TỔNG GIÁM ĐỐC BẠC TỶ KHÔNG DỄ CHỌC

Chương 1066:

 

Thời điểm vừa đến tất cả mọi người còn cho rằng anh độc thân, không nghĩ tới thế mà đến cả con cũng có rồi?

 

Trong nháy mắt chị Lâm liền nghĩ đến Hàn Minh Thư.

 

Không phải cô gái kia thích tổng giám đốc sao? Hơn nữa còn sống cùng với tổng giám đốc, cô đã biết chuyện này chưa?

 

“Chị Lâm, mấy ngày này tôi cần phải nghỉ ngơi, việc trong công ty đành làm phiền chị rồi.”

 

Thẳng đến khi Dạ Âu Thần lên tiếng, chị Lâm mới hồi phục tinh thần, cô ấy ngơ ngác nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía khuôn mặt của Đậu Nành, thật sự không nhịn được hỏi một câu: “Tổng giám đốc, đứa trẻ này là.…”

 

Không chờ Dạ Âu Thần mở miệng, Đậu Nành đã mở miệng dùng tiếng Anh trả lời vấn đề của chị Lâm: “Chào dì xinh đẹp, cháu là con trai của ba ~”

 

Chị Lâm giật mình đơ tại chỗ, ngơ ngác nhìn khuôn mặt tinh xảo của đứa trẻ mở miệng nói một chuỗi tiếng Anh với mình.

 

Chuyện gì xảy ra vậy? Đứa trẻ này mới chỉ mấy tuổi mà thôi, lại còn là người Việt Nam, làm sao có thể nói tiếng Anh lưu loát như thế?

 

Giống như hiểu rõ sự nghi ngờ của cô ấy, Đậu Nành nhẹ giọng giải thích nói: “Trước kia mẹ của cháu ở nước Anh, thời điểm cháu còn nhỏ đã bắt đầu được học tiếng Anh rồi ~”

 

Thì ra là thế.

 

Lúc Dạ Âu Thần và Tiêu Túc nghe thấy cậu bé nói tiếng Anh cũng cảm thấy kỳ quái, hiện tại nghe cậu giải thích như thế liền hiểu ra.

 

Nước Anh?

 

Dạ Mạc Thầm nhắm mắt rồi mở ra, đó là nơi nào? Một chút ấn tượng anh cũng không có.

 

Chị Lâm nhìn đứa trẻ khiến người khác yêu thích trước mặt, tâm trạng phức tạp nhìn Dạ Âu Thần một chút, lại nghĩ đến Hàn Minh Thư một lần nữa.

 

Có nên lắm chuyện hỏi tổng giám đốc hay không? Dù sao chuyện này đối với Hàn Minh Thư mà nói không công bằng, thế nhưng đứa trẻ này ở đây, nếu cô ấy hỏi có thể sẽ bị cậu bé nghe được.

 

Ngay tại thời điểm chị Lâm xoắn xuýt, Đậu Nành lại mở miệng một lần nữa.

 

“Dì xinh đẹp ơi, chúng cháu phải về nhà rồi, lần sau gặp lại nha ” Chị Lâm lấy lại tinh thần, nở nụ cười: “Được!”

 

Dạ Âu Thần khẽ gật đầu với chị Lâm, sau đó mang theo Đậu Nành đi ra ngoài bằng lối ra đặc biệt.

 

Nhìn theo bóng lưng của bọn họ rời đi, chị Lâm không nhịn được nhìn đứa trẻ kia nhiều một chút.

 

Thật là một đứa trẻ đáng yêu lại lễ phép.

 

Đứa trẻ như vậy thì người mẹ sẽ là người như thế nào nhỉ? Haizz, đột nhiên có chút khó chịu thay Hàn Minh Thư, có điều mỗi người đều có duyên phận thuộc về mình, không thể cưỡng cầu được.

 

Nghĩ tới đây, chị Lâm liền quay người rời đi xử lý công tác.

 

Dạ Âu Thần đưa Đậu Nành đi ăn cơm, thời điểm chọn món xong đột nhiên Đậu Nành nói muốn đi toilet, Tiêu Túc lập tức trang nghiêm đứng lên: “Cậu chủ nhỏ, tôi đi chung với cậu, vừa hay tôi cũng muốn đi toilet.”

 

Đậu Nành cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ gật gật đầu, mặc cho Tiêu Túc kéo tay của cậu bé rời đi.

 

Nhìn thấy hai người cùng rời đi, đột nhiên ảnh mắt của Dạ Âu Thần rơi lên người Tiêu Túc.

 

Trước kia khi gặp mặt, cậu ta nói mình là trợ lý của anh, như vậy hẳn là anh cực kỳ hiểu rõ một nhân tài như cậu ta, mà cậu ta còn thích đi theo mình.

 

Nếu như là cậu ta, có lẽ sẽ đáng tin cậy.

 

Tiêu Túc…

 

Tiêu TÚc…

 

Ở trong lòng Dạ Âu Thần mặc niệm cái tên này, cẩn thận nhớ lại quá khứ, rất nhanh trong đầu liền xuất hiện một chút cảnh tượng vỡ vụn, là thuộc về Tiêu Túc.

 

Thế nhưng rất nhanh, những mảnh vỡ đó giống bị gió cuốn đi, tốc độ nhanh đến nỗi anh không bắt kịp được.

 

Dạ Âu Thần cố gắng nhớ lại.

 

Thời điểm Tiêu Túc và Đậu Nành đi toilet xong, Tiêu Túc liền phát hiện sắc mặt của Dạ Âu Thần khó coi hơn vừa rồi rất nhiều, có chút tái nhợt, đến cả bờ môi cũng biến thành màu xanh.

 

Cái này…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi