TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Đạo diễn lại không hài lòng lắc lắc đầu, giơ loa lên hô: “Cảnh Hảo Hảo, nụ cười của cô không đủ quyết đoán, lại lần nữa!”

Chu Nam lười nhác cả buổi chiều đột nhiên liền ném đạo cụ điện thoại di động mình cầm trong tay xuống, cười khẽ một tiếng với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Nếu không muốn quay bộ phim này, thì đừng cướp đoạt kịch bản, giành được, lại không quay tốt, cô cho là ai cũng có thời gian lãng phí ở trong này với cô sao?”

Sau đó, Chu Nam liền gọi trợ lý bên cạnh mình, nói với đạo diễn: “Hôm nay tôi mệt mỏi, không muốn quay, ngày mai rồi nói sau.”

Nói xong, Chu Nam liền hung hăng nhìn lướt qua Cảnh Hảo Hảo, đi về phía xe của mình, sau đó sắc mặt lạnh lùng ngồi ở trên xe, không chút để ý tới bỏ lại tiếng loa đạo diễn nói hết lời hay ở phía sau lưng cô ta, liền nâng tay lên, hung hăng đóng cửa xe lại.

Nữ chính đã rời khỏi, phần diễn của Cảnh Hảo Hảo tự nhiên không thể tiến hành.

Có thể lăn lộn ở giới này, ai cũng phải là đèn cạn dầu, đáy lòng đạo diễn phiền não, nhưng nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo là người phía trên ra mặt phân phó cho thêm đất diễn, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một hơi, khoát khoát tay với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hôm nay trước hết như vậy đi, ngày mai lại nói.”

Cảnh Hảo Hảo tẩy trang xong, trở lại biệt thự, đã là mười một giờ tối, cô mệt đến sức cùng lực kiệt, ăn qua loa một vài thứ, trở về đến phòng ngủ liền leo lên giường ngủ say.

Mấy ngày kế tiếp, Chu Nam vẫn cố tình gây sự làm khó dễ Cảnh Hảo Hảo như trước, khiến cho đạo diễn hai bên đều không dám đắc tội, chỉ có thể thúc thủ vô sách thở dài, liên lụy mọi người thường xuyên quay phim đến đêm hôm khuya khoắc.

Lương Thần thỉnh thoảng về nhà trễ, thỉnh thoảng về nhà sớm, có đôi khi trở về, Cảnh Hảo Hảo đã ngủ, anh cũng sẽ không nghĩ nhiều, chỉ cho là cô quay phim cả một ngày, mệt mỏi. Đôi khi Cảnh Hảo Hảo về muộn một chút, anh chỉ cho là tổ phim đuổi diễn bận rộn. Nhưng quá nhiều lần, đáy lòng Lương Thần liền có chút bất mãn, đúng lúc hôm nay, tài xế đợi đến tám giờ tối, cũng không đợi được điện thoại của Cảnh Hảo Hảo, mà bản thân bị bà xã sắp sinh của mình gọi điện thoại tới, nói thân thể không thoải mái, tài xế đành phải điện thoại cho Lương Thần.

“Lương tổng, hôm nay tôi muốn xin ngài nghỉ một ngày, mấy ngày nay vợ tôi muốn sinh, vừa mới gọi điện thoại nói thân thể cô ấy không thoải mái, tôi muốn trở về nhìn xem, chỗ Cảnh tiểu thư, tôi có thể không đi đón được.”

Lương Thần nâng cổ tay lên, nhìn nhìn thời gian, liền cau mày hỏi: “Tổ phim của Hảo Hảo còn chưa lam việc xong ư?”

“Cảnh tiểu thư còn chưa gọi điện thoại.”

Trong nháy mắt sắc mặt Lương Thần liền trầm thấp xuống, đây đã bao nhiêu ngày rồi, đều là tối khuya mới trở lại, rốt cuộc tổ phim dày vò cái gì? Quay lâu như vậy?

Tuy rằng lần này tâm tình cô tốt hơn rất nhiều, cơm cũng ăn nhiều hơn, nhưng đi sớm về tối mệt mỏi như vậy nữa, thân thể của cô khẳng định sẽ chịu không nổi.

Anh để cho cô đi tổ phim quay phim, chỉ do để làm cho cô vui vẻ, cũng không phải là để cho cô đi chịu tội!

Tài xế đợi nửa ngày cũng không có đợi được Lương Thần nói chuyện, liền nói: “Tôi có quen một người bạn tài xế taxi, bây giờ tôi gọi điện thoại cho anh ta, để cho anh ta đi đón Cảnh tiểu thư?”

“Không cần, để cho tôi đi đón.”

......

Người tổ phim cũng không phải là kẻ ngốc, hiểu được Chu Nam không có việc gì tìm việc nháo như vậy, chính là đang nhằm vào Cảnh Hảo Hảo.

Quan hệ của Cảnh Hảo Hảo và người trong tổ phim cũng không tốt lắm, cũng không có người nào tiến lên giúp cô, thậm chí, những người đó đều ôm tâm tính chuyện không liên quan đến mình xem kịch vui.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi