TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Cả một buổi chiều, mặc kệ là lúc họp, hay là lúc gặp khách hàng, Lương Thần luôn mang theo hôn thú của mình bên người, nhìn thấy ai, đều giống như vô tình lấy ra lần nữa, biểu hiện hai cái, sau đó dõng dạc tiếp nhận “Bị buộc” chúc phúc.

Rốt cục bận rộn xong, Lương Thần ngồi ở trong văn phòng của mình, đoan đoan chính chính bày hôn thú ra trước mặt bàn làm việc của mình, cắn ngón tay, tỉ mỉ đánh giá xem.

Nhìn trong chốc lát, xoay người đi làm việc, còn chưa đến năm phút đồng hồ, liền lại xoay qua, cầm lấy bản đỏ nhỏ, ước chừng trong lòng bàn tay anh hai cái, không có sức nặng gì, nhưng anh lại cảm thấy trên tay nặng trịch.

Xốc lên, có thể nhìn thấy chụp ảnh chung của anh và Cảnh Hảo Hảo, hai người đầu dựa vào gần như vậy, sau đó bên cạnh, là tên bọn họ, cũng là dựa vào gần như vậy.

Đáy lòng Lương Thần, lập tức lại dâng lên một loại cảm xúc không thể nói nên lời.

Người phụ nữ kia...... Từ giờ trở đi, danh chính ngôn thuận là vợ hợp pháp của anh.

Quan hệ của anh và cô, từ nay về sau, quang minh chính đại.

Qua ba ngày nữa, anh và cô còn phải ở trước mặt tất cả bạn bè người thân, nhận chúc phúc.

Trước kia, anh không quá hiểu được, vì sao kết hôn nhất định phải lĩnh hôn thú, giờ này khắc này, anh mới hiểu, đây là một loại hứa hẹn, một loại chứng kiến, một loại kỷ niệm.

Ngày 19 tháng 5, từ nay về sau ngày này mỗi năm, đối với anh mà nói, đều đã là một ngày cực kỳ đặc biệt.

Anh nghĩ, anh sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ một ngày này, thời tiết không phải đặc biệt tốt, chất lượng không khí cũng có chút không tốt, sương mù có chút dày đặc, nhưng tâm tình của anh lại rất tốt, anh và Cảnh Hảo Hảo cùng đi lĩnh chứng, còn đi thông báo cho ba mẹ cô, quan trọng hơn là, cô còn nở nụ cười với anh......

Nụ cười như vậy, giống như là một loại cổ vũ, làm cho anh đối với chính mình, đối với tương lai, đối với tương lai của anh và Cảnh Hảo Hảo, tràn ngập tin tưởng.

Lương Thần nhìn chằm chằm bản màu đỏ nhỏ hồi lâu, mới chậm rãi ngẩng đầu, nghĩ, đêm kết hôn kia, anh cho Cảnh Hảo Hảo hai phần lễ vật kết hôn.

Món thứ nhất, là video bị quay của anh và cô trong khách sạn Tứ Quý.

Cô đã là vợ danh chính ngôn thuận của anh, anh không sợ cô né tránh anh, trốn tránh anh, anh không bao giờ cần cầm thứ kia uy hiếp cô nữa, thật ra anh vốn muốn đợi vào ngày sinh nhật cô sẽ đưa cho cô làm quà sinh nhật, nhưng hiện tại bọn họ đã kết làm vợ chồng, anh chờ không kịp.

Món thứ hai, là một phần đại lễ anh tỉ mỉ tạo ra cho cô, vốn đó cũng là quà sinh nhật của cô.

Nghĩ đến đây, Lương Thần vươn tay, trực tiếp gọi nội tuyến: “Thứ năm trước tôi bảo cô chuẩn bị, hiện tại hoàn công chưa?”

“Khi nào thì hoàn công?” 

“Ừ...... Vậy hiện tại đi, hiện tại đi qua thẩm tra một chút.”

......

Trung tâm thành phố Giang Sơn, khu vực đất giá, tấc đất tấc vàng.

Nhưng cố tình trung tâm thành phố Giang Sơn, có một chỗ, năm trước bị dỡ xuống, dựng biểu ngữ cấm vào bên trong, bên ngoài vây chung quanh một tầng tường vây cao cao, phía trên dùng ván đơn giản che khuất, mỗi ngày bên trong truyền đến âm thanh thi công, khoảng cách hiện tại, đã sắp chín tháng, nơi này giống như là một điều bí ẩn, tường vây và bản đơn giản chưa có rút lui khỏi, cũng không có người biết rốt cuộc bên trong thi công cái gì vậy.

Có người nói, khẳng định là có khách sạn đặc sắc, cũng có người nói tuyệt đối là trung tâm thương mại sang quý, còn có người nói là hội sở......

Mọi người đoán đủ loại, cũng đều kiên nhẫn chờ, nhưng lại chậm chạp không có vạch trần ra đáp án.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi