TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Lương Thần nhìn chằm chằm cánh môi run rẩy lợi hại của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt âm trầm, lên tiếng hỏi: “Muốn cầm lại đĩa CD trên tay tôi không?”

Đáy mắt Cảnh Hảo Hảo thoáng hiện lên một tầng ánh sáng, nhìn Lương Thần, nói:“Anh muốn tôi làm như thế nào.”

“Hảo Hảo, em thật đúng là một cô gái thông minh.” Lương Thần câu môi, nhẹ nhàng cười cười, sau đó, thần thái trở nên nghiêm túc lên: “Đi theo tôi, làm phụ nữ của tôi, đây chính là chuyện tôi muốn em làm.”

Vào lúc Cảnh Hảo Hảo vừa mới hỏi Lương Thần, cũng đã mơ hồ đoán được Lương Thần sẽ muốn cô làm gì, hiện tại anh thật sự nói ra, đáy lòng cả người vẫn là hung hăng run lên một chút.

Việc đã đến nước này, cô không còn lựa chọn nào khác.

Lương Thần - người đàn ông này, nói được thì làm được, nếu cô cố ý tiếp tục phản kháng nữa, chỉ sợ anh sẽ thật sự công bố video của cô và anh ra ngoài.

Nếu thật sự như vậy...... Cả đời này của cô, liền thật sự hoàn toàn bị hủy rồi.

Không đơn giản mất đi Thẩm Lương Niên, còn mất đi tôn nghiêm, nhất định bị người chỉ trỏ cả đời.

Không biết có phải tuyệt vọng đến cực hạn hay không, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên lập tức trở nên bình tĩnh, nhìn Lương Thần, hỏi: “Bao lâu?”

Lương Thần nhíu nhíu mày, trong chốc lát không có hiểu được cô hỏi chuyện gì bao lâu.

Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy nghi hoặc nơi đáy mắt anh, lúc này mới tiếp tục nói: “Tôi phải đi theo bên cạnh anh bao lâu, bao lâu, anh mới có thể buông tha tôi?”

Tay Lương Thần nâng cằm cô, lúc nghe đến những lời này, không tự chủ được liền dùng sức.

Cô còn chưa đến bên cạnh anh, liền đã nghĩ muốn rời đi?

Lương Thần chỉ là cảm thấy trong lồng ngực có một cỗ khí khó yên, khiến ngực anh ẩn ẩn đau, thật sự là kỳ quái, từ nhỏ đến lớn, ngực anh chưa từng đau qua, mỗi lần khi nhìn thấy người khác nói ngực khó chịu, anh đều cười nhạo người đó giả vờ, hiện tại, anh đây là làm sao vậy, cũng giả vờ ư?

Lương Thần khẽ hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo nói: “Nếu trò chơi là tôi bắt đầu, vậy quy tắc khẳng định là do tôi đặt, em yên tâm, chờ có một ngày tôi chán ghét em, tôi khẳng định sẽ cho em đi, trước khi em đi, tôi bảo đảm giao toàn bộ đĩa CD trên tay tôi cho em xử trí, nhưng mà......”

Lương Thần hơi dừng một chút, cố ý bình thường, chậm rãi nói: “...... Trước khi tôi không cho em đi, Hảo Hảo, em đừng trách tôi không có việc gì nhắc nhở em trước, nếu em dám làm ra một ít chuyện thiêu thân như mấy lần trước, tôi khẳng định khiến em chịu không nổi!”

Lương Thần dừng một chút, trên mặt vốn âm u, trong nháy mắt treo lên nụ cười giống như là tâm tình vô cùng tốt, bàn tay to của anh chậm rãi rơi xuống từ cằm lên trên vai của cô, hơi hơi dùng sức, trực tiếp kéo cô dậy.

Anh nâng tay lên, nhẹ nhàng vuốt đầu tóc có chút rối bời của cô, động tác rất nhẹ rất chậm, hoàn toàn không có  bạo lực và lửa giận vừa rồi, ngữ điệu cũng nhu hòa theo rất nhiều: “Nhìn em một chút đi, trước khi tôi tới đã khóc đúng không, trên mặt bẩn hề hề, nhanh đi vào trong phòng tắm tắm rửa một chút, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chờ em tắm xong, cũng nên ngủ.”

Lương Thần nói xong, nhìn nhìn Cảnh Hảo Hảo không hề có động tĩnh, tiếp tục lên tiếng nói: “Chẳng lẽ em muốn cùng tắm với tôi?”

Cảnh Hảo Hảo chợt ngẩng đầu, nhìn anh một cái, sau đó cũng không quay đầu lại liền chạy vào trong phòng tắm. 

    Bình luận

    Truyện đang đọc

    Báo lỗi