[TOKYO REVENGERS] BẮT CÁ HAI TAY

Trời bắt đầu u ám đi , từng giọt nước mưa rơi xuống đất nền tạo nên tiếng tách tách vui tai người nghe . Ngay tại bia mộ , cô gái nhỏ ngồi dựa ngủ lên mộ mẹ mình say giấc nồng ...

Bỗng dưng không biết từ lúc nào một chiếc dù che nước mưa lại , Tô Linh chầm chậm mở mắt ra nhìn xem ai .

" Sao em lại ở đây vậy ? Tô Linh" Ran nhìn cô bạn gái mình yêu hiện tại ướt như chuột lột kia mà thấy thương .

Hắn có thể thấy đôi mắt ấy chưa đầy sự thương tâm ...

" Thăm mẹ " tôi không lạnh không nhạt nói một câu trả lời .

Thấy Tô Linh nhue vậy Ran chỉ có thể thở dài , hắn biết tâm trạng của em ấy đang không được tốt lắm đây . Nhẹ buông chiếc dù ra , tiến tới phái cô gái nhỏ ngồi dưới đất ấy mà bế lên !

Tô Linh giật mình theo bản năng liền ôm chặt lấy cổ Ran để không bị ngã đi . Vốn dĩ cơ thể toàn thân mình đã không chỗ nào không dính nước giờ đây liền lây ướt qua Ran .

Nhưng Ran không để tâm , hắn chỉ lo sợ Tô Linh sẽ vì ngồi lù ở đây liền sẽ bị cảm mạo mất . Bế cô gái trong lòng mình đi xuống lề đường nơi có đậu chiếc xe hơi màu đen quen thuộc .

Thuộc hạ thấy hắn liền cuối đầu mở cửa ra cho Ran cùng Tô Linh vào xe tránh mưa . Tô Linh cũng không nói gì mặc hắn ta muốn làm gì thì làm ...

Hôm nay tâm trạng tôi không được vui lắm ...nhớ lại chuyện cũ hồi bé chăng ?

" Chỉnh nhiệt độ đi" Ran lau nước mưa dính trên người Tô Linh rồi lạnh lùng ra lệnh tài xế lái xe kia .

Nhiệt độ trong xe cuối cùng cũng dần ấm lên , tôi không khỏi thở nhẹ một hơi . Đúng là tắm mưa nãy giờ cũng có điểm lạnh nha ~

" Có chuyện gì buồn thì em có thể qua tôi tâm sự mà ? Hai ta không phải là người yêu của nhau sao ?" Ran có chút không hài lòng mà nhìn qua bạn gái mình .

Nếu không phải hôm nay hắn nổi hứng thăm mộ Izana thì làm sao mà phát hiện Tô Linh ở đó chứ ? Em ấy nếu cứ ngồi lỳ ở đấy liền không nặng không nhẹ liền đổ bệnh .

" Ừm...em biết lỗi rồi " nói xong tôi liền không trụ nổi nữa liền ngã người gối đầu lên đùi Ran thiếp đi.

Mệt quá ....muốn ngủ .

Ran thấy vậy chỉ biết thở dàu lắc đầu mà chiều chuộng bạn gái nhỏ của mình . Ai bảo hắn quá yêu thương em ấy làm chi ? Liếc qua tài xế bảo giảm tốc độ chạy lại để không phải đánh thức giấc ngủ của Tô Linh .

" Hướng về nhà của em ấy đi " hắn biết rất rõ nhà em ấy nhưng đó giờ giả đồ không biết thôi .

Tài xế gật đầu đúng như chỉ bảo liền lái xe đi về hướng nhà Tô Linh .

____end chương. 72
Ss1 này chắc cũng kéo dài khoảng gần 100 chương chứ ít ỏi gì :))

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi