TÔI PHONG THẦN TRONG TRÒ CHƠI VÔ HẠN

Ánh sáng nhợt nhạt chớp lóe màu đỏ sậm trong căn phòng, các đường ống nước lạnh chảy từ mọi phía vào trung tâm giống như những con rắn vặn vẹo dữ tợn, quấn cuộn vào nhau, những đường ống này vòng qua một số đồ gỗ ở trên cùng của căn phòng, thu nhỏ cấu trúc chống đỡ xà nhà rồi cuộn xuống rơi đến giữa phòng.

Chính giữa căn phòng là một cái tủ trưng bày bằng kính khổng lồ, bốn cạnh được viền bằng đồng thiết, bên trong chứa đầy một thứ chất lỏng sền sệt không rõ nguồn gốc.

Hắn đã thấy qua chiếc tủ kính này rồi. Đó là chiếc tủ kính chứa thi thể của Tawil trong viện bảo tàng của 《 Thị trấn Siren 》. Nhưng hiện tại trong trò chơi 《 Nhà máy Hoa Hồng 》này, mỹ nhân ngư xinh đẹp thối rữa đã không còn trong tủ kính nữa, mà thay vào đó là một trái tim đỏ tươi đang đập thình thịch.

Các ống kim loại nước lạnh được khoan qua các lỗ nhỏ trên đỉnh tủ trưng bày và được nối với các lỗ mở của động mạch chủ, động mạch phổi, tĩnh mạch phổi, tĩnh mạch chính và tĩnh mạch chủ trên và dưới của trái tim, sau đó sử dụng một số loại thiết bị giống kim ghim cố định trên thành bình

Các đường ống đã biến thành các mạch máu được xương sắt gia cố, và các “mạch” này đang chảy ra một chất lỏng màu hồng có mùi thơm của hoa hồng, giống như màu của máu sau khi bị ngộ độc carbon monoxide, mà trái tim được phân nhánh bởi các mạch máu cứng như một mỏ hàn treo lơ lửng ở giữa tủ trưng bày, đập đều đặn và yên bình.

—— đó là người bạn cũ xa cách từ lâu mới gặp lại của Bạch Liễu, bị đặt cho cái tên ác thần, gọi là trái tim quái vật Tawil.

Ký ức mơ hồ của Bạch Liễu chớp mắt trở nên rõ ràng khi hắn đứng trước trái tim.

Hắn nhớ thời điểm đó hắn vẫn là Bạch Lục, vừa quen Tạ Tháp không lâu, hắn nở nụ cười tinh quái, nằm dài trên bàn trước nhà thờ, chỉ chỉ vào nguc Tạ Tháp hỏi —— 【 cậu nói cậu là quái vật không ch3t, vậy lỡ như có người nào đó, ví dụ như tôi, cố ý moi tim của cậu ra thì cậu có ch3t không? 】

Mà Tạ Tháp vẫn bình tĩnh trả lời hắn ——【sẽ không, trái tim của tôi sẽ đập trên tay cậu. 】

Y chưa bao giờ lừa gạt Bạch Liễu, Tawil chắc chắn sẽ không ch3t, chẳng qua trái tim của hắn không đập trên tay Bạch Liễu mà trong một trò chơi tràn ngập hoa hồng và hủy diệt.

Trái tim Tawil giống như gai nhọn của hoa hồng Càn Diệp đã biến mất, rồi lại đột nhiên xuất hiện vào lúc Bạch Liễu không thấy đâu nữa, đâm thẳng vào trái tim của người từng tự nhận là sẽ móc nó ra bằng chính tay mình.

Người công nhân nhà máy dẫn Bạch Liễu đến đây không có phản ứng gì, ông dắt hắn đi tới một cầu thang gỗ phía sau tủ kính trưng bày trái tim.

Bạch Liễu đứng trên tầng một của cầu thang duỗi tay là có thể chạm vào những khe hở mà các đường ống dẫn vào tủ trưng bày.

Công nhân nhà máy giải thích bước tiếp theo cho hắn: “Phải kính trọng dụng cụ, sử dụng nó cẩn thận và không được chạm vào các ống phía trên, tất cả đều là dung dịch nước hoa nguyên chất được chiết xuất và chưng cất, vẫn còn nóng, phải thông qua chu kỳ tuần hoàn của trái tim mới trở thành nguyên liệu có thể sử dụng của Nhà pha chế nước hoa. Nhưng tác dụng của nguyên liệu này không mạnh, còn kém xa so với nước hoa cấp thấp, phải được Nhà pha chế nước hoa có thiên phú phối tạo thì mới giữ hương lâu được.”

“Tiếp theo, tôi sẽ đưa cho cậu dung dịch nước hoa chưa tuần hoàn để cậu đổ vào tủ kính này, nếu dung dịch gốc có độ đổi màu nhất định, có nghĩa là cậu có thiên phú sử dụng dụng cụ này, màu càng đậm thì phẩm chất thiên phú pha chế nước hoa càng cao.” Công nhân nhà máy nhìn Bạch Lưu, “Nếu như xác định cậu có thiên phú thì có thể thăng làm công nhân nhà máy.”

Công nhân nhà máy đặt một lọ nhỏ dung dịch nước hoa vào lòng bàn tay Bạch Liễu, cẩn thận mở những đường ống xung quanh, lộ ra một khe hở nhỏ, nhẹ nhàng đẩy hắn: “Bây giờ thử xem.”

Bạch Liễu cầm dung dịch nước hoa trong lòng bàn tay, không nhúc nhích nhìn xuống trái tim, trong mắt không có một tia cảm xúc nào.

Trái tim đang đập “thịch thịch thịch” trong mắt hắn, như thể nó vẫn ở trong lồng nguc của Tạ Tháp.

Công nhân nhà máy khó hiểu nhìn Bạch Liễu đang bất động: “Công nhân chế biến số 70365, sao cậu chưa làm đi?”

Không biết có phải do ông ta bị ảo giác hay không, nhưng ông ta cảm thấy người công nhân chế biến vốn luôn bình tĩnh dường như đang … tức giận khi nhìn thấy dụng cụ này.

Tuy rằng biểu hiện chẳng thay đổi gì nhưng khí tức của hắn đột nhiên trở nên rất đáng sợ.

Rõ ràng là dáng vẻ của một cô gái nhỏ nhưng lại khiến cho một người lớn như ông không dám lớn tiếng thúc giục, chỉ dám nhắc nhở một cách lịch sự —— nếu là ngày thường có người kiểm tra đo lường kiểu như thế thì ông đã sớm chửi ầm lên rồi.

Dụng cụ quý giá như thế, không thể kéo dài thời gian tiếp xúc được, như vậy sẽ làm ô nhiễm dụng cụ.

Dưới sự thúc giục của công nhân nhà máy, Bạch Liễu bước tới, giơ tay lên một cách vô cảm, sau đó trở tay nhỏ chất lỏng trong lọ vào tủ kính từ khe hở.

Một giọt chất lỏng màu đỏ hồng rơi vào tủ kính, và khi từng lớp gợn sóng cuốn trôi bề mặt chất lỏng sền sệt, màu đỏ hồng càng đậm và không lan rộng ra.

Công nhân nhà máy kinh ngạc trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn Bạch Liễu, không thể tin được.

Nhưng đây chỉ là một thay đổi dạo đầu mà thôi.

Ngay sau đó, một cơn gió từ hư không thổi qua không gian hạn chế, giọt dung dịch gốc nhỏ giọt vào tủ kính trưng bày giống như một thứ bột màu rất đậm, bắt đầu loang ra với một đường cong kỳ lạ, rồi đậm dần từng lớp một.

Chất lỏng lan từ màu đỏ hồng gần hồng sang màu đỏ hồng đậm, sau đó chuyển sang màu đỏ nhạt, và cuối cùng khi chất lỏng ban đầu lan đến trái tim, nó đã trở thành màu đỏ thực sự của một bông hồng trưởng thành.

Đồng thời, khi màu sắc trong tủ kính tối đi, trái tim cũng đập nhanh hơn, đẩy nhanh tốc độ bơm chất lỏng ra ngoài.

Các đường ống cố định trên tường bắt đầu không thể chịu được áp lực do tim bơm vào, các khớp nối của đường ống bắt đầu rỉ “máu” và rung chuyển tựa như sẽ sớm rơi ra, lớp kính pha lê dày cộp theo màu sắc biến đổi mà “đùng” một tiếng xuất hiện vết rạn nứt.

Công nhân nhà máy hốt hoảng gọi nhân viên đang bảo vệ dụng cụ, đây là lần đầu tiên họ gặp trường hợp như vậy, ai nấy đều có chút hoang mang.

Tất cả đều là ống kim loại dày và kính chống đạn đấy!

“Xả nước và thay bể!” Người nhân viên gầm lên và đóng sầm cánh cổng trong tầm tay.

Ngay lập tức, nắp dưới tủ kính được mở ra, đồng thời một khe ngầm xả nước cũng mở ra, bên trong tràn ra chất lỏng màu đỏ, gần như cùng lúc đó, chiếc hộp bên ngoài được kéo lên, và một hộp mới hơn, kiên cố hơn trồi lên từ bên dưới, bơm chất lỏng vào và treo trái tim lại.

Lúc thay nước, Bạch Liễu đã bị công nhân nhà máy ôm đến phòng bên cạnh để tránh cho ô nhiễm dụng cụ.

Ngay khi công nhân nhà máy đang kinh hãi vì chuyện vừa xảy ra, ông ta vô tình bắt gặp Bạch Liễu đang mỉm cười.

—— Đó là một kiểu phản ứng giống như nhận được phản hồi từ trái tim xác sống đó, khiến ông ta rợn tóc gáy, nụ cười thỏa mãn của một ác ma.

Nụ cười trên khuôn mặt dịu dàng của một cô bé mù với đôi mắt xám đặc biệt làm người ta lạnh sống lưng.

Ông ta thậm chí không dám hỏi cô gái nhỏ đang cười cái gì, chỉ nhớ lại những gì ông vừa nhìn thấy, mơ hồ phán đoán rằng nhà máy đã đào tạo ra một Nhà pha chế nước hoa tài năng nhất trong lịch sử.

Màu sắc đó chỉ có thể là màu sắc của loại nước hoa cấp đặc biệt.

Người công nhân nhà máy lo lắng nuốt nước bọt, trong căn phòng nhỏ bên cạnh phòng dụng cụ, đôi tay run rẩy vẫn còn vương chất dịch ban đầu, ông cầm bút viết một lá đơn xin việc ——

——【 Các vị cấp trên và các Nhà pha chế nước hoa tôn kính, một trong ba nhà chế biến được chọn hôm nay để kiểm tra tài năng của Nhà pha chế nước hoa đã gây ra một tai nạn vô cùng nghiêm trọng. Trong quá trình kiểm tra, cô ấy vô tình làm nứt chiếc tủ kính đựng dụng cụ, nghe có vẻ là một điều không thể tha thứ, và phải bị trừng phạt bằng cái ch3t …】

【…… Nhưng xin cho phép tôi nêu ý kiến của mình, xét về tình, đây là một điều có thể tha thứ, tôi viết đơn không những xin các vị đừng giết cô ấy mà còn đặc biệt đề xuất cho cô ấy được thăng chức làm Nhà pha chế nước hoa …】

【…… Lần kiểm tra này, màu đỏ do dụng cụ chuyển đổi là thứ mà tôi chưa từng thấy bao giờ, một màu đỏ đậm như hồng ngọc giống như máu, rất đẹp, nếu tôi đoán không sai thì người đã vô tình phạm phải lỗi lầm này sẽ là Nhà pha chế nước hoa tài năng nhất trong Nhà máy hoa hồng của chúng ta từ khi thành lập cho đến nay. 】

【 Chúng ta biết trong thế giới này, Nhà pha chế nước hoa bất hạnh như thế nào, nghề làm nước hoa cận kề cái ch3t như thế nào, được chọn lọc bởi nội tạng của người ch3t, sản xuất nước hoa của cái ch3t, và cuối cùng sẽ xuống địa ngục trong mùi hương của cái ch3t. 】

【 Tôi đã thấy hơi thở của sự ch3t chóc trên người vị công nhân chế biến này, không gì sánh nổi, cô ấy sinh ra từ cái ch3t, là thiên tài trong ngành nghề này —— tất nhiên cả tôi và dụng cụ đều nghĩ như thế, đến đây, xin các vị hãy cẩn thận suy xét đề nghị của tôi. 】

【 Lễ hội hoa hồng tháng 5 đang đến gần, chúng ta rất cần một Nhà pha chế nước hoa có thể sản xuất nước hoa cấp đặc biệt như thế này. 】

Viết xong lá đơn này, công nhân nhà máy vội vàng đưa Bạch Liễu đến văn phòng trên lầu ba, bắt đầu làm thủ tục để công nhân chế biến thăng chức thành công nhân nhà máy.

Cùng lúc đó, một công nhân nhà máy khác đưa Đường Nhị Đả đã thay bộ đồ bảo hộ khử trùng vào phòng chứa dụng cụ mới được tân trang lại.

Đường Nhị Đả nhíu mày nhìn chăm chú căn phòng —— hắn cũng như Bạch Liễu, đã nhận ra cấu trúc đặc biệt của nó.

Căn phòng trong trò chơi này trông giống hệt như căn phòng được đánh số 【0001】trong Cục Xử Lý Dị Đoan Nguy Hiểm.

Đôi mắt gã quét qua toàn bộ những đường ống làm lạnh chứa đầy chất lỏng màu đỏ sẫm, phòng chứa dụng cụ, và cuối cùng là dừng lại ở trái tim kỳ dị đang nối với những ống làm lạnh, được đặt trong một tủ kính khổng lồ nằm giữa căn phòng —— trái tim này vẫn còn đập.

Đường Nhị Đả có nhiều năm kinh nghiệm đối phó với những kẻ dị giáo nguy hiểm cùng với vô số ký ức trò chơi đã qua cửa, nhưng gã chưa bao giờ nhìn thấy một dị đoan hay quái vật kỳ lạ như vậy, dù là trong thực tế hay trong game.

Dường như chỉ cần trái tim này đập thêm một giây nữa, nhịp tim của hắn sẽ bị mê hoặc, dần dần sẽ phù hợp với nhịp đập của trái tim ác độc này.

Kinh nghiệm nhiều năm đối phó với những kẻ dị giáo xấu xa đã khiến Đường Nhị Đả phát triển một trực giác rất nhạy bén. Gã nhìn vào trái tim đang đập, cau mày ngày càng sâu hơn, đưa tay ra sau và những đốm sáng nhỏ tụ lại trong lòng bàn tay của Đường Nhị Đả ngưng tụ thành một khẩu súng bạc.

Họng súng ẩn khuất ở một vị trí khó thấy, nhắm thẳng vào trái tim.

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi