TÔI TRÚNG SỐ RỒI!


Bên kia, trước cổng trường đại học Giang Thành.

Trương Phong ngồi trong chiếc Bentley của Tạ Hoa Cường, xem xét từng tài liệu trong tay.

Nhưng sau khi đọc hết tài liệu, Trương Phong kinh ngạc phát hiện không có Hoàng Phong mà tối hôm qua anh nhìn thấy trong số những tài liệu này.

“Tiểu Cường, anh có chắc là thông tin của tất cả những người tên Hoàng Phong đều ở đây không?” Trương Phong đặt tài liệu xuống và hỏi Tạ Hoa Cường với vẻ mặt nặng nề.

"Tôi chắc chắn, những thông tin này đều do tôi nhờ người tìm được, cho dù không phải là người địa phương ở Giang Thành, chỉ cần có học tập hoặc làm việc ở Giang Thành, tôi đều thu thập thông tin của bọn họ, cho nên thông tin này là chính xác nhất!" Tạ Hoa Cường nhẹ nhàng đáp lại.

"Vậy tại sao không có người tôi đang tìm?"
Trương Phong nhìn tài liệu trong tay, hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

Anh thực sự không thể hiểu nổi, Tạ Hoa Cường đã thu thập tất cả tin tức về Hoàng Phong, tại sao lại không thấy người mà anh nhìn thấy tối hôm qua?
"Cậu chủ Trương, cậu có chắc tên thật của người đó là Hoàng Phong không?"
Nhìn thấy bộ dạng khó hiểu của Trương Phong, Tạ Hoa Cường do dự một chút rồi nhẹ giọng hỏi Trương Phong.

"Cái này…"
Sau khi Trương Phong nghe câu hỏi của Tạ Hoa Cường, một tia sáng lóe lên trong mắt anh.

Bởi vì anh thấy rằng anh không có cách nào để xác định xem người đánh cắp tài khoản của anh có phải tên là Hoàng Phong hay không, dù sao thì Trương Phong cũng chưa bao giờ nhìn thấy thẻ căn cước của người đó.

"Cậu chủ Trương, thông tin này của tôi là do người của phòng hộ khẩu đưa cho tôi, không thể có sai sót, nhưng nếu đối phương hoàn toàn không phải tên là Hoàng Phong, hoặc dùng tên giả là Hoàng Phong, thì tôi không có cách nào để tìm được thông tin của người này đâu!” Tạ Hoa Cường nhìn Trương Phong, nhẹ giọng giải thích.

"Vậy thì chuyện này có chút phiền phức rồi.


"
Trương Phong khẽ thở dài.

"Cậu chủ Trương, cậu có biết thông tin nào khác về người này không? Chẳng hạn, cậu có ảnh hay số điện thoại di động không?" Tạ Hoa Cường hỏi.

"Không có…"
Trương Phong nhẹ nhàng lắc đầu.

"Vậy thì thật sự là có chút phiền phức!"
Tạ Hoa Cường lúc này cũng hơi bất lực, không biết làm sao để tìm được người mà Trương Phong đang tìm.

"Thôi, tôi sẽ trở về tìm cách chụp ảnh người đó, chờ chụp xong tôi sẽ gửi cho anh!"
Trương Phong biết rằng sẽ không thể tìm thấy Hoàng Phong chỉ với một cái tên.

Vì vậy, Trương Phong chỉ có thể đợi Hoàng Phong xuất hiện ở nhà Mễ Na một lần nữa, sau đó tìm cơ hội để bí mật chụp ảnh của Hoàng Phong cho Tạ Hoa Cường.

"Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy thôi!"
Tạ Hoa Cường khẽ gật đầu.

"Được rồi, anh giúp tôi để ý giải quyết chuyện của Diệp Tiểu Long một chút, một lát nữa tôi còn có việc khác phải làm!"
Trương Phong vừa nói chuyện vừa vươn tay đẩy cửa bước xuống xe.

Và sau khi tiễn Trương Phong rời đi, Tạ Hoa Cường lấy điện thoại di động ra và gọi cho Diệp Thiên Hổ.

"Ding ding ding…"
Sau khi điện thoại vang lên vài tiếng, Diệp Thiên Hổ trả lời điện thoại, giọng điệu vô cùng cung kính: "Anh Cường, anh tìm em có chuyện gì không?"

"Em trai Diệp Tiểu Long của cậu đâu? Bảo cậu ta nghe điện thoại!"
Lúc này Tạ Hoa Cường hùng hổ, như thể đã đổi thành một người khác.

Diệp Thiên Hổ nhận ra giọng điệu của Tạ Hoa Cường không đúng, trong lòng thầm than không ổn, nhanh chóng đưa điện thoại cho Diệp Tiểu Long bên cạnh.

"Anh! Anh Cường? Anh! anh có việc gì ạ?" Diệp Tiểu Long lắp bắp hỏi sau khi nhận điện thoại.

"Có phải cậu đang làm khó một nữ streamer tên là Mễ Na đúng không?"
Tạ Hoa Cường lạnh giọng hỏi.

"Mễ Na?"
Diệp Tiểu Long nháy mắt ngây ngẩn cả người khi nghe cái tên này.

"Tôi ra hạn cho cậu phải xin lỗi Mễ Na trong vòng hai tiếng, sau này không được phép trêu chọc cô ấy nữa, nếu không cậu sẽ tự mình tự gánh lấy hậu quả.

Cậu hiểu ý của tôi không?"
Khi Tạ Hoa Cường nghe được giọng điệu trong lời nói của Diệp Tiểu Long, anh ta có thể cảm nhận được Diệp Tiểu Long nhất định biết Mễ Na, vì vậy mới trực tiếp nói ra.

"Được! Được rồi, em hiểu rồi!"
Diệp Tiểu Long run rẩy đồng ý, sau đó nói tiếp: "Anh Cường, anh có biết Mễ Na này ư?"
"Tút tút tút!"
Tạ Hoa Cường không để ý tới Diệp Tiểu Long, cúp điện thoại rồi lái xe rời đi.

Nghe thấy âm báo bận ở đầu dây bên kia, Diệp Tiểu Long mang vẻ mặt bàng hoàng.


Bởi vì trước đó anh ta đã phái người đi điều tra bối cảnh của Mễ Na, lại phát hiện Mễ Na không quen biết ai ở Giang Thành nên mới dám ra tay với Mễ Na.

Nhưng anh ta không thể hiểu nổi tại sao Mễ Na này lại quen một đại ca giang hồ như Tạ Hoa Cường chứ?

Bên kia, sau khi Trương Phong tách khỏi Tạ Hoa Cường, anh trực tiếp đi bộ về nhà của mình.

Mặc dù bây giờ Trương Phong đã tìm thấy cậu Diệp ở Giang Thành với sự giúp đỡ của Tạ Hoa Cường và giúp Mễ Na giải quyết một vấn đề lớn.

Nhưng Trương Phong vẫn chưa tìm ra thân phận thực sự của Hoàng Phong kia, vì vậy anh vẫn rất lo lắng cho sự an toàn của Mễ Na và những gì sẽ xảy ra với cô ấy.

"Vù vù vù!"
Đang lúc Trương Phong sắp về đến nhà, điện thoại của anh đột nhiên rung lên.

Trương Phong vốn tưởng rằng Tạ Hoa Cường có tin tức gì đó, cho nên không nghĩ gì đã trực tiếp nghe điện thoại.

"Anh Trương, xin chào!"
Nhưng giọng nói phát ra từ đầu dây bên kia không phải là giọng của Tạ Hoa Cường, mà là một giọng nữ gợi cảm và quyến rũ.

Trương Phong vừa nghe thấy đã nhận ra không phải ai khác đã gọi cho anh, mà là Lưu Thần Vy, nữ giám đốc đã gây khó dễ cho anh ở bộ phận bán nhà trước đây.

Người phụ nữ Lưu Thần Vy này, dáng người gợi cảm, diện mạo quyến rũ, trên người còn lộ ra khí chất chín chắn, quả thực là một ngự tỷ tiêu chuẩn, hơn nữa giọng nói của cô ta cũng mang theo sức quyến rũ độc nhất vô nhị của ngự tỷ, cho nên Trương Phong vừa nghe đã nhận ra.

"Làm thế nào mà cô biết số điện thoại của tôi?"
Trương Phong sửng sốt một chút rồi nhẹ giọng hỏi.

“Tôi lấy được số điện thoại của anh từ Từ Lộ!” Lưu Thần Vy ngọt ngào đáp.

"Ồ, có chuyện gì à?"
Trương Phong đã nói với Từ Lộ số điện thoại di động của anh trước đó, vì vậy việc Lưu Thần Vy có được số điện thoại của anh là điều bình thường.

"Là vậy anh Trương, trước đây không phải tôi đã nói với anh là công ty chúng tôi mới mở một khu biệt thự mới sao? Trong đó có một căn biệt thự, cả về quy mô lẫn vị trí đều rất tốt, giá cả có thể đắt hơn một chút, nhưng đối với anh mà nói chắc cũng không phải vấn đề gì, buổi chiều anh có thời gian không? Chi bằng tôi dẫn anh qua đó xem nhà, thế nào?" Lưu Thần Vy nói nhanh.


"! "
Trương Phong hơi do dự sau khi nghe những lời của Lưu Thần Vy, mặc dù anh thực sự không có việc gì để làm vào buổi chiều.

Nhưng anh luôn lo lắng cho sự an toàn của Mễ Na nên không có tâm trạng đi xem nhà lúc này.

"Anh Trương, căn biệt thự này là tòa nhà đang hot của chúng tôi, nếu anh không nắm bắt thời gian thì rất có thể sẽ có người khác mua mất!"
Lưu Thần Vy nhận thấy Trương Phong có vẻ do dự, vội vàng nói.

"Vậy được rồi, dù sao tôi cũng không có việc gì, đi xem thử vậy!"
Trương Phong trực tiếp đồng ý.

"Vậy thì tốt quá rồi, anh Trương, bây giờ anh đang ở đâu? Tôi sẽ đến đón.

" Lưu Thần Vy nói rất hào hứng.

"Tôi ở tiểu khu Nhã Hiên!"
Trương Phong nghe nói Lưu Thần Vy muốn tới đón mình thì cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp nói cho cô ta biết mình đang ở đâu.

"Được, tôi đi đón anh ngay.

"
Lưu Thần Vy đáp lời rồi trực tiếp cúp điện thoại.

Trương Phong cất điện thoại vào túi, sau đó đứng ở cổng tiểu khu và đợi Lưu Thần Vy đến.

Nhưng vào lúc này, Trương Phong đột nhiên phát hiện một bóng người quen thuộc đi về phía mình.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi