TỔNG GIÁM ĐỐC BẠC TỶ KHÔNG DỄ CHỌC

Chương 785:

 

“Cái gì?”

 

Hàn Anh Thư sửng sốt, Đậu Nành muốn tới tìm cô? “Mẹ” Đậu Nành giơ tay lên, làm dáng vẻ bảo đảm: “Con đảm bảo sẽ không gây phiền phức cho mẹ đâu, Đậu Nành có thể nấu cơm, có thể giặt quần áo, có thể làm tất cả việc nhà. Mẹ, mẹ thật sự không thể đồng ý sao?”

 

Hàn Anh Thư bật cười: “Con muốn làm bảo mẫu của mẹ sao?”

 

Đậu Nành gật đầu một cái thật mạnh: “Chỉ cần mẹ đồng ý thì Đậu Nành làm gì cũng được!”

 

Hàn Anh Thư nói: “Được rồi, đừng làm loạn nữa, mẹ ở bên này một thời gian nữa thôi, hy vọng có thể đoàn tụ với Đậu Nành trước Tết, trước khi Tết đến Đậu Nành đừng buồn nữa có được không?”

 

Đậu Nành nói một tràng dài, cậu bé còn tưởng Hàn Anh Thư sẽ động lòng, không ngờ vẫn bị cô từ chối.

 

“Mẹ hư lầm, chờ còn lâu nữa mới đến Tết, Đậu Nành muốn đi tìm mẹ ngay bây giờ không được sao, Đậu Nành sắp được nghỉ đồng rồi, mẹ không đồng ý cho Đậu Nành qua đó lúc nghỉ ĐSo “Mẹ, có được không mẹ? Đậu Nành chắc chắn sẽ nghe lời mà.”

 

Hàn Minh Thư cảm thấy có chút bất lực, cô chỉ đành đánh trống lảng sang chuyện khác: “Cậu của con đâu? Còn nữa, dì Tiểu Nhan đầu? Hai người họ gần đây thế nào?”

 

Đậu Nành biết mẹ mình cố ý nói sang chuyện khác, cậu bé hừ một tiếng, không thèm để ý tới cô nữa. Nếu không phải mọi chuyện quá rắc rối thì Hàn Anh Thư cũng muốn đưa Đậu Nành tới đây.

 

Thế nhưng thật sự không được.

 

Dựa vào thế lực nhà Uất Trì, không thể nào không biết thân phận trước đây của Dạ Âu Thần, thế nhưng sau khi biết thân phận của anh ấy còn cho anh ấy một cái tên khác, điều này chứng tỏ nhà Uất Trì biết rõ mọi việc.

 

Thế lực của nhà Uất Trì lớn như vậy, trước khi còn chưa rõ ràng động cơ của đối phương, cô cảm thấy mình vẫn chỉ có thể dùng cách hiện tại để tiếp cận Dạ Âu Thần.

 

Trước khi anh có thể hồi phục trí nhớ.

 

Phòng trừ… thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, nếu như ông cụ Uất Trì nhúng tay vào chuyện này, cô muốn đưa Dạ Âu Thần đi lại càng khó khăn hơn: “Cục cưng ngoan, không phải là mẹ không muốn đưa con đi cùng, con là đứa trẻ hiểu chuyện con có thể thông cảm cho mẹ được không?”

 

Cùng cùng Hàn Minh Thư cũng thuyết phục được Đậu Nành Cũng có thể nói là Đậu Nành không còn cách nào khác, nếu như Hàn Minh Thư không đồng ý, cậu bé cũng không dám làm trái ý cô. Sau khi tắt điện thoại, Đậu Nành vẫn luôn rầu rĩ không vui, đáng thương ngồi ở một góc.

 

Khi Tiểu Nhan tiến vào, cô có chút buồn cười đi tới bên cạnh cậu bé “Làm gì thế? Dáng vẻ như bị ai bắt nạt vậy?”

 

Đậu Nành hừ một tiếng, xoay người không để ý đến Tiểu Nhan.

 

“Để dì đoán xem nào.” Tiểu Nhan tủm tỉm cười, xoay người vòng đến trước mặt Tiểu Nhan, đôi tay cô đặt lên vai cậu bé: “Có phải lại lén lút gọi điện thoại cho mẹ, sau đó lại bị từ chối phũ phàng đúng không?”

 

“Dì Tiểu Nhan, dì hư quá.” Đậu Nành ngẩng đầu, thở phì phò trừng mắt liếc Tiểu Nhan một cái.

 

Dáng vẻ này của cậu bé thật sự khiến Tiểu Nhan không nhịn được mà ôm bụng cười phá lên. Sau đó, thấy khuôn mặt tức giận của Đậu Nành, cô ấy kh lưng cúi xuống véo má cậu bé một cái “Được rồi, dì Tiểu Nhan không phải người xấu, không phải sắp đến Tết rồi sao? Dì đoán là mẹ cháu sẽ nhanh chóng thu phục được ba cháu, sau đó đưa anh ấy về ăn Tết thôi.”

 

Đậu Nành bĩu môi nói: “Cháu thèm vào mà tin, hình như mấy ngày nay mẹ chẳng có tiến triển gì, mọi chuyện còn như tệ hơn, Đậu Nành đúng là đáng thương mà, dì Tiểu Nhan, dì giúp Đậu Nành được không?”

 

Tiểu Nhan: “Hả?”

 

“Dì đồng ý với Đậu Nành nếu đến Tết mà mẹ còn không đưa ba về thì dì sẽ đưa Đậu Nành đi tìm mẹ có được không?”

 

Nói rồi, Đậu Nành lập tức trở nên hưng phấn, đôi mắt đen láy không giấu nổi niềm vui, “Há.” Tiểu Nhan có chút khó xử, cô cần môi nói: “Chuyện này… hình như không được hay cho làm? Nếu như đến lúc đó mẹ cháu không đồng ý mà dì lại tự ý đưa cháu qua đó thì mẹ chắc chắn sẽ tức giận với dì.”

 

“Dì Tiểu Nhan. Ánh mất Đậu Nành trở nên tức giận, mang theo vài tia lạnh lẽo: “Lúc trước di nói muốn phát triển quan hệ với cậu, là Đậu Nành giúp di, dì nói gì Đậu Nành cũng đồng ý. Đậu Nành giúp dì Tiểu Nhan nhiều như vậy, bây giờ Đậu Nành kêu gì Tiểu Nhan giúp Đậu Nành có chút việc mà dì Tiểu Nhan cũ từ chối.”

 

Nói rồi, Đậu Nành giơ tay ôm lấy mặt: “Đậu Nành thật là đáng thương.

 

Tiểu Nhan nhất thời không biết nói gì. Rõ ràng cô ấy biết tên nhóc này đang diễn trò trước mặt mình nhưng Tiểu Nhan vẫn cảm thấy bộ dạng của Đậu Nành vô cùng đáng yêu, khiến người ta không khỏi động lòng, cô ấy phải làm sao bây giờ? Tiểu Nhan nặng nề ho khan hai tiếng, sau đó cười nói: “Đừng làm loạn như vậy chứ Đậu Nành, cháu không biết yêu cầu của cháu khiến người ta khó xử như thế nào sao, hơn nữa chuyện này và chuyện của dì Tiểu Nhan không giống nhau, cháu đừng có làm khó dì Tiểu Nhan chứ.

 

Nói rồi, Tiểu Nhan thẳng thừng xoay người, cô muốn rời khỏi cái nơi thị phi này ngay lập tức.

 

Bây giờ không đi thì bao giờ đi mới phải đây? Đậu Nành mà kéo cô xuống hố thì xong đời.

 

“Dì Tiểu Nhan, nếu dì cứ như vậy mà rời đi, vậy Đậu Nành sẽ không giúp dì và cậu nữa.” Đậu Nành nhìn bóng dáng chuẩn bị rời đi của Tiểu Nhan, vẻ mặt uy hiếp nói Bước chân của Tiểu Nhan chợt dừng lại, cô ấy quay đầu liếc mắt nhìn Đậu Nành một cái.

 

Tên nhóc ngôi ở đó rõ ràng lúc trước còn có dáng vẻ đáng thương, rầu rĩ không vui như bị người ta bỏ rơi, vậy mà bây giờ thì sao chứ?

 

Bộ dạng bình tĩnh, đôi mat đen láy tràn đầy tự tin. Ôi ôi ôi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi