TÔI YÊU EM, THIÊN THẦN CỦA TÔI


1 tuần trôi qua, hk ai có thể vào được phòng của nó ngoại trừ anh và người con gái có tên là Lâm Hạ Nhi kia. N hưng người con gái đó vẫn chưa xuất hiện àm cho anh cảm thấy rất tò mò, rốt cuộc cô ta là ai mà nó lại cho vào phòng chứ? Vậy là cuối cùng trí tò mò của anh cũng được thõa mãn. Người con gái có tên là Lâm Hạ Nhi kia cuối cùng cũng đến. Anh đang đứng nói chuyện với bác sĩ thì thấy 1 người con gái xinh đẹp bước lại gần bác sĩ. Cô gái đó hk thèm liếc anh 1 cái lên tiếng hỏi:
- Aihara Usagi, phòng bệnh nào?
Giọng của cô gái vô cùng lạnh khiến cho ông bác sĩ cũng phải cảm thấy khí băng đang tỏa ra ngùn ngụt quanh người cô . Ông ta lắp bắp: - Ở phòng Vip tầng 2, phòng 103.
Nhi gật đầu rồi lướt đi qua 2 người. Nhưng chưa kịp đi thì bị anh giữ lấy tay. Nhi lạnh lùng quay đầu nhìn anh:
- Chuyện gì?
Anh chỉ mỉm cười nói: - Tôi cũng định đến phòng nó, hay là cùng đi?
Nhi nhướn mày, chỉ lạnh lùng lên tiếng: -Tùy anh.
Nói rồi nó cất bước đi cũng chẳng thèm quan tâm gì đến anh, mặc anh muốn làm gì thì làm. Trên đường đi, anh cứ luyên thuyên hỏi cô đủ thứ điều còn nó chỉ lạnh lùng trả lời:
Anh: " Cô là gì của Usagi?"
Nhi: " Bạn"
- Cô quen với nó lâu chưa?

- 4 năm.
- Hai người có thân thiết hk?
- Cũng tạm. Bạn bè trên danh nghĩa kẻ thù.
- Là sao ? Trong quan hệ nào?
- Đồng nghiệp.
- Ý cô là?
Nó dừng lại lạnh lùng nói:
- Anh nói nhiều quá, đến rồi.
Dứt lời nó mở cửa bước vào phòng. Nhìn lên giường bệnh thấy nó đang nằm ngủ ngon lành trên giường thì lại gần nó nhìn từ trên xuống dưới. Anh thấy cô có ý định đánh thức nó dậy thì ngăn cản:
- Cô đừng đánh thức con bé dậy, nó hung dữ lắm đấy!
Nhìn một cô gái yếu mềm như vậy mà bị có đánh thì sẽ ra sao? Nhi lạnh lùng nhìn anh nói:
- Hk liên quan đến anh!
Anh bất ngờ im bặt, nói là yếu mềm mà tại sao khí phách lại lớn như vậy? Nó khẽ hừ 1 tiếng rồi quay lại nhìn nó.
- Dậy!- Nhi lạnh lùng nói.
Nó đang nằm ngủ bỗng cảm thấy lành lạnh, cả giọng nói này nữa, nghe quen quen. Nó hé đôi mắt của mình, thấy vậy cô gái đó lạnh lùng quát:
- Angel, dậy ngay cho tôi!
Nó nghe thấy giọng nói này, bất ngờ bật dậy nhìn người trước mặt, là..... Lâm Hạ Nhi!!!!!
Nó cười cười nhìn anh ý muốn nói cho nó nói chuyện riêng vói cô gái này. Anh nãy giờ đang bất ngờ trước khí phách của cô gái lạ mặt này thì thấy ánh mắt của nó. Anh giật mình hiểu ý rồi cũng đi ra ngoài.
Đợi khi cánh cửa khép lại, Hạ Nhi lên tiếng:

- Cô có gì cho tôi ?
Nó chỉ mỉm cười rồi dùng khẩu hình miệng nói: Vội vàng thế?
Hạ Nhi lạnh lùng nhìn nó: - Tôi hk rảnh đi đọc khẩu hình miệng của cô, nói được rồi thì nói đi.
Nó bĩu môi rồi nói:
- Quả nhiên là Black Angle, tôi chịu thua cô rồi. Thôi được, tôi tìm thấy thông tin rồi đây!
- Đối thủcủa tôi cũng hk tồi, 1 tháng mà tìm được thông tin nhanh vậy là tốt lắm!
- Cô cũng biết là tôi phải lo việc ca sĩ nữa mà, tìm được từng đó thông tin là mừng lắm rôi!
- Có thể đi giải quyết cùng tôi được hk?
- Chuyện ba nuôi cô, cô tự giải quyết. Tôi lo cho chuyện khác, thân làm đối thủ là tôi cũng chỉ có vậy thôi.
- Trốn việc sao?
- Tôi muốn để cô nổi danh thêm 1 chút mà đừng phụ lòng tốt của tôi như vậy chứ!
- Tùy cô. Khi nào cần tôi sẽ gọi cho cô.
- Được thôi, nghĩa vụ của tôi mà!
Nhi mỉm cười rồi cũng đi ra khỏi phòng. Cô nghỉ ngơi đi, 2 năm nay cô mệt mỏi rồi.

Anh thấy cô ra thì vào phòng, nhìn thấy nó đang ngồi cười 1 mình trên giường thì cảm thấy bất ngờ.
- Em làm sao mà cười ngốc nghếch vậy?
Nó nhìn anh lắc đầu, tâm trạng rất vui! Anh lại xoa đầu nó:
- Em có vẻ rất vui nhỉ? Người đó là ai vậy?
Nó cười: Một người quen.
Anh nhìn nó, tuy cảm thấy rất kì lạ nhưng không biết là ở chỗ nào. Lắc lắc đầu, thôi kệ cứ cho qua đi.
- Em có muốn xuất viện hk?
Nó nghe vậy thì mắt sáng rực lên, gật đầu lia lịa.
Anh mỉm cười: - Nhưng em phải ở nhà nghỉ ngơi cho tới khi em có thể nói được.
Nó bĩu môi, mệt anh quá, em hk phải vì làm ca sĩ mới mệt mà là vì chuyện khác cơ! Nó cũng chẳng nói gì xem như thừa nhận, thôi kệ đằng nào cũng thu âm rồi, chỉ cần quay MV là được mà!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi