TÔI TRÚNG SỐ RỒI!


“Viên Chí Dũng, cậu nói có thật không?”
“Người tên Ỷ Lan Thính Phong đó là sinh viên Đại học Giang Thành tụi mình thật hả?”
“Có phải cậu đang chém gió quá đà rồi hay không? Sao tôi không biết ở Đại học Giang Thành có đứa con nhà giàu như vậy chứ?”
Những sinh viên ngồi ở những dãy bàn sau trong lớp học nghe Viên Chí Dũng nói vậy thì liền tỏ vẻ hóng hớt.

Bọn họ cảm thấy cho dù có là con nhà giàu nhất Đại học Giang Thành này thì cũng không thể chi nhiều tiền như vậy trong một khoảng thời gian ngắn được!
Vả lại còn chi tiền để tặng cho nữ streamer nữa.

“Các người không biết đâu, thân thế của người tên Ỷ Lan Thính Phong này đáng sợ lắm, căn bản không phải là thứ những người bình thường như chúng ta có thể tưởng tượng ra được!”
Viên Chí Dũng khịt mũi nói như thật vậy.

“Đúng vậy đó, hễ chi liền chi hơn ba tỷ đồng, nhất định không phải người bình thường gì rồi!” Vương Hùng nói hùa theo.

“Đối với chúng ta mà nói thì ba tỷ đồng này là một số tiền nhất lớn, nhưng mà đối với con nhà giàu người ta thì đây có lẽ chỉ là số lẻ trong khoản chi tiêu một tháng của anh ta thôi… vả lại con nhà giàu thích nhất là đùa giỡn với nữ streamer, tới lúc chơi chán rồi thì đổi cô khác là được, tiêu ba tỷ cũng không thiệt thòi gì.


“Suy cho cùng cái danh tiếng của cái nick Ỷ Lan Thính Phong này cũng lớn rồi, tới lúc đó anh ta tùy tiện nói đại một câu thì sẽ có vô số các nữ streamer đợi được bò lên giường anh ta đó!”
Viên Chí Dũng tiếp tục nói với mọi người.

“Haizz.

.

sao tôi lại không được may mắn như vậy chứ, nếu như người tên Ỷ Lan Thính Phong đó nhìn trúng tôi thì tốt biết bao nhiêu!”
Chính vào lúc này, bạn học xinh đẹp kia không kìm nén được than thở một câu.


Còn vẻ mặt của Trương Phong thì lại vô cùng khó coim nếu như chuyện thật sự như những gì Viên Chí Dũng nói.

Vậy thì có lẽ lúc này, người mạo danh anh rất có thể đang trên đường dẫn Mễ Na đi thuê phòng rồi.

“Viên Chí Dũng, cậu có biết người tên Ỷ Lan Thính Phong đó tên là gì không?”
Trương Phong do dự một hồi rồi sốt ruột hỏi Viên Chí Dũng.

“Sao tôi biết được chứ, sao vậy? Lần trước mời mọi người ăn cơm hết tiền rồi, nên cũng muốn nhà giàu người ta bao nuôi cậu hay sao?”
Viên Chí Dũng châm chọc Trương Phong nói.

“Ha ha ha ha!”
Sau khi nghe Viên Chí Dũng nói vậy, mọi người cũng bắt đầu bật cười.

Tuy rằng lần trước Trương Phong đã đãi mọi người ăn một bữa ở nhà hàng Túy Tiên, khiến mọi người có chút thay đổi cách nhìn với anh.

Nhưng dù bất luận như thế nào đi nữa, trong mắt bọn họ Trương Phong vẫn chỉ là một người nghèo xác xơ, đây không phải chuyện có thể dùng một bữa cơm để thay đổi được.

Sau khi nghe Viên Chí Dũng nói vậy, trong mắt Trương Phong có chút thất vọng.

Vốn dĩ anh còn đang định hỏi Viên Chí Dũng tên của người hack nick mình, sau đó bảo Tạ Hoa Cường đi điều tra.

Như vậy thì Trương Phong không những có thể lấy lại được nick mình mà còn có thể ngăn cản việc Mễ Na bị người ta lừa tình.

Nhưng chuyện bất lực chính là Viên Chí Dũng không hề biết tên của đối phương.

Nếu như chỉ có thể dựa vào thông tin là đối phương là sinh viên Đại học Giang Thành, muốn tìm thấy đối phương khó như mò kim đáy bể.


Sau khi những sinh viên trong lớp cười nhạo Trương Phong xong thì lại bắt đầu bàn tán về Ỷ Lan Thính Phong.

Nhưng bọn họ toàn nói mấy chuyện không liên quan, căn bản không có manh mối gì để Trương Phong có thể tìm được tin tức thân phận thật của người hack nick mình.

Mọi người cũng không phát hiện vẻ mặt của Trương Phong có gì không đúng.

Lúc trước khi tặng quà cho Mễ Na, Trương Phong chưa từng suy nghĩ đến chuyện có người đi hack nick của anh.

Suy cho cùng ở trong mắt của Trương Phong thì cái nick đó là thứ nhỏ không đáng nhắc đến.

Nhưng mà lúc này sau khi nghe mấy lời Viên Chí Dũng nói, Trương Phong mới ý thức được tầm quan trọng của vấn đề, cố lẽ người hack nick kia không chỉ nhắm vào một nữ streamer là Mễ Na, rất có khả năng sau này anh ta sẽ còn ra tay với rất nhiều cô gái kém may mắn.

Trong phòng livestream Đấu Sa, tuy rằng có rất nhiều nữ streamer livestream theo sở thích, nhưng đa số bọn họ đều livestream vì tiền.

Mà trong mắt của những nữ streamer đó, bốn chữ Ỷ Lan Thính Phong này cứ như một cái mỏ vàng vậy.

Chỉ cần người hack nick lấy danh của Ỷ Lan Thính Phong chủ động liên hệ với bọn họ thì bọn họ nhất định sẽ dốc sức đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của anh ta.

Cho dù có gọi bọn họ đi thuê phòng ngay thì có lẽ bọn họ cũng không từ chối.


“Không ngờ vì sơ suất của mình không đặt số điện thoại ràng buộc tài khoản mà gây ra sự ảnh hưởng lớn như vậy!”
Trương Phong bất lực thở dài một hơi, trong lòng anh đang thầm nghĩ nên làm thế nào để giải quyết chuyện này.


“Reng reng reng…”
Chính vào lúc này, tiếng chuông vào tiết vang lên.

Những sinh viên đang vây quanh viên chí hùng cũng lần lượt quay về chỗ ngồi của mình đợi lên lớp.

Chính vào lúc này, Vương Hùng phát hiện sắc mặt của vương phong có chút không đúng lắm, anh ta không nhịn được hỏi: “Trương Phong, sao vẻ mặt cậu lại khó coi đến vậy? Có phải vì khi nãy mọi người cười nhạo cậu không, làm cậu đau lòng rồi hả?”
“Không có…”
Trương Phong khẽ lắc đầy, anh không giải thích gì với Vương Hùng cả.

Bởi vì lúc này, cho dù Trương Phong có nói cho Vương Hùng biết chuyện anh đang thầm lo lắng thì có lẽ Vương Hùng cũng không tin anh.

Tối ngày hôm qua, Trương Phong vẫn luôn nghiên cứu xem làm thế nào để lấy lại tài khoản của mình, bởi vậy nên anh mới đi ngủ muộn.

Cộng thêm việc tiết này là tiết tiền tệ học nữa, bởi vậy khó tránh có chút buồn ngủ, sau khi nghe giảng một hồi, Trương Phong nằm rạp xuống bàn ngủ mất.

Khi Trương Phong mở mắt ra lần nữa thì tới giờ tan tiết buổi chiều rồi.

“Trương Phong, đừng có ngủ nữa, tụi mình nhanh chóng đến quán rượu ngoài trường học thôi, đám người của Hiểu Huyên đang đợi chúng ta đó!”
Vương Hùng chìa tay vỗ vỗ vai của Trương Phong rồi thấp giọng nói.

“Ừa…”
Trương Phong dụi dụi đôi mắt còn mơ ngủ sau đó đi cùng hai người Vương Hùng và Nhãn Kính đi ra ngoài trường học.

“Trương Phong, hôm nay cậu sẽ đãi buổi tiệc làm quen này nhé, đến lúc đó cậu đừng có mà nuốt lời!”
“Đến lúc đó gặp mặt con gái nhà người ta thì giả bộ hào phóng một chút, không phải tôi đưa tiền cho cậu rồi đó sao? Cậu cố gắng tiêu là được…”
Vương Hùng vừa dẫn Trương Phong rời khỏi trường học vừa dặn dò Trương Phong.

“Ừm tôi biết rồi!”
Trương Phong nghe Vương Hùng nói vậy thì khẽ gật đầu, anh không nói gì nhiều them.


“Trương Phong, chỉ cần hôm nay cậu thể hiện tốt một chút, tôi nghĩ cậu có thể lấy lòng được bạn cùng phòng Hiểu Huyên đó, suy cho cùng hai bạn cùng phòng của Hiểu Huyên đều không phải sinh viên trường Đại học Giang Thành chúng ta, bọn họ không rành tình hình của cậu lắm…” Nhãn Kính tiếp tục nói với Trương Phong.

“Nhãn Kính, cậu nói bậy cái gì vậy hả?”
Sau khi nghe Nhãn Kính nói vậy, Vương Hùng có chút không vui hét.

“Tôi… tôi có nói cái gì đâu…
Nhãn Kính tỏ vẻ gượng gạo trả lời một câu.

“Dù bọn họ có biết tình hình của vương phong thì có làm sao chứ? Trừ việc hơi nghèo một chút thì Trương Phong cũng đâu còn vấn đề nào khác đâu?”
“Huống hồ gì trẻ trung chính là một nguồn vốn của đàn ông đó, cho dù có nghèo thì cũng không thể nghèo cả đời được.


Vương Hùng nói với Nhãn Kính.

“Khi nãy tôi chỉ tiện miệng nói có một câu thôi, cậu kích động như thế để làm gì?”
Hình như Nhãn Kính cũng cảm thấy câu nói khi nãy có hơi quá đáng, nên anh ta nhanh chóng giải thích nói.

“Sau này cậu bớt nói mấy lời như vậy đi, Trương Phong là ban của hai chúng ta, nếu như cậu cũng nghĩ cậu ấy như vậy thì người khác sẽ nghĩ như thế nào nữa?” Vương Hùng nghiêm túc nói với Nhãn Kính.

“Anh Hùng à, không sao đâu mà, khi nãy Nhãn Kính chỉ đùa chút thôi, tôi không hề để trong lòng đâu…”
Sau khi nghe hai người họ nói vậy, trong lòng Trương Phong lại thấy cảm động hơn.

Bởi vì anh biết rằng khi nãy Nhãn Kính không hề cố tình nói như vậy, anh ta không hề có ác ý gì.

“Đúng rồi, khi nãy tôi chỉ đùa mà thôi, Trương Phong ơi làm ơn đừng để trong lòng nhé!” Nhãn Kính cũng nói hùa theo.

Vương Hùng nhìn hai người Trương Phong và Nhãn Kính, sau đó anh ta không nói gì thêm rồi đi ra khỏi trường học.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi