[TOKYO REVENGERS] LÀM VIỆC Ở PHẠM THIÊN CŨNG NHÀN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tình trạng dạo gần đây:)))

....

Gió heo mây nhẹ nhè thổi vào căn biệt thự, bầu trời quang đãng, ánh nắng ấm áp. Đây chính là kiểu thời tiết đặc trưng mỗi dịp Tết đến, xuân về.

"Mừng Tết đến và lộc đến nhà nhà cánh mai vàng cành đào hồng thắm tươi."

Sắp đến Tết rồi, nhân dịp đại gia Kokonoi có ở nhà nên bọn họ lại rủ nhau đánh bạc trong phòng của Takeomi.

Chẳng hiểu bằng một cách vi diệu nào đó, gần như mọi buổi tụ họp kiểu này đều là ở trong phòng của Takeomi, cho dù chủ nhân căn phòng không có ở đây cũng vậy.

Asura đem trà bánh và hạt dưa vài mời mọi người, cô ngồi kế bên Kakuchou, tiện thể liếc mắt nhìn xem cây bài mà hắn đang cầm.

Asura phải công nhận rằng Kakuchou đen thật sự, bài như này thì chỉ có sư phụ Châu Nhuận Phát mới cứu nổi thôi.

Kakuchou đã đen, nhìn sang bên Rindou còn đen hơn cả chữ đen nữa. Cho dù thần bài có xuất hiện thì cũng không cứu nổi đầu xanh tím em đâu.

Em trai thì đang nhăn nhó khó chịu còn anh trai thì lại cười hả hê vô cùng, Ran thắng liền mấy ván.

Nhưng số tiền mà Ran thắng làm sao có thể nhiều bằng đại gia Kokonoi, hắn vốn đã rất giàu nay lại còn kiếm thêm được một mớ từ đám này nữa.

Nhìn cả đám chơi vui quá, Asura tự dưng cũng muốn tham gia nữa.

"Không."_Rindou thua quá nhiều, hắn quạu quọ trả lời.

"Có một tỉ thì chơi."_Kokonoi nhếch mép nhìn cô, đó chính là điệu bộ chảnh chọe của những kẻ có tiền.

"Có."_Asura chớp chớp mắt, cô dửng dưng đáp lời.

Ran vừa uống một ngụm trà, nghe Asura nói khiến hắn suýt nữa là phun hết ra bên ngoài.

"Kokonoi trả lương hậu hĩnh vậy luôn à?"_Ran có hơi bất ngờ, nhìn mĩ nữ bình thường vừa ngơ ngác vừa ăn mặc quê mùa vậy mà cũng có nổi một tỉ sao?

"Rồi, vào đi. Thua đừng có khóc rồi đòi tiền lại là được."_Kokonoi gom bài lại rồi bắt đầu chia ra, vì có thêm Asura nên có thêm một tụ nữa.

Rindou nghỉ chơi rồi, không phải vì hết tiền mà là vì hắn đói bụng. Rindou ngồi trên giường trong phòng Takeomi, vô tư nhàn nhã thưởng thức trà bánh mà Asura vừa mang vào.

(Vì không rành bên Nhật người ta chơi bài gì nên tui chọn Tiến lên miền Nam nha=)) )

Cây bài mà Asura đang nắm trong tay thật sự rất lớn, có tận hai con heo đỏ.

Ran đánh đôi heo đen.

Thời của mĩ nữ đã đến, cô sẽ thắng sạch tiền của tên Ran đáng ghét này!

"Há há, chết này!"_Asura cười khả ái, mạnh mẽ đặt đôi heo đỏ nằm đè lên cặp heo đen của Ran.

Rindou vừa ăn bánh mochi vừa quan sát bốn người kia đánh bạc, bây giờ là đến lượt của Kakuchou.

Hắn nhìn cặp heo đỏ,nhìn lên Asura rồi lại nhìn vào cây bài mình đang cầm. Thái độ có chút đắn đo.

"Sao thế? Nhanh lên đi."_Cô nhăn mặt hối thúc, từ khi nào Kakuchou lại trở nên chậm chạp như vậy nhỉ?

"Qua lượt."_Cuối cùng, hắn lên tiếng.

Rindou cau mày khó hiểu, từ phía trên nhìn xuống hắn thấy rất rõ cây bài của người bạn mặt sẹo.

Ván bài hôm đó, Asura là người chiến thắng.

Kakuchou giữ lại tứ quý chín.

...

Phòng khách hôm nay cũng rất đông đủ, chỉ thiếu mỗi Sanzu thôi.

Nhưng lần này không giống như lần trước, tên đầu hồng ấy không biệt tăm biệt tích mấy tuần liền, hắn có gọi về cho Asura vào mỗi tối.

Cô đang xem phim cùng với anh em Haitani và Kakuchou.

Mĩ nữ đang buồn rầu nên không muốn nói chuyện với ai hết, tên Kokonoi đáng ghét ấy chắc chắn là chơi ăn gian!

Mặc dù lát nữa hắn có ngỏ ý trả tiền lại cho cô nhưng vì lòng tự trọng cao ngút trời, Asura đã từ chối nhận.

Và bây giờ cô đang hối hận đây, Tết nhất đến nơi rồi mà tự dưng ngồi một buổi lại hết sạch tiền.

Đúng là không nên bài bạc, chỉ vì một phút tham lam mà mĩ nữ đã trắng tay.

Nhưng Asura không cô đơn, bởi vì còn có người bạn Rindou bên cạnh. Cả hai người đều thua từ đầu đến cuối. À không, Asura có thắng một ván.

"Sao trông mày buồn thế? Không có tao bên cạnh chọc ghẹo nên thấy nhớ rồi chứ gì? Đấy, giờ mày đã cảm thấy hối hận vì trước kia đối xử tệ bạc với tao hay chưa?"_Sanzu cười khoái chí. Hắn chờ ngày này lâu lắm rồi, cái ngày mà Asura nhận ra tầm quan trọng của Sanzu trong cuộc sống của cô.

Asura nheo mắt, đi làm nhiệm vụ mà cũng dành thời gian cắn "vitamin" nữa à? Chứ người bình thường không thể nào phát ngôn ra một câu nói ngu ngốc như vậy được.

"Không có mày nên cái nhà này yêu tĩnh hơn rất nhiều."_Asura thẳng thừng lên tiếng, mĩ nữ vẫn còn đang rất cọc về vụ đánh bạc ban nãy.

Câu nói của cô như ngàn vết dao cứa thẳng vào tim của mĩ nam tóc hồng. Asura nói vậy chẳng khác nào bảo Sanzu ồn ào sao?

Mặc dù đang cầm máy để nói chuyện với hắn nhưng đầu cô lại tựa vào vai của người ngồi bên cạnh, bộ dạng không thể nào thảm sầu hơn.

"Rindou, cho vay ít tiền."_Asura chìa tay ra.

"Thật trùng hợp, tao cũng định nói câu đó."_Rindou híp mắt.

Cả hai nhìn nhau, cười ngây ngốc. Đúng là bạn thân có khác, đến cả chuyện hết tiền mà cũng hết cùng nhau.

Sanzu từ nãy đến giờ cứ có cảm giác như mình bị ra rìa vậy đó, hắn liên tục lên tiếng nhưng đều bị cô bơ đẹp. Asura đang mãi đắm chìm trong những câu chuyện bài bạc cùng với Rindou.

"Hay là mày bán sợi dây chuyền này đi, nhìn nó có vẻ đắt đấy."_Đầu xanh tím em chỉ tay vào cổ cô, hắn đề nghị.

Sanzu vừa định mắng Rindou vì lời đề nghị chết tiệt đó nhưng mà Asura đã nhanh hơn.

"Tự cắt tóc của mày rồi đem bán đi, đây là món đồ quan trọng của tao đấy."_Cô nắm chặt sợi dây chuyền, rời khỏi bờ vai vững chãi của ai đó, thẳng thừng tuyên bố sợi dây chuyền này chính là thứ quý giá đối với mình.

Vốn dĩ hôm nay Sanzu đã có một ngày làm việc vô cùng mệt mỏi.

Nhưng nữ bác sĩ đã đánh bay cảm giác căng thẳng ấy trong vòng chưa đầy mười phút.

Asura là nữ bác sĩ duy nhất của Phạm Thiên và cũng là người con gái duy nhất có thể khiến cho Sanzu tự nguyện dâng trọn con tim.

Đêm đó, tên tóc hồng nào đấy hí hửng chuyển một khoảng tiền vào tài khoản của...của ai thì trong lòng ắt tự có câu trả lời.

...

"Manjirou đấy à? Lâu lắm rồi mới thấy anh ghé qua đấy."

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa với nụ cười rạng rỡ như một đóa hướng dương khiến cho Mikey vô địch cũng phải chào thua.

"Dạo này... công ti có chút việc bận nên không thể đến đây thường xuyên được."_Hắn quay mặt sang hướng khác, tránh nhìn thẳng vào đôi đồng tử đen láy ấy.

Bánh cá mà cô làm, đó là món ngon nhất trên đời.

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha ?❤

Lâu rồi mới viết lại, cảm giác như mình bị lục nghề rồi :v







Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi