TỔNG GIÁM ĐỐC BẠC TỶ KHÔNG DỄ CHỌC

“Mợ chủ, cậu Dạ thật sự rất để ý tới mợ.” Chu Vân thấy cô rũ mắt không lên tiếng thì sợ cô đang suy nghĩ linh tinh, hoặc là không cẩn thận hiểu lầm Dạ Âu Thần, cho nên vội lên tiếng giải thích thay anh.

Thẩm Cửu nghe vậy hồi thần, nhìn Chu Vân trước mặt, cười cười: “Cô rất biết nói chuyện thay anh ấy.”

Chu Vân đỏ mặt, như có chút xấu hổ.

“Mợ chủ đùa rồi, tôi không phải nói chuyện thay cậu Dạ, Chu Vân nói đều là sự thật, trong lòng mợ cũng biết mà, không phải sao?”

Đúng vậy, lần này cô biết rồi.

Không phải một mình cô tự mình đa tình, Dạ Âu Thần cũng có ý với cô.

Chỉ cần điểm này thôi…là đủ rồi.

Nghĩ tới đây, cô mỉm cười.

Anh đã lo lắng cho mình, vậy khoảng thời gian này cô liền ngoan ngoãn ở biệt thư đợi tin tức đi, vẫn là không ra ngoài quản bên ngoài thế nào.

Chỉ là cô cho rằng mình có thể luôn bình tĩnh cho tới khi anh mang tới tin tức cho mình, mặc dù mỗi ngày đều chờ đợi, ban đầu cô còn có chút nôn nóng, nhưng đợi tới cuối cùng cô cũng cảm thấy trở thành một thói quen, tối nào cũng mong ngóng anh quay về nói cho mình biết tin tức mới.

Dù anh quay về không nói tới chuyện này, cô cũng sẽ không hỏi nhiều câu nào.

Cô nghĩ, chỉ cần có tin tức mới thì anh sẽ không che giấu mình.

Thẩm Cửu luôn chờ đợi, kết quả cuối cùng đợi được một tin.

Nhưng lại không phải Dạ Âu Thần nói cho cô, mà là Hàn Mai Linh.

Cô ấy gửi zalo cho cô, nói muốn gặp cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi