TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Qua hồi lâu, tiếng khóc của Cảnh Hảo Hảo mới dần dần ngừng lại, lúc này Lương Thần mới chậm rãi nâng tay lên, vỗ phía sau lưng của cô, như là dỗ đứa nhỏ, nói: “Tôi biết em ủy khuất, cũng biết em khó chịu, em không muốn đụng Kiều Ôn Noãn, nhưng cố tình lại gặp phải chuyện rắc rối này, chỉ là em yên tâm, tôi cũng sẽ không trơ mắt nhìn em bị khi dễ, em chờ, đợi cơ hội, tôi khẳng định sẽ báo thù cho em!”

“Được rồi, đừng khóc nữa, em xem xem hiện tại đã ba giờ rạng sáng, người khác đều trong giấc mộng hẹn hò với chu công rồi, chúng ta không thể lãng phí thời gian dưỡng dung ở trên người không đáng giá như vậy chứ.”

Lương Thần nói xong, liền hơi kéo Cảnh Hảo Hảo ra một chút, nhìn thấy trên mặt cô phủ kín nước mắt, liền nói: “Em nhìn mặt em xem, khóc giống như con mèo hoa, nhanh đi rửa mặt, khóc lớn nửa ngày như vậy cũng mệt mỏi rồi, nhanh ngủ thôi.”

Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần nói đến mặt hơi hơi đỏ lên, đẩy Lương Thần ra, chuẩn bị xuống giường, kết quả giây tiếp theo Lương Thần liền lôi kéo cánh tay của cô, kéo cô đến dưới thân anh: “Em xem tôi lãng phí hơn nửa đêm, ở nơi này nghe em khóc, em không thể dùng xong liền ném người chứ, cho chút phúc lợi, rồi đi rửa cũng không muộn.”

Nói xong, Lương Thần liền hơi hơi nghiêng mặt.

Cảnh Hảo Hảo biết, anh đây là ý tứ muốn để mình hôn anh, cô có chút nhăn nhó rũ hạ mí mắt, sau đó nhẹ nhàng nâng hàm dưới lên, như chuồn chuồn lướt nước, chạm một cái lên gò má anh, liền dùng lực đẩy anh ra, dép cũng không mang liền chạy vào phòng tắm.

Lương Thần theo khí lực của cô, lật người nằm ở trên giường, nhìn thân ảnh cô nhanh chóng biến mất không thấy, khóe môi anh không nhịn được liền câu lên, sau đó nâng tay lên, nhẹ nhàng chạm vào gò má của anh - nơi vừa được cánh môi cô khẽ chạm vào, nơi đó giống như còn lưu lại một chút tê dại kích thích.

......

Nháo đi ra một sự cố như vậy, ngày hôm sau Lương Thần trực tiếp phân phó trợ lý của mình an bài một tài xế khác cho Cảnh Hảo Hảo dùng khi ra ngoài.

Cảnh Hảo Hảo đã hết bận chuyện tổ phim, cũng không cần ra ngoài, vừa mới xảy ra chuyện đụng người, Cảnh Hảo Hảo không có một chút tâm tư ra cửa, cả ngày liền dứt khoát vùi ở trong biệt thự.

Mắt thấy bước chân tết âm lịch dần dần tới gần, người hầu trong biệt thự đều bận rộn lên, mọi người đểu quét tước vệ sinh, đổi một ít đồ cũ kỹ thành mới, ước chừng kéo dài khoảng bốn năm ngày.

Mỗi ngày người hầu bận rộn không có khe hở ngừng lại, mà Cảnh Hảo Hảo lại thanh nhàn dứt khoát ở trong phòng xem phim điện ảnh.

Cuối cùng người hầu cũng sửa sang tới gian phòng ngủ của Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần, vừa sáng sớm, thím Lâm liền bế nhất đại xấp sách đi vào.

Cảnh Hảo Hảo đã muốn rời giường, đang ngồi xổm trước tủ ti vi, tìm kiếm phim điện ảnh mình chưa xem qua, nghe được tiếng gõ cửa của thím Lâm, Cảnh Hảo Hảo dừng động tác lại, đứng lên liền nhìn thấy thím Lâm cười hì hì tiêu sái tới đây, đặt những thứ kia ở trên bàn, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, những thứ này đều là trong phòng của cô và Thần thiếu gia, cần đổi mới thứ gì, Thần thiếu gia nói để tôi đưa cho cô, chọn một ít thứ mình thích.”

Cảnh Hảo Hảo có chút tò mò đi tới, ngồi ở trên sô pha, tiện tay mở một quyển sách ra, nhìn thấy bên trong toàn bộ đều là đủ loại bức màn, Cảnh Hảo Hảo lật một tờ một tờ, cuối cùng liền chọn ba bộ mình thích cho bốn mùa xuân hạ thu đông. trưa nay ra tiếp tục vài chương nữa và chiều tối cũng thế chỉ duy nhất ở trên thích.doctruyen nhé các bạn

Ngay sau đó chính là đồ dùng trên giường, còn có một ít áo choàng tắm, áo ngủ, quần áo linh tinh, cũng giống như bức màn, đều là phong cách và màu sắc dùng cho một năm bốn mùa, cái gì cần có đều có.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi