TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Lương Thần tắm rửa xong, đi ra từ trong phòng tắm, anh đứng ở bên giường, nhìn Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, trên mặt treo một chút ý cười nhợt nhạt, cầm lấy gói to mình mua, đặt ở bên gối đầu của cô, sau đó liền xốc chăn lên, nằm ở bên người cô.

Chỉ có lúc này, anh có thể không kiêng nể gì vươn tay, ôm cô vào trong lòng của mình.

Cô sẽ không mắt lạnh đối mặt, sẽ không châm chọc khiêu khích, sẽ không kháng cự trốn tránh...... Sau đó, như vậy, anh còn có thể lừa mình dối người nói với chính mình, thật ra giữa anh và cô, không có không xong như anh nhìn thấy vậy!

Không biết có phải buổi tối uống rượu có chút nhiều hay không, sau khi Lương Thần nằm xuống, lực khống chế trở nên có chút mệt mỏi, ngửi từng đọt mùi hương thoang thoảng trên người Cảnh Hảo Hảo, thân thể anh bỗng dưng căng thẳng, nhiệt độ toàn thân cũng dần dần kéo lên theo.

Cảnh Hảo Hảo ngủ đến mơ mơ hồ hồ, cảm giác được chung quanh thân thể càng ngày càng nóng, cô nhịn không được nhíu nhíu mày, muốn chạy trốn, liền có môi ấm áp, dừng ở trên môi của mình.

Cách một tháng, cô chưa từng tiếp xúc thân mật với bất luận ai, kích thích thình lình xảy ra, chấn động đầu óc cô có chút trống không.

Lương Thần lại cảm thấy như là nhấm nháp được mỹ vị trân quý nhất toàn thế giới, trong nháy mắt đầu óc mất đi tất cả lý trí, chỉ dựa vào khát vọng nơi đáy lòng, trằn trọc, thỏa ước nguyện hôn môi cô.

Có lẽ là do rất lâu không có khai trai, cả người anh có chút cấp bách, khi anh và cô hoàn toàn nước lửa giao hòa dây dưa cùng một chỗ, Lương Thần liền cảm thấy máu toàn thân mình đều bắt đầu chảy ngược.

Cảm giác như vậy, tuyệt vời làm cho anh nhịn không được ngâm rên ra tiếng.

Anh nhịn không được vươn tay, ôm cô gắt gao vào trong lòng, muốn cảm thụ tinh tế một chút tốt đẹp này.

Cảnh Hảo Hảo là vào lúc anh đi vào, liền thanh tỉnh lại từ trong giấc ngủ.

Cô cảm giác được có một cỗ dòng điện kích thích, truyền khắp toàn thân của mình, làm cô cực không thoải mái, cũng không thích ứng.

Cô đợi hồi lâu, cũng không có đợi được người đàn ông hành động, cô nhịn không được cau mày, lên tiếng, thúc giục: “Anh có thể mau một chút không?”

Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo, xoay qua nhìn thấy lãnh đạm giữa mặt mày Cảnh Hảo Hảo, anh cảm thấy nhiệt tình toàn thân mình rút đi hơn phân nửa.

Anh biết, thúc giục trong miệng cô, không phải bởi vì dục vọng, mà chỉ đơn thuần là muốn nhanh chấm dứt, sớm giải thoát dây dưa triền miên không ngừng với anh.

Thân thể Lương Thần, trở nên có chút cứng ngắc, anh mím môi, nhìn Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó liền thẳng đến chủ đề.

Tình đến ở chỗ sâu, Lương Thần kìm lòng không đậu cúi đầu, muốn hôn môi Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo lại nhắm mắt lại, xoay đi, né tránh nụ hôn của anh.

Lương Thần rơi xuống khoảng không, đáy lòng cũng trống rỗng theo, nháy mắt anh không còn hứng trí gì, chỉ đơn thuần muốn chính mình nhanh chóng kết thúc cảm giác nửa vời này.

......

Loại chuyện này, cho dù đối phương cực kỳ không tình nguyện, nhưng là lúc thật sự chấm dứt, Lương Thần vẫn nhấm nháp được cảm giác cực hạn đã lâu.

Giữa mặt mày anh, nở rộ ra một cỗ thần thái thỏa mãn.

Hô hấp của anh có chút dồn dập ghé vào trên thân thể của cô, dính sát vào thân thể của cô như thế, vươn tay, muốn ôm cô vào trong lòng của mình.

Nhưng mà, Cảnh Hảo Hảo lại ở dưới thân anh, nhẹ nhàng giãy dụa một chút.

“Hảo Hảo, để anh ôm một chút.” Lương Thần ôm chặt lấy cô, có chút trìu mến hôn lên thái dương của cô.

Động tác anh rất ôn nhu, như là đối đãi châu báu trân quý nhất toàn thế giới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi