TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Cô ám chỉ như vậy, đã đủ rõ ràng đi.

Sau một lúc lâu Hà Nam Nam vẫn chưa gửi tin nhắn qua, Cảnh Hảo Hảo đợi trong chốc lát, sau đó bởi vì cửa hàng bán hoa có vẻ bận, để chuyện tin nhắn của Hà Nam Nam xuống.

Một ngày này, cửa hàng bán hoa đóng cửa tương đối sớm, Cảnh Hảo Hảo dứt khoát liền đi trường học sớm một chút, lúc cô chạy tới, trong phòng học chỉ có một mình Hà Nam Nam đến, theo thói quen ngồi vào chỗ ngồi gần cửa sổ của cô, nhìn ngoài cửa sổ, không biết suy nghĩ cái gì.

Vẻ mặt thoạt nhìn, tựa hồ có vài phần ưu sầu.

Cảnh Hảo Hảo yên lặng ngồi ở phía sau vị trí Hà Nam Nam, đặt sách giáo khoa ở trên bàn học.

Hà Nam Nam nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ hồi lâu, mới thu hồi tầm mắt, như là làm quyết định trọng đại gì đó, cầm lấy di động của mình, nhấn ở phía trên nửa ngày, sau đó để di động xuống.

Cảnh Hảo Hảo đang lật sách giáo khoa, chợt nghe được di động của mình vang lên ting ting, cô lật sách giáo khoa đặt ở trên bàn, cầm lấy di động, nhìn thấy là tin nhắn Hà Nam Nam gửi đến.

“Suy nghĩ thật lâu, em rốt cục làm quyết định này, sẽ mở miệng với anh. Tuy rằng đến bây giờ, anh còn chưa chịu nói cho em biết, anh tên là gì, nhưng em vẫn muốn nói với anh, em thích anh. Lần đầu tiên khi em nhìn thấy anh, liền thích anh, mấy ngày này, mỗi ngày em đều nói chuyện phiếm với anh, em phát hiện, anh còn muốn ưu tú xuất sắc hơn trong tưởng tượng của em nhiều. Cho nên, em càng thích anh. Em là thật tình mời anh tới xem em biểu diễn, nếu có thể, em hy vọng một mình anh tới đây.”

Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm một chuỗi lời thật dài này, nghĩ, đây coi như cuối cùng cũng ngả bài sao?

Đối đãi tiểu tam, cô hạ thủ lưu tình, chính là tương lai hài cốt không còn của mình.

Cảnh Hảo Hảo không hề do dự trở về cho Hà Nam Nam một tin nhắn: “Thực xin lỗi, tôi không thể nhận tình yêu của cô.”

Cảnh Hảo Hảo tinh tường nhìn thấy, lúc Hà Nam Nam ngồi ở trước mặt mình nhìn thấy tin nhắn này, thân ảnh hung hăng run rẩy một chút, một lát sau, cô ta mới gõ ở trên bàn phím hai cái, gửi đi một tin nhắn.

Sau đó, cô chợt nghe được, di động của Cảnh Hảo Hảo ngồi phía sau mình truyền đến một tiếng ting ting.

“Là vì Cảnh Hảo Hảo sao?” Cảnh Hảo Hảo nhìn tin nhắn Hà Nam Nam gửi đến, vẫn thực rõ ràng hồi đáp như trước: “Đúng.”

Hà Nam Nam nhìn chữ “đúng” kia, trầm mặc trong chốc lát, lại gửi đi một tin nhắn, sau đó cô ta lại nghe được phía sau của mình truyền đến một âm thanh nhắc nhở tin nhắn.

Cô ta nhịn không được nhíu nhíu mày.

Cảnh Hảo Hảo nhấn mở tin nhắn, nhìn đến nội dung, đáy lòng lập tức hiện lên một bụng tức giận.

“Em biết, anh ngượng ngùng nói chia tay với cô ta, chỉ là, không sao, em muốn cùng một chỗ với anh như trước. Chỉ cần anh nguyện ý cùng một chỗ với em, em không thể quang minh chính đại đứng chung một chỗ với anh, cũng không sao.”

Đây rõ ràng là đang nói, cô ta không ngại làm tiểu tam ư?

Cảnh Hảo Hảo nghẹn một bụng khí, cảm thấy không thể phát tiết, cô suy nghĩ trong chốc lát, sau đó liền dứt khoát trực tiếp nhấn mở âm nhac QQ trong di động của mình, tìm ở bên trong một bài hát, tên là [ tiểu tam ].

Sau đó, chỉnh âm lượng đến lớn nhất.

Cảnh Hảo Hảo ở dưới bài hát đó, gửi qua cho Hà Nam Nam một tin nhắn.

“Rốt cục, em làm tiểu tam của người khác......”

Vào lúc âm nhạc di động Cảnh Hảo Hảo vang đến một câu này, Hà Nam Nam mở điện thoại di động ra, nhìn thấy trên màn hình, biểu hiện: “Ý của cô là, cô muốn làm tiểu tam?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi