà Trần Tiếu, em đây là… Đồng ý cùng phòng ư?”

“Chết tiệt!”

“Ai, Trần Tiếu, không phải là em… Thật sự hiểu lầm anh vẫn thầm mến Tiếu Lân mới ở chung nhưng lại không chịu cùng phòng chứ?”

“… Đồ khốn nhà anh phiền muốn chết.”

 Hết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi