TÔNG CHỦ ÁC MA CỦA TA



Bầu trời U Minh Nhai chuyển đổi từ u ám sang tối hẳn,mặc dầu thời gian đang là buổi sớm,khiến cho các thường dân sống lân cận cánh rừng tiếp giáp với U Minh Nhai cũng kinh ngạc.

_ Ôi trời,tại sao cả một vùng tối đen thế kia?
_Ở chỗ ta sống vẫn còn sáng kìa!
_Ơ nhìn xem bóng tối dường như đang di chuyển về hướng của thôn chúng ta! kỳ quái quá!.

chuyện gì vậy hả?
_Trời ơi nhìn kìa !.

quỷ là bọn Quỷ của Ma Vực!.

chạy đi!.

_Á! Quỷ vượt giới tuyến rồi chạy đi!.

.

Đoàn Quỷ Binh đi đến đâu bóng tối,chướng độc ngập tràn đến đó, những thôn trấn gần U Minh Nhai chìm vào bóng tối,Yêu ma, quỷ quái kéo bầy kéo lũ ,từng tóp từng tóp tràn từ khu vực U Minh Nhai sang các vùng tiếp cận ,,trên trời có,dưới đất có,cả trong gió thổi qua cũng có chướng khí nồng nặc ,bọn chúng nghe lệnh của các Quỷ Tướng điều khiển hễ gặp người thì giết người ,quỷ đi đến đâu máu thịt vươn vãi đến đó gây cảnh chết chóc lầm than,vạn vật oán thán.

Các nhân sĩ tu tiên trong vùng bị tấn công cũng hợp sức đánh trả và gửi tin cầu cứu cảnh báo đi khắp nơi,dân chúng sợ hãi bỏ nhà ,bỏ trấn chia nhau chạy về hướng Lục Đại Phái ở Sáu thành lớn còn lại để cầu xin sự che chở, những môn phái nhỏ,vô danh chia nhau cứu dân còn sống đưa đi các thành chưa bị Quỷ Binh đánh tới để nương náu.

Trong vòng chưa đến mười ngày Quỷ quái đã chiếm lấy hai phần đất của Trung Nguyên, những nơi mà chúng đi qua,xác người ngổn ngang,máu thịt vươn vãi,mùi xú uế nồng nặc ,u ám thê lương,như một phần của Ma Vực.

Kỳ Đà Quỷ Tướng đi hướng Đông,Hoa Y Nữ Quỷ đi hướng Tây bên dưới còn có các Quỷ Tộc,Yêu Tộc ,Oán Hồn mấy ngàn tên,đếm số Quỷ cấp Đại cũng hơn cả trăm,đánh chủ yếu vào những nơi có môn phái tu tiên ,diệt được sơn trang nào là diệt luôn cả một thôn, một trấn và để lại những hố Hoả Diễm cháy suốt ngày đêm,khói lửa nghi ngút đỏ cả một góc trời.

Toàn cảnh cứ như là địa ngục trần gian.

Trong suốt trận đánh tiệt nhiên lại không thấy bóng dáng của Tạ Kiều Lam,hay Bá Dực xuất hiện,mặc dầu không có Quỷ Vương điều khiển trận đánh nhưng Tả Hữu Quỷ Tướng của Hắn cũng khiến cho các Đại Phái dè chừng.

Cửa Thành do họ cai quản chẳng nói chẳng rằng đồng loạt đóng chặt,khiến cho dân tị nạn ở các khu vực bị quỷ tấn công khổ sở không nơi nương náu,dân chúng lớp chết vì đói,lớp chết vì bị thương,lây lất vật vạ trên đường ,dù thấy trước cổng thành có cả mấy trăm con người cầu cứu ,nhưng bọn nhân sĩ tu tiên vẫn không mở cửa thành tiếp nhận họ.

Có các trai tráng,lão nông còn sức chống chịu đã lập thành một nhóm hợp sức phá cửa thành ,bọn danh môn chánh phái tiệt tình đến độ ra tay đánh luôn cả thường dân,càng khiến oán khí dâng cao , người đánh quỷ chưa xong lại thêm cảnh người và người giết hại nhau.

Vô cùng hỗn loạn.

Nhận tin dữ từ U Minh Nhai truyền đến Trường Bạch Tiên , Hàn Bất Tiếu tức giận vì đã chậm một bước ,để cho Ma Tộc vượt giới tuyến tấn công ,mọi kế hoạch mà Hắn sắp đặt đều không thể áp dụng ,đành phải nghĩ ra kế khác.

Hắn vội triệu tập nhân sĩ tu tiên của các môn phái đến để đẩy nhanh cuộc chiến chống Ma Tộc.

_Hừm Quỷ Điệp Ma Vương?khốn kiếp hắn là ai chứ,sao ta chưa hề nghe qua bao giờ! làm hỏng cả kế hoạch mà ta mưu tính suốt mười mấy năm,hừ!.

đã thế thì đành đẩy bọn Ngũ Đại phái kia ra làm vật cản chân Hắn!.

hừ !.

Rất nhanh lệnh xuất chiến được Hàn Bất Tiếu phát đi các môn phái,Hắn phân công nhiệm vụ,chỉ rõ đường lối cho các môn phái chặn đánh Quỷ Tộc ,mà trong đó Ngọc Liên Sơn lại là môn phái đánh xung phong,điều này khiến cho Diệp Thiên Thanh đau đầu phiền não,bởi người đến phát lệnh lại là một Trưởng Lão có địa vị cao trong Trường Bạch Tiên,theo sau hắn có hơn ba mươi đệ tử linh đan đạt cấp Bạch Kim,trong lệnh xuất chiến Hàn Bất Tiếu có nói rõ người chỉ huy đệ tử của phái Ngọc Liên Sơn xuất trận lần này lại là vị Trưởng Lão kia chứ không phải là Tông Chủ của bổn phái.

Chẳng khác nào ép môn phái Ngọc Liên Sơn đi nạp mạng,làm rào chắn cản đường giữ chân Quỷ Tộc.

Vị Trưởng Lão này cũng rất hách dịch vừa vào đến Đại Sảnh Chính Viện không thèm thi lễ chào Tông Chủ của bổn phái mà phóng ngay tấm thiếp lệnh lên cao.

-Diệp Tông Chủ xin nhận thiếp lệnh!
Tấm thiếp lơ lửng trên không trung tự động mở ra với hàng chữ được viết bằng kim quang trắng,nó sáng rực lên một lúc
,sau đó tự động gấp lại và bay về hướng Diệp Thiên Thanh.

Diệp Thiên Thanh ngồi trên ghế Chủ Tọa ở Chính Viện dùng linh lực giữ tấm thiếp lệnh phát chiến bay lơ lửng giữa đại sảnh ,nàng nói.

-Quỷ Tộc đã tấn công vào Trung Nguyên ,sắp đánh đến Yên Hà là vùng cai quản của Hoàng Phụng Môn cớ sao lại không để Tông Chủ của Hoàng Phụng nghênh chiến ,trong khi Ngọc Liên Sơn chúng ta cách trăm dặm lại phải chạy đến nơi xa xôi lân cận ấy đơn độc đón đầu Quỷ Binh?Hàn Minh Chủ đang quá xem trọng Ngọc Liên Sơn chúng tôi hay là thấy nữ nhân Ngọc Liên Sơn dễ ức hiếp?
Vị Trưởng Lão Trường Bạch Tiên họ Lý nheo nheo mắt,vẻ mặt khó chịu ra giọng kẻ cả khinh dễ Diệp Thiên Thanh,vì lão biết cái vị Tông Chủ của Ngọc Liên Sơn này đây tuổi đời còn chưa đến ba mươi ,linh đan chỉ đạt cấp Hoàng Kim ,tuy linh lực cao nhưng về khả năng tác chiến vẫn còn thua xa Lão cả chục năm ,cho nên Lão chẳng để nàng vào mắt ,Lão đứng đối diện ghế Chủ Tọa ,hừ một tiếng ,vừa phát linh lực đánh vào tấm thiếp vừa nói.

-Ngọc Liên Sơn tuy được xếp vào Lục Đại Phái nhưng kể từ khi Từ Nguyệt Sư Thái viên tịch ,Ngọc Liên Sơn cũng chẳng khác gì một am đường cho các tiểu ni cô ẩn tu mà thôi,Diệp Tông Chủ nên tự lượng sức,đừng chống lại lệnh của Hàn Minh Chủ để phải chuốt họa diệt môn như Bách Kiếm Sơn Trang!.

hừ!.

Hắn đẩy linh lực khiến tấm thiếp bay về hướng Diệp Thiên Thanh,dù cả hai cùng mang linh đan cấp Hoàng Kim nhưng thời gian tu linh của Lý Trưởng Lão này hơn Thiên Thanh mấy chục năm,thời gian kết đan càng lâu sức chiến đấu càng cao,qua một lúc lâu Thanh Thiên có phần đuối sức ,tấm thiệp càng lúc càng thu ngắn khoảng cách với nàng.

Tuệ Quỳnh đứng ở bậc tam cấp gần nơi ghế Chủ Tọa của Tông Chủ ,xét thấy tình hình không ổn vội dùng hai ngón tay để ra sau lưng điểm một chú truyền tinh gửi đến Cát Danh Kỳ,tiếp đến nàng lên tiếng mục đích phân tán sự tập trung của Lý Trưởng Lão.

-Cái Lão già thúi kia Ngọc Liên Sơn chúng ta là môn phái tu linh theo thuật Tịnh Độ ,một nửa đệ tử là tục gia không phải đệ tử nào cũng xuất gia,cái gì mà Am Đường hả?Lão có tuổi rồi mà nói năn chẳng biết suy nghĩ trước gì cả ,muốn như trẻ con nghĩ gì nói đó xuất loạn cuồng ngôn sao?Bọn người Trường Bạch Tiên các ngươi tài giỏi như vậy tại sao không đưa đệ tử của môn phái mình từ Trường Bạch Sơn đến Yên Hà mà đánh cản bọn Quỷ Binh ,tại sao phải cậy nhờ đám nữ nhân chúng ta?Hay các ngươi đến nữ nhân cũng không bằng!
Lý Trưởng Lão nghe những lời của Tuệ Quỳnh tức đến đỏ mặt tía tai,đẩy một chưởng ra để rút lại linh lực.


-Yaaa!
Thiên Thanh cũng đồng lúc đẩy một chưởng tiếp chiêu,khiến cho tấm thiếp lệnh nổ tung giữa Đại Sảnh.

-Yaaa!
-Bùm!
Lý Trưởng Lão mặt như bị táo bón,xanh xanh đỏ đỏ,vừa tức vừa muốn thể hiện năng lực của bản thân,Lão nói như hét
-Hừ Diệp Tông Chủ không biết quản đệ tử của mình sao? để cho một nha đầu nói ra những lời xúc phạm đến Trưởng Lão của Đại Phái.

?Hay là Diệp Tông Chủ đang dung túng cho đệ tử của bổn phái vô lễ với người của Chủ Phái ,không tuân theo quy tắc của liên minh?
Diệp Thiên Thanh như hiểu mọi chuyện đoán chừng kẻ đến đã có mưu tính trước ,ánh mắt của nàng kiên định ,toé ra tia nhìn sắc bén ,giọng nói có chút nghiêm trọng
nàng đứng lên ,nắm chặt một tay thành quyền nói.

_Liên minh các đại phái là để hỗ trợ nhau trong việc đánh đuổi Ma Tộc , không hề có điều luật nào bắt buộc Tông Chủ một phái nghe theo sự chỉ huy của Trưởng Lão Chủ Phái,xin thứ lỗi Bổn Tông Chủ không thể thuận theo lời kiến nghị vô lý như vậy.

Huống hồ cục diện bây giờ đang rối ,phía Tây phía Đông đều có Quỷ Binh đánh đến tại sao Hàn Minh Chủ không tập hợp đoàn kết các phái cùng nhau đánh Quỷ mà lại chia nhỏ từng môn phái ra đánh đơn lẻ như thế?Ta hỏi thử Hàn Minh Chủ là có âm mưu gì đây?
Lý Trưởng Lão nhếch mép cười khẩy
_Hừ! chiến thuật của Hàn Minh Chủ đề ra chẳng có vị Tông Chủ nào phản đối cớ sao Diệp Tông Chủ lại không tuân theo?Đã vào liên minh thì phải nghe theo lệnh của Chủ Phái không được truy vấn.

Tuệ Quỳnh bật cười
_Ha ha ha!.

Lão nói nghe chẳng thuận tai chút nào,hễ vào liên minh thì phải trở thành con rối sao,sai đâu đánh đó,lệnh cho đi chết cũng nghe theo sao?Đó là đạo lý gì hả?Còn không cho hỏi, không cho ý kiến à?
Lý Trưởng Lão nghiến răng rặn từng tiếng một.

_Hừm! A đầu thúi ,chớ có nhiều lời! ở đây ngươi có tư cách gì để lên tiếng!.

Đoạn Lão nhìn sang Diệp Thiên Thanh.

_Lão phu hỏi thêm một lần nữa Diệp Tông Chủ tuân lệnh xuất chiến hay là không tuân?
Diệp Thiên Thanh hạ đầu mài,ánh mắt kiên định nói.

_Vô lý không tuân.

Lý Trưởng Lão liền hét lớn
_Vậy Lão Phu đành phải thực thi mật lệnh của Hàn Minh Chủ ,kẻ chống đối giết không tha!.

yaaa!.

Lão ta phát chưởng đánh đến Thiên Thanh ,nàng nhanh như chớp triệu Ngọc Liễu ra quất trả,hai chưởng lực đụng nhau nổ vang trời,sức đẩy làm bàn ghế trong Đại Sảnh cũng bay văng,đệ tử hai phái rút kiếm đánh nhau loạn xạ.

Thiên Thanh và Lý Trưởng Lão đánh từ trong Đại Sảnh đánh ra ngoài sân,cả hai ngang tài ngang sức,nếu người này bị trúng đường kiếm thì người kia cũng bị lụa quất vào thân.

Đệ tử của Trường Bạch Tiên tuy chỉ có hơn ba mươi người nhưng linh lực và sức chiến đấu rất trâu bò ,ra chiêu tàn độc ,một lòng đưa đối thủ vào đường chết ,nên rất nhanh đánh hạ đám nữ nhân có linh lực yếu kém.

Có đệ tử của Ngọc Liên Sơn bắn pháo lệnh cảnh báo nguy cấp lên trời,tất cả các đệ tử ở các phân đường vội chạy đến bảo vệ môn phái.

Nhưng giữa lúc này một bóng người xuất hiện đứng trên mái nhà Chính Viện,Hắn đưa một tay hướng xuống bên dưới ,từ tay của Hắn bắn ra hàng trăm mũi châm độc.

Đệ tử của Ngọc Liên Sơn trúng độc châm liền tê cứng cả người,đệ tử của Trường Bạch Tiên nhân cơ hội tung chưởng mà đánh chết họ.



Dù cho Ngọc Liên Sơn có gần năm mươi đệ tử Vệ Môn mang linh đan cấp Bạch Kim nhưng cũng không chống chọi lại nổi với đệ tử của Trường Bạch Tiên.

Tuệ Quỳnh trong cảnh hỗn loạn cũng không thể biết chuyện gì đang xảy ra ,nàng chỉ có thể hét lên.

_Các tỷ muội cẩn thận có ám khí!.

Lúc này các vị Trưởng Lão và Đường Chủ của Bách Kiếm Môn đã tụ hợp ở một ngọn núi nhỏ thuộc Ngọc Liên Sơn ,nghe tin Quỷ Binh tấn công vào Trung Nguyên bọn họ cũng rất kinh ngạc.

Cát Danh Kỳ điểm lại số đệ tử của các phân đường trên dưới chưa đến ba trăm người,số đệ tử mới nhận lại có linh lực yếu kém không thể để họ xuất chiến ,nhưng tình huống hỗn loạn này lại rất thích hợp cho đệ tử Bách Kiếm Môn về Long Sơn giành lại Sơn Trang.

Y nói.

_Trong mấy tháng qua trên đường đi thu nhận đệ tử và liên kết các môn phái có hiềm khích với Trường Bạch Tiên ,Ta đã điều tra ra được phân đường mới của Trường Bạch Tiên trên Đỉnh Long Sơn chỉ có hơn năm trăm đệ tử và một vị Trưởng Lão họ Trương cai quản,Hàn Bất Tiếu dường như không xem trọng mấy vị Đường Chủ Bách Kiếm Môn chúng ta nên rất lơ là phòng bị ,Hắn lại đang chuẩn bị cho cuộc chiến chống Ma Tộc ,đây có lẽ là thời cơ tốt cho chúng ta quay lại chiếm Long Sơn,các vị Trưởng Lão và Đường Chủ nghĩ thế nào về chuyện này?
Tô Nhược Hồng cũng đồng ý
_Tỷ cũng nghĩ như đệ ,nhân lúc bọn Trường Bạch Tiên tập kết quân đánh Quỷ Binh chúng ta nhân cơ hội này về lại Bách Kiếm Môn.

Ngô Đường Chủ nói
_Một số đệ tử của Thanh Tâm phái được Ta thu nhận ,linh đan cũng đạt cấp Đồng Kim có thể chiến đấu.

Các vị Trưởng Lão khác cũng gật đầu tán thành.


Cát Danh Kỳ nhìn một lượt đệ tử đang đứng ,đang ngồi thành từng nhóm nhỏ ở khắp nơi,Y bảo Đặng Tâm lớn tiếng triệu tập bọn họ lại.

Sau khi thấy tất cả đệ tử đã đứng vào hàng ngũ chỉnh tề,Cát Danh Kỳ thủ lễ nói.

_Mấy tháng qua đã để các vị Đường Chủ ,Trưởng Lão,đệ tử của Bách Kiếm Môn chúng ta phân tán lưu lạc khắp nơi,chịu nhiều khổ cực,thân làm Tông Chủ như Ta thật có lỗi với các vị,hôm nay triệu tập mọi người đến đây là để bàn kế sách trở về Long Sơn đánh đuổi bọn Trường Bạch Tiên lấy lại Bách Kiếm Sơn Trang.

Trận đánh này không thể lường trước được có bao nhiêu hiểm nguy, thắng hay bại ,nên nếu ai không đồng lòng cùng tiến với Môn Phái có thể ở lại đây,Ta không hề oán trách,nếu tất cả đều đồng ý trở về Long Sơn Đỉnh thì hai ngày nữa chúng ta sẽ khởi hành.

Mọi đệ tử đều hô lớn
_Về Bách Kiếm Môn,về Bách Kiếm Môn!.

Cát Danh Kỳ thấy mọi người đều đồng lòng,cảm giác nhiệt huyết dâng trào trong người ,Y nói.

_Được,vậy chúng ta sẽ trở lại Bách Kiếm Sơn Trang.

Chưa bao lâu thì chú truyền tin của Tuệ Quỳnh bay đến là một đoá hoa sen bằng kim quan đỏ,Cát Danh Kỳ điểm linh lực nhận tin,đoá hoa phát ra tiếng của Tuệ Quỳnh.

_"Cát Tông Chủ nhanh đến Chính Viện trợ giúp,Ngọc Liên Sơn gặp nguy!"
Kế tiếp mọi người đã nghe những tiếng nổ vang trời phát ra từ Chính Viện ,khói lửa bốc lên nghi ngút.

Nhanh chóng Cát Danh Kỳ dẫn theo các vị Đường Chủ và Trưởng Lão của Bách Kiếm Môn ngự kiếm bay đến Chính Viện trợ giúp.

Cát Danh Kỳ tung chưởng đánh vào tên đứng trên mái nhà Chính Viện,Hắn nhanh né tránh,đồng lúc bắn kim châm từ cánh tay phải của hắn về hướng Y.

Rất nhanh Cát Danh Kỳ mở một màn chắn bằng linh lực đỡ lại,kim châm hàng trăm mũi trúng màn chắn rơi ra tứ tung.

Tên đó chuyển sang phát chưởng lực đánh đến Cát Danh Kỳ,uy mãnh như lốc xoáy ,Cát Danh Kỳ triệu Ngọc Kiếm ra tay quét một đường linh lực kim quan trắng trả lại.

_Uỳnh!
Sức công phá khiến cho các đệ tử của hai môn phái đang chiến đấu gần đó bị dội lực bay ra khỏi.

Cát Danh Kỳ ngạc nhiên khi nhìn thấy dung mạo của tên đó.

_Hàn Tiếu!Kỳ lạ tay của lão lần trước đã bị ta đánh nát rồi mà!
_Ầm.

.

ầm!
Hàn Tiếu cào xuống vài đường đã làm sân Chính Viện nổ tung mấy đường ,dấu vết để lại trên đất còn sôi lên xèo xèo,bốc ra uế khí.

Tô Nhược Hồng vừa đánh vừa nhìn sang tên bí ẩn đó,nàng không khó nhận ra chính là Hàn Tiếu.

_Cát Sư Đệ tập trung đánh vào tay phải lão,Tay của lão là Cốt Quỷ,móng vuốt có độc.

Thấy Hàn Tiếu quá nguy hiểm nếu đánh ở Chính Viện sẽ liên lụy đến các đệ tử xung quanh ,Cát Danh Kỳ liền dẫn dụ lão đuổi theo ra ngoài sườn núi.

Tô Nhược Hồng tung Hồng Lụa quất liên hồi vào Lý Trưởng Lão khiến lão ta sửng sốt.

_Hừ!.

hoá ra Ngọc Liên Sơn bọn ngươi đã câu kết với tàn dư của Bách Kiếm Môn,hèn gì dám chống đối lại Trường Bạch Tiên bọn ta!.

đã vậy lão phu sẽ tiễn hai ngươi về âm ty luôn thể! yaaa
Diệp Thiên Thanh phối hợp với Tô Nhược Hồng hai dãi lụa thần võ liên tục quất không ngừng ,khiến cho Lý Trưởng Lão tiếp chiêu không kịp,cả hai chân hai tay đều bị Ngọc Liễu và Hồng Lụa giữ chặt kéo về hai phía khác nhau.

_Hừ ! Trường Bạch Tiên các ngươi chớ xem thường Ngọc Liên Sơn ta!.

yaaa!
_Ta trả thù cho phu quân Phong Truy Mệnh! yaaa!.

_Áaaa!.

Cả hai xé toạc Lý Trưởng Lão ra thành hai phần ,lão ta chết cực kỳ thê thảm.

Vì để tin tức không bị tiết lộ ra bên ngoài , Tô Nhược Hồng ra lệnh giết tất cả các đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn không tha cho một ai,việc đó là quá tàn nhẫn nhưng đối diện với sự tồn vong của hai môn phái nàng không thể không ra tay.


Cát Danh Kỳ đối đầu với Hàn Tiếu đánh suốt nửa ngày vẫn không phân thắng bại,Cốt Quỷ Trảo không thể xem thường,dù cho Cát Danh Kỳ giỏi né tránh ,không bị độc châm bắn trúng ,hay bị cào nhưng linh lực Y đánh trả cũng đã tiêu hao nhiều,sức đánh yếu dần ,trong khi Hàn Tiếu là một Cỗ Thi không biết đau,không biết mệt,mặc dù bị Cát Danh Kỳ đánh để lại thương tích đầy người,độc chướng trong thân thể thoát ra ám đen cả mặt mài ,Lão ta vẫn trơ trơ,tỉnh rụi.

Cát Danh Kỳ thở hỗn hễnh,mồ hôi đã đổ ra ướt mặt ,đẫm y phục ,tay tê rần ,ngón tay đơ cứng ,sức cầm Ngọc Kiếm cũng chẳng còn vững nữa.

-"Hừm nếu mãi kéo dài như thế ta sẽ kiệt sức mà chết mất!.

hộc hộc!.

điểm mạnh của lão là tay phải nhưng tại sao ta tấn công mãi mà nó chẳng hề hắn gì?quyền cơ là ở chỗ nào chứ?"
_Bùm!.

.

uỳnh!
Không để cho Cát Danh Kỳ nghĩ ngợi,Hàn Tiếu lại xuất ra hàng loạt cú cào xé,cây cối xung quanh bị đánh đỗ,đất đá nổ tung bụi mù,Cát Danh Kỳ lại né tránh.

_"Hừ! Cỗ Thi!.

.

phải rồi trận thanh tẩy!.

.

"
Cát Danh Kỳ lập tức vận linh lực phóng ra cả trăm lá bùa bay xoay quanh Hàn Tiếu,Y phóng Ngọc Kiếm làm trung tâm của trận pháp ,ánh kim quan từ Ngọc Kiếm chiếu lên những lá bùa tạo ra một trận pháp chụp xuống Hàn Tiếu,lão điên cuồng la hét ,cào cấu,bắn kim châm tứ phía,nhưng trận pháp thanh tẩy chướng khí vô cùng mạnh ,đã ngăn những châm độc lẫn chiêu thức của Hàn Tiếu thoát ra bên ngoài ,Cát Danh Kỳ gia tăng linh lực rót vào Ngọc Kiếm,khiến nó càng lúc càng phát sáng,trận pháp càng tiến triển nhanh hơn.

Hàn Tiếu là Cỗ Thi ,được oán khí và độc chướng hỗ trợ di chuyển ,trận thanh tẩy này đã thanh tẩy toàn bộ oán khí của Cốt Quỷ và chướng độc của Cỗ Thi ,Thân thể của Hàn Tiếu từ từ rơi rụng,đầu tiên là xương tay cốt quỷ ,kết tiếp là đầu và chân ,cuối cùng trận pháp dừng lại và biến mất,Thi thể Hàn Tiếu cũng tan thành khói bụi,chỉ để lại mỗi khung Trảo Thủ bằng vàng.

Cát Danh Kỳ một chưởng đánh nát nó thành bụi mịn lấp lánh cho gió cuốn bay đi.

-Hừ thứ vũ khí không tốt lành giữ lại chỉ thừa thải!.

Sau hai ngày ổn định lại Môn phái ,Diệp Thiên Thanh gửi tin đến Kim Sa Môn,Tử Y Môn hai đại phái trung lập cảnh báo về việc Trường Bạch Tiên vô cớ tấn công Ngọc Liên Sơn ,còn thể hiện rõ việc sẽ cùng tiến cùng lui với Bách Kiếm Môn trong việc đánh lùi Ma Tộc,tỏ ý chân thành muốn cả hai môn phái cùng hợp sức.

Diệp Thiên Thanh vì nhiệm vụ bảo vệ môn phái và liên kết các môn phái nhỏ khác nên ở lại Ngọc Liên Sơn và phái hơn hai trăm đệ tử của Ngọc Liên Sơn theo hỗ trợ Cát Danh Kỳ tiến đánh Long Sơn giành lại môn phái.

Trước khi khởi hành Cát Danh Kỳ và Diệp Thiên Thanh đã gặp riêng ở hậu sơn.

Diệp Thiên Thanh trong y phục thường ngày màu xanh trời,tóc nàng không đội mão cài trâm Tông Chủ như thường lệ mà chỉ xõa dài thắt buộc một loạn nhỏ bên trái ,vừa đơn giản nhẹ nhàng vừa thanh thuần thoát tục ,nàng trông giống như một vị cô nương nhà thường dân mộc mạc,ngây thơ.

Cát Danh Kỳ vừa thấy nàng cũng rất ngạc nhiên vì chưa bao giờ Y thấy Thiên Thanh giản dị như vậy,lúc Y lần đầu nhìn thấy nàng là ở Đại Hội Đấu Linh Lục Phái ,nàng đi cạnh bên Tông Chủ Ngọc Liên Sơn Sư Thái Từ Nguyệt,y phục thông thường của đệ tử Ngọc Liên Sơn chẳng có gì nổi bật ,sau này là những lúc Đại hội võ lâm ,nàng vẫn trong y phục màu xanh trời của đệ tử tục gia Ngọc Liên Sơn ,và đến hôm qua là y phục của Tông Chủ Ngọc Liên Sơn,nhưng hôm nay lại là bộ y phục đơn sơ đến lạ,dù là mộc mạc nhưng không che được nét yêu kiều thanh thoát.

Đứng ngây người ra cả canh giờ Cát Danh Kỳ mới có thể thủ lễ chào Thiên Thanh
-Diệp Tông Chủ!
Thiên Thanh có chút e thẹn ,nàng cúi nhẹ đầu
-Cát Tông Chủ!
Hôm nay có gì đó không đúng,làm cho Cát Danh Kỳ mở miệng cứ ấp úng,chốc chốc lại đưa mắt nhìn Diệp Thiên Thanh ,chốc chốc lại giật thót tim nhìn sang cây cỏ hoa lá
-À! ờ!.

ngày mai là ta đã xuất chiến!.

-Ừm ,ta biết!
-À ! ừ!.

.

đa tạ sự trợ giúp của Diệp Tông Chủ!.

-Là ta phải đa tạ Cát Tông Chủ! !
-À! à! ờ ! ta! ta! ừm!.

Diệp Thiên Thanh mỉm cười nàng đưa tay chạm hẹ đầu mũi
-Có phải là Cát Tông Chủ không quen nhìn ta như vậy?
-Ơ! ừm!.

đúng là như vậy! nhưng nhưng!.

.

không phải như vậy! ta ta!.

Thật không hổ danh giữ thân như ngọc,vị Tông Chủ họ Cát này chẳng có vốn từ gì để nói với cô nương người ta cả,Y bây giờ lại ước gì mình có cái miệng dẻo như Đông Kỳ Vân hay phóng khoáng như Lãnh Mộ Tuyết nói câu nào cũng làm cho các cô nương cười tít mắt.

Diệp Thiên Thanh lại cười
_Ta mặc như thế này là để Cát Tông Chủ hiểu rõ ,ngoài việc đánh đấm ta vẫn là một cô nương dịu dàng.

Cát Danh Kỳ trố mắt đầu Y ù ù cạc cạc
-Hả?à! à! nhìn Diệp Tông Chủ như thế cũng rất dịu dàng!.

Việc hai người gặp riêng ở hậu sơn lại có rất nhiều người biết và có hai người cực kỳ quan tâm,cho nên đã yểm một chú thuật nghe lén vào một con ong ,bay đến đậu trên cây hoa gần họ ,đó chính là Tô Nhược Hồng và Tuệ Quỳnh ,họ đứng từ xa quan sát cũng há hốc mồm.

-Sao ta nghe nói Cát Tông Chủ của các người là công tử xuất thân danh môn,vậy mà chẳng nói được lời hay ho nào cả vậy?

Tô Nhược Hồng đưa tay đỡ trán
-Đó là lý do Đệ ấy đến giờ vẫn chưa thành thân ! hừm! Đệ ấy ngốc ngang ngửa với huynh rồi Phong Đại Lang.

Diệp Thiên Thanh bất ngờ đưa cho Cát Danh Kỳ một túi hương
-Là do đích thân ta làm hương nang này,trong đó có thảo dược xua độc chướng,tặng cho Cát Tông Chủ,chúc huynh xuất chiến thành công!
Cát Danh Kỳ đơ mặt ra nhìn Thiên Thanh mà trống tim vỗ như sóng biển ,dồn dập liên hồi,Y đưa tay cầm lấy túi hương.

-Đa tạ Diệp Tông Chủ!
-Huynh có thể gọi muội là Thiên Thanh!
-Hả?À! ừ!.

Thiên Thanh!.

Thiên Thanh nhìn trời một lúc rồi nói
-Cũng không còn sớm nữa,huynh cũng nên về lại tư phòng chuẩn bị cho ngày mai!
-À muội nói đúng!.

ta nên về phòng chuẩn bị!.

Cát Danh Kỳ bước vội lên một bước định đi trước Thiên Thanh,nhưng bất ngờ chân của Y đơ cứng té nhàu vào người của Thiên Thanh,khiến cho Thiên Thanh đưa tay ôm eo Y kéo vào người.

-Á!
-Cẩn Thận!
Tuệ Quỳnh trợn tròn mắt,há họng
-Woa,vậy cũng được hả?vấp té?chiêu này xưa rồi mà Cát Tông Chủ,ngài cũng sử dụng à?Ớ Tô Đường Chủ!
Nàng nhìn sang thì thấy Tô Nhược Hồng vẫn còn y tư thế hai ngón tay tích tụ linh lực
-Hừ!.

ta không tạo chút kịch tính thì làm sao Đệ ấy ngã được chứ!
-Ồ! hay hay!.

Hai người kia thì đỏ cả mặt ,lúng ta lúng túng nhìn nhau,qua độ nửa ngày Cát Danh Kỳ mới nói
-Muội tin tưởng ta không?
-Muội tin huynh!
-Muội sẽ đợi ta chứ?
-Muội đợi huynh !
Cả hai nhìn nhau không chớp mắt,Cát Danh Kỳ đánh bạo hôn một cái lên môi của Diệp Thiên Thanh,Diệp Thiên Thanh không phải là thiếu nữ mười tám nữa nàng đã qua tuổi hai mươi nên có phần dạng dĩ hơn,nàng đưa hai tay áp vào hai bên má của Cát Danh Kỳ giữ chặt gương mặt của Y không cho rời đi,nàng hôn lại một nụ hôn còn thắm thiết hơn,Cát Danh Kỳ thấy tim mình nóng bừng bừng,môi cũng muốn sưng vều,nhưng lại không muốn dừng lại,cứ thế ôm hôn Diệp Thiên Thanh suốt nửa ngày.

Hai người rình rập xem trộm từ xa thì đỏ cả mặt,đầu óc quay cuồng muốn bốc khói.

-THiên Thanh tỷ thật thật thật là! !
-Ta hơi vội vàng khi nói đệ ấy ngốc nhỉ?
!.

Mấy ngày sau!.

Đệ Tử của Bách Kiếm Môn bất ngờ đánh úp lên Long Sơn Đỉnh ,giết hại gần hết đệ tử của Trường Bạch Tiên giành lại Bách Kiếm Sơn Trang,sau ba ngày củng cố lại Môn phái ,Cát Danh Kỳ tự tay treo lên biển đề danh môn phái Bách Kiếm ở Chính Viện,phân công bổ nhiệm các vị trí Trưởng Lão và Đường Chủ.

-Kế nhiệm Đường Chủ của Trúc Thanh Đường sẽ là Đặng Tâm,ngươi tạm thời cai quản Trúc Thanh Đường , hãy vì Sư Tôn của ngươi Lãnh Mộ Tuyết Sư Huynh mà chuyên tâm tu luyện phát huy tuyệt kỹ cũa huynh ấy?
-Đệ tử sẽ dốc hết tâm huyết không phụ lòng của Sư Tôn và Tông Chủ!
-Còn về Văn Sự Phòng sẽ là Ngọc Nhi quản sự việc ủy thác lẫn võ phòng.

-Dạ ,tuân lệnh Tông Chủ.

-Ngọc Kiếm Đường ta sẽ giao lại cho Đông Kỳ Vân làm Đường Chủ ,Minh Tú con tạm thời tiếp quản đến khi nào huynh ấy trở về.

-Dạ,tuân lệnh Sư Tôn.

Cát Danh Kỳ ngồi vào ghế Chủ Tọa nhìn một lượt tất cả Đường Chủ và Trưởng Lão của Bách Kiếm Môn rồi nói
-Chúng ta vẫn còn nhiều trận chiến ở phía trước ,mọi người hãy quay về tịnh dưỡng ít hôm,lấy lại tinh thần ,rồi chuẩn bị nhận nhiệm vụ ủy thác.

-Tuân lệnh Tông Chủ!
Mọi người phân tán ra ai về phân đường người ấy,chỉ còn lại Đặng Tâm và Tô Nhược Hồng
Đặng Tâm nói
-Không biết Tông Chủ đã nhận được tin hồi âm của Đông Quản Sự chưa?
Cát Danh Kỳ thở dài nói
-Đã nhận được,nhưng tình thế không khả quan!
Tô Nhược Hồng sửng sốt
-Tại sao không khả quan?Lãnh Sư Đệ gặp chuyện gì sao?
-Lãnh Sư Huynh bị Quỷ Hồn nhập thể sắp biến thành Dị Thần rồi!
Cả Đặng Tâm lẫn Tô Nhược Hồng đều kinh ngạc,vẻ mặt lo lắng
-Dị Thần?Lẽ nào là Oán Hồn hơn ngàn năm của Ma Tôn ?
-Vậy vậy!.

Sư Tôn của đệ tử còn có thể cứu không?
-Trong tin hồi âm Đông Kỳ Vân có nói Thái Sư Thúc Bảo Liên Chân Nhân đã nhốt Y trong Chuông Cổ ,ngày đêm thay phiên nhau độ linh lực kiềm chế Ma Khí của Quỷ Hồn,tạm thời Y vẫn giữ trạng thái hôn mê ,không gây hại gì?
Tô Nhược Hồng đã đọc hết các Cổ Thuật ,Bí Tịch trong Thư Các của Bách Kiếm Môn,nàng biết rất ít về Dị Thần,không thể hình dung ra Dị Thần khác với Quỷ Vương như thế nào nhưng nàng hiểu rõ hẳn là sẽ lợi hại hơn rất nhiều lần.

Quỷ Binh đang đánh vào Trung Nguyên,Trường Bạch Tiên lại muốn tàn sát Bách Kiếm Môn,bây giờ lại đến Lãnh Mộ Tuyết hóa Quỷ ,Bách Kiếm Sơn Trang đúng là trăm bề
nguy khó.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi