TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Cảnh Hảo Hảo ngơ ngác buông di động, ngồi ở trong xe taxi, nhìn cảnh đêm thành phố Giang Sơn nhanh chóng lướt qua ngoài cửa sổ, qua nửa ngày, cũng chưa có phục hồi tinh thần lại từ trong tin nhắn của Lương Thần.

-- Hảo Hảo, nếu một bước kia, em vẫn luôn không có ý bước ra, như vậy, anh lựa chọn lui về phía sau từng bước.

-- Hảo Hảo, sau này anh sẽ không bao giờ quấy rầy em nữa.

Lông mi Cảnh Hảo Hảo run rẩy giống như cánh bướm, cô luôn cảm thấy như là có thứ gì, hung hăng nghẹn ở trong cổ họng, làm cho chính mình không thể nuốt xuống.

Cảnh Hảo Hảo dùng sức cầm lấy di động trong lòng bàn tay của mình, khiến cho chính mình vẫn duy trì trấn định.

Nhưng cô tinh tường cảm giác được, đáy lòng mình đã bắt đầu nhỏ máu.

Đáy lòng của cô, rõ ràng có một âm thanh, nói với cô: Lần này cô và Lương Thần đã hoàn toàn kết thúc.

Anh nói, anh là đang thử cô mới làm ra những chuyện đó, nói những lời đó, nhưng anh có biết hay không, thử này của anh, làm cho cô hoàn toàn đánh mất tất cả dũng khí.

Cô cũng muốn lôi kéo tay anh lúc say khướt đi theo Duyên Hoa, để anh đi cùng cô.

Nhưng ở trong tình yêu, người luôn trở nên rất yếu ớt, một câu của đối phương, có thể khiến cho bạn vỡ nát, vạn kiếp bất phục.

Một câu anh thật hy vọng em là một cô gái chưa từng có quá khứ của Lương Thần, đã hoàn toàn đánh mất tất cả dũng khí của cô.

Tiếc nuổi lớn nhất trong đời, không phải bỏ lỡ người tốt nhất, mà là khi bạn gặp được người rất tốt, bạn đã dùng xong tốt nhất của mình rồi.

Thật ra như vậy cũng tốt, cho dù cô rất đau, anh cũng rất đau, nhưng về sau anh tùy tiện gặp gỡ một phụ nữ gì, đều tốt hơn so với cô nhiều.

Anh đáng giá, được cô gái tốt hơn tương bồi.

Từ nay về sau, anh sẽ có vợ của anh, đứa nhỏ của anh...... Từ nay về sau, anh và cô, không còn có sau này nữa rồi......

Tay nắm di động của Cảnh Hảo Hảo càng thêm dùng sức, nhưng đáy mắt vẫn không kiềm được hiện lên một tầng sương mù.

......

Tết âm lịch nhà cũ nhà họ Lương, vẫn phi thường náo nhiệt trước sau như một.

Cơm tất niên năm ngoái Lương Thầnchỉ làm dáng một chút, liền sớm trở về biệt thự giữa sườn núi bồi Cảnh Hảo Hảo.

Biệt thự đã người đi nhà trống, anh trở về cũng là cô tịch một mình, cho nên năm nay trực tiếp rõ ràng ở bên nhà cũ.

Hai năm trước, mẹ Lương Thần thúc giục Lương Thần tìm bạn gái, hai năm sau, mẹ Lương Thần trực tiếp bắt đầu thúc giục cưới.

Trước kia, mẹ Lương Thần còn có thể ôn tồn hòa khí khuyên bảo Lương Thần, hiện tại, hoàn toàn là đâm tâm thế nào, liền nói với Lương Thần như thế ấy.

Còn không phải sao, cơm tất niên vừa mới ăn xong, mẹ Lương Thần lại bắt đầu lời lẽ tầm thường lên: “A Thần, con đã muốn 28 tuổi, lúc ba con 28 tuổi, đã có anh hai của con, lúc anh cả con 28 tuổi, cũng đã thành gia lập nghiệp, mẹ không có ép con nhất định phải kết hôn, nhưng hiện tại con ít nhất nên xem xét một đối tượng kết hôn đi.”

Lương Thần cầm đũa, hơi dừng một chút, tiếp tục ăn cơm.

Những người nhà họ Lương này, thấy mẹ Lương Thần mở đầu, cũng kẻ xướng người hoạ khuyên nhủ.

Lương Thần nháy mắt có chút đau đầu, anh ngẩng đầu, quét nhìn những người trước mặt một cái, nói: “Chuyện của con, trong lòng con tự có tính toán.”

“Con thì có tính toán gì?” Lần này mẹ Lương Thần trực tiếp dứt khoát ngã bài với Lương Thần: “Thừa dịp hiện tại tết âm lịch, rất nhiều người đều ở nhà có thời gian, mẹ thu xếp cho con con gái của mấy người bạn,  mấy ngày nay con có thời gian, gặp mặt từng người.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi