TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Đại khái là chạy mệt mỏi, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy trấn nhỏ này hẻo lánh, lại không phồn hoa, cho dù là Lương Thần thật sự muốn tìm kiếm mình, nhất thời cũng sẽ không tìm đến trong loại trấn nhỏ đến thành phố cũng không được tính này, đợi cho anh thật sự lật tìm các thành phố cấp bậc lên trời, chỉ sợ lúc ấy cũng đã qua hơn một năm rưỡi.

Chỉ sợ lúc đó Lương Thần đã sớm quên Cảnh Hảo Hảo cô là người như thế nào rồi.

Chỉ cần một năm, một năm sau, cô liền có thể đi đến những thành phố Thượng Hải, Bắc Kinh, Thâm Quyến tiếp tục trôi qua cuộc sống mình muốn rồi.

Cho nên, Cảnh Hảo Hảo liền lựa chọn đặt chân ngắn ngủi ở chỗ này.

Cô trước đi tìm một khách sạn, làm thủ tục vào ở, sau lại đi trung tâm thương mại gần đó chọn vài món quần áo và đồ dùng rửa mặt, sau khi trở lại khách sạn, cô trước tắm nước nóng một lần.

Cô đã có sáu bảy ngày không có tắm rửa sạch chính mình, tắm sạch khoảng một tiếng, mới cảm thấy rửa sạch chính mình, thay đổi quần áo sạch sẽ, Cảnh Hảo Hảo ra ngoài ngay cả đồ cũng chưa ăn, liền trực tiếp đi ở trên giường khách sạn, lôi kéo chăn che khuất chính mình, nặng nề ngủ.

Lúc này Cảnh Hảo Hảo vừa cảm giác ngủ được rất say, lúc tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Cuộc sống trong trấn nhỏ, thực thoải mái hưu nhàn, đại đa số đều là dậy sớm ngủ sớm, Cảnh Hảo Hảo kéo màn cửa sổ ra, liền nhìn thấy trong công viên đối diện khách sạn, tụ tập rất nhiều người già đang đánh Thái Cực.

Cảnh Hảo Hảo duỗi lưng một cái, rửa mặt đơn giản một chút, xuống lầu ăn bữa sáng, liền đi quanh trấn nhỏ một vòng.

Cảnh Hảo Hảo thế mới biết, thật sự là một trấn nhỏ của Giang Nam, cách Vô Tích có chút gần.

Phong cảnh trong trấ nhỏ rất đẹp, Cảnh Hảo Hảo đi tới giữa trưa, tìm một tiệm nhiều người một chút, ăn cơm trưa, đi ra ghé vào trên lan can cầu đá, nhìn nước xanh biếc và cá nhỏ dưới cầu, đột nhiên liền cảm thấy hết thảy này như là một giấc mộng, không chân thật đến đáng sợ.

Ngay tại mấy ngày hôm trước, cô còn trải qua phản bội của Thẩm Lương Niên và vây giam của Lương Thần, trôi qua nước sôi lửa bỏng khổ không thể tả, nhưng hiện tại, cô lại đã tiêu diêu tự tại sung sướng thể xác và tinh thần ở trong trấn nhỏ tốt đẹp này.

Cảnh Hảo Hảo quyết định ở lại chỗ này, xế chiều hôm đó, liền đi liên hệ trung tâm phòng ốc cho thuê, phòng ở cho thuê ở địa phương nhỏ rất tốt, không giống như là đống lớn thủ tục trong thành phố lớn, Cảnh Hảo Hảo chọn một phòng hướng về phía mặt trời, nộp tiền thuê nhà nửa năm.

Cảnh Hảo Hảo thuê phòng đầy đủ dụng cụ, cũng không cần cô chuẩn bị cái gì nữa, cô đi trung tâm thương mại mua nệm và đệm chăn, đơn giản tăng thêm một ít đồ dùng cuộc sống, sau đó quét tước phòng một chút, đợi cho hết thảy thu thập thỏa đáng, đã sắp hơn tám giờ tối.

Mấy ngày ban đầu Cảnh Hảo Hảo ở trấn nhỏ, trừ bỏ đi dạo chính là lo lắng đề phòng, cô sợ Lương Thần cho video hoan ái của anh và cô ra ngoài ánh sáng, mỗi ngày đều chú ý tin tức.

Qua ba bốn ngày, Cảnh Hảo Hảo phát hiện mặc kệ là vòng giải trí hay là Weibo mới đều rất gió êm sóng lặng, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Xem ra quyết sách của cô là đúng, không đi thực hành, vĩnh viễn cũng không biết có khả năng mới.

Dù sao video kia cũng là của hai người anh và cô, anh muốn phá hủy cô, đồng thời cũng sẽ phá hủy chính anh.

Người thông minh giống Lương Thần vậy, quả nhiên sẽ không làm loại chuyện hại người hại mình này.

Từ nay về sau, cô liền giống như những cô gái bình thường trên đường cái kia, không còn có người giam giữ tự do của cô, đoạt lấy tôn nghiêm của cô.

Một đêm kia, Cảnh Hảo Hảo ngủ đặc biệt yên ổn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi